Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 505: Tấn Công Ác Liệt

Lộ Vy cho các phóng viên vài phút để điều chỉnh lại tinh thần, lúc bấy giờ mới cất cao giọng, nói: "Đúng như mọi người đoán, tôi sắp kết hôn. À không, bây giờ chỉ là đính hôn thôi. Vị hôn phu của tôi là... Trần Phong, chính là người tài giỏi mà các bạn tưởng tượng, Trần Phong. "
"Có thể có nhiều người không hiểu quyết định của chúng tôi nhưng tôi không quan tâm. Kết hôn là việc riêng của chúng tôi, và chúng tôi tự chịu trách nhiệm về quyết định của mình. Tôi mong nhận được sự chúc phúc của mọi người. Nếu không cũng không thành vấn đề."
Nói xong Lộ Vy cười ngọt ngào đứng lên.
Mặc một chiếc váy trắng, cô rời đi với những bước uyển chuyển, chỉ để lại một lời tuyên bố đầy náo loạn.
Trần Phong tắt đoạn video.
Đêm qua mình ngủ rất muộn, và có lẽ vẫn chưa thức dậy vào lúc chín giờ sáng.
Việc chính mình không xuất hiện trong buổi họp báo này là bằng chứng xác đáng nhất.
Nói cách khác, mình không hề hay biết và mình đã “đính hôn” khi còn đang say ngủ!
Lộ Vy, cô là đồ lừa đảo!
Đã nói dối còn bày ra bộ dạng như thế.
Trong đầu Trần Phong đầy dấu hỏi.
Hành vi của cô ấy quá bất thường, hoàn toàn không giống cô ấy.
Trần Phong cũng rất tức giận.
Thật là một mớ hỗn độn!
Thực sự không thể trách hắn là kẻ bụng dạ hẹp hòi. Trần Phong đã hạ quyết tâm nhận trách nhiệm của mình và từ bỏ sự hưởng thụ cá nhân hết lần này đến lần khác, dù chủ động hay vô tình, chiến đấu hết mình trong từng tuyến thời gian, không có thời gian để sắp xếp chơi trò nhi nữ tình trường.
Trần Phong tin rằng thông báo không báo trước của Lộ Vy rõ ràng sẽ phá vỡ kế hoạch của hắn, đẩy mối quan hệ mới được củng cố của hắn và Chung Lôi rơi vào một tình huống nguy hiểm.
Trần Phong nghĩ thầm, dựa theo tính tình của mình, ngày hôm sau mọi chuyện sẽ được làm sáng tỏ.
Với lòng kẻ căm ghét cái ác như Chung Lôi, cô nàng chắc chắn không thể chấp nhận được việc khuê mật của mình đào góc tường mà không báo trước, nói không chừng còn có thể trở mặt thành thù.
Đối mặt với sự kiện hoàn toàn mất kiểm soát này, một tình huống mới chưa từng xảy ra trong lịch sử, Trần Phong vô cùng đau đầu.
Loạn rồi.
Tất cả đều rối tung hết rồi.
Hắn vội vàng lần theo dòng thời gian để theo dõi tin tức bàng hoàng này.
Một điều bất ngờ đã xảy ra.
Hắn không thấy sự thanh minh của chính mình, cũng như lời phẫn nộ của Chung Lôi.
Một tháng sau, trên Internet vẫn chỉ có tin tức đính hôn này đang lên men.
Bản thân hắn, Lộ Vy và Chung Lôi, ba ‘nạn nhân’ trong sự kiện này dường như biến mất không còn tăm tích và thậm chí còn không xuất hiện trước công chúng.
Có nhiều dấu hỏi trong đầu Trần Phong.
Chuyện gì đã xảy ra?
Nó không nên.
Một tháng sau, cả ba lần lượt xuất hiện trở lại trước công chúng.
Sau đó...
Như thể không có gì thay đổi.
Mọi người vẫn làm những gì mình thường làm, phát hành ca khúc mới thì vẫn phát hành ca khúc mới, bay đến Mỹ để ‘đào’ Ilan Erwin và Rameneck Nanding thì vẫn bay, đi nhận giải thưởng thì vẫn giải thưởng.
Phía Chung Lôi vẫn ổn.
Khi Lộ Vy và ‘hắn’ thỉnh thoảng được phóng viên hỏi thăm, Lộ Vy chỉ cười ngọt ngào và nói "Cảm ơn đã chúc mừng".
Còn hắn cũng cứng ngắc trả lời: "Cám ơn, miễn bình luận chuyện cá nhân."
Nhưng hắn cũng không phủ nhận điều đó!
Bản thân Trần Phong cũng chóng mặt.
Hắn lại kéo về sau tuyến thời gian và tiếp tục tìm kiếm.
Mãi cho đến 200 năm sau, cuối cùng hắn cũng nhìn thấy cuốn nhật ký của Lộ Vy đã được hậu thế lật lại từ một góc tường của địa danh Thái Vy Lư.
Mọi chuyện đã sáng tỏ.
Mọi thứ đều được giải thích.
Cảm giác quái dị mà hắn đánh hơi được giữa Chung Lôi và Lộ Vy những ngày này không phải là ảo giác.
Đó là khứu giác nhạy bén của lão Trần, hắn thực sự ngửi thấy một loại khí tức vi diệu nào đó.
Không phải vô cớ mà anh trai của Lộ Vy là Lộ Vụ đột nhiên xuất hiện thăm dò vào đêm đó.
