Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 184: Giới m Nhạc Toàn Cầu Xảy Ra Bốn Sự Kiện Lớn

"Đúng thế. Tôi cần phải hoàn thiện tố dưỡng âm nhạc của mình một cách có hệ thống hơn, Tôi nên bình tĩnh lại, sau đó tiếp tục mài giũa năng lực của bản thân. Tôi không nên trông đợi vào khả năng linh cảm đột nhiên bùng nổ, không nên dựa vào vận khí mà sáng tác. Tôi nên rèn luyện thứ khứu giác bản năng của mình trở thành một kỹ năng thông thạo. Chỉ có như vậy, tôi mới có thể sáng tác nên những ca khúc vừa có chất lượng, lại có số lượng. Thật ra, tôi vẫn chưa tán thành lắm với cách nhìn nhận của anh.
Quả thật, một bài kinh điển có thể quyết định tầm cao của tôi, nhưng nếu thực sự có năng lực thiên phú, vậy thì, tại sao không viết ra thật nhiều bài hát kinh điển hơn nữa? Mỗi bài hát được sinh ra, đều có bối cảnh đặc biệt, ẩn chứa những cảm xúc riêng biệt, cũng có thể rung động và khích lệ, truyền cảm hứng cho những người khác nhau, ở những hoàn cảnh khác nhau, hoặc cũng có thể, khơi gợi hồi ức khác nhau của mọi người. Chỉ cần là một bài hát hay, thì