Lộ Vũ đã nghe phong thanh, nên mới đến xem em rể tương lai là kẻ thế nào, lai lịch ra sao, chỉ là suýt chết tại chỗ thôi.
Có thể ngay cả u Mập, Mạnh Hiểu Chu và Lại n cũng đều biết, duy chỉ có hắn là không.
Về phần mình, hắn đã biết được một phần sự thật sau đó khoảng hai tuần.
Nhưng Lộ Vy đã công bố điều đó rồi, nước đổ khó hốt.
Cô đang phải đối mặt với áp lực khủng khiếp, nhưng cô cũng chỉ có thể ‘bóp mũi’ tự nhận là mình chủ trương.
Tuy nhiên Lộ Vy không hề lợi dụng hắn và Chung Lôi, chỉ có một mình cô ấy chịu thua thiệt.
...
Sau khi lướt nhanh cuốn nhật ký, Trần Phong nhìn lên trời thở dài, "Cô tội gì phải làm như vậy, chỉ là 5 năm thôi mà, tôi có thể chờ được."
Lời nói này thật quen thuộc, vì hắn đã nói điều đó với Lộ Vy trước đó và cô đã viết nó vào nhật ký của mình một cách rõ ràng.
Nhưng Lộ Vy cũng đã bác bỏ hắn.
Cô nói: "Nhân loại chỉ còn 1000 năm và 5 năm bằng 2%. Đây không phải là năm ngày, mà là 5 năm! Nếu anh có trách nhiệm và không vụ lợi như vậy, anh không nên từ bỏ 5 năm này. "
"Kẻ thù hùng mạnh đến mức không thể dò được, cho dù chỉ là tốc độ tăng 1 phần vạn cũng không nên từ bỏ. So với đại nghiệp của chúng ta, đây chỉ là chuyện tầm thường. Tôi không quan tâm đến bản thân mình lợi hay hại, anh quan tâm làm cái gì?"
Vào thời điểm đó, Trần Phong đã bị thuyết phục một cách miễn cưỡng lời nói của cô.
Vì việc không thẹn với các cô và phi phạm mục đích không từ bất kỳ thủ đoạn nào ban đầu của mình, về bản chất thì tất cả đều là sự ích kỷ.
Ai cũng đến thuyết phục hắn, ngay cả Chung Lôi, người đang ở tận Mỹ.
Vì vậy, mặc dù rất khó chịu nhưng cuối cùng hắn cũng phải chịu sự "vô lý" của Lộ Vy và Chung Lôi.
Đầu đuôi câu chuyện được mô tả chi tiết trong nhật ký.
Thực tế thì, từ khi hắn rời Tứ Xuyên và trở về Hán Châu để ngả bài với mọi người, vấn đề này đã nổi lên và những người khác đều biết về nó.
Những người từng nhận ủy thác của Lộ Vy bắt đầu hành động, làm lung lay sự nghiệp của Trần Phong bằng những cách thức đa dạng và đa góc độ, dù mọi người đều phẫn nộ và bất đắc dĩ.
Cuộc tấn công của đối thủ rất ác liệt, chỉ trong mấy ngày đã liên tục bùng phát hết lớp này đến lớp khác.
Nhưng trước khi Trần Phong đi Tứ Xuyên, hắn nói muốn giải sầu, yêu cầu mọi người đừng quấy rầy đại sự của hắn, Mạnh Hiểu Chu cảm thấy tạm thời có thể gánh vác được, trong lòng chỉ có thể cảm thấy buồn chán.
Rất bất lực, rất lo lắng và rất tức giận.
Trần Phong có tham vọng cao cả, hắn không thể và không nên bị mắc kẹt bởi tình huống kinh tởm này.
Lúc đó, mọi người đều chưa biết hắn đã chuẩn bị sẵn sàng để ngủ đông 5 năm, tất cả đều rất căng thẳng.
Bình thường, hắn là một kẻ nhẫn tâm.
Trước đó Lộ Vy lo lắng tính cách của Trần Phong quá cương liệt, cuối cùng lại mất cả chì lẫn chài, người thiệt hại sẽ không chỉ là hắn, mà là toàn bộ quốc gia, thậm chí là toàn bộ nhân loại.
Rốt cuộc, việc hắn chuẩn bị để Viện Nghiên cứu Tinh Phong làm là quá lớn, cơ nghiệp ngàn năm cũng chẳng hơn gì.
Mọi người đều biết điều này, Chung Lôi cũng biết.
Không ai muốn nhìn thấy cục diện đó.
Chung Lôi cũng lo lắng, và cũng tham dự cuộc họp quản lý cấp cao của công ty.
Nhưng suy cho cùng, Chung Lôi chỉ là một thường dân, không hiểu gì về những chiến thuật quá cao siêu này, cô hoàn toàn bó tay.
Ban đầu, u Quốc Hoa là người đứng lên vận động để cố gắng giải quyết vấn đề bằng danh tiếng của mình nhưng càng vận động, ông ta lại càng sợ hãi.
Đối phương vô cùng quyết tâm, tập đoàn u Hòa hoàn toàn phải tự bảo vệ mình, đồng thời chuẩn bị bảo vệ Viện nghiên cứu Tinh Phong khỏi ảnh hưởng, những việc này thật sự rất khó khăn.
Lại n nói rằng nếu thực sự không được, anh ta sẽ đưa Trần Phong ra nước ngoài.
u Quốc Hoa và Mạnh Hiểu Chu đã ngăn chặn ý tưởng tồi tệ của anh ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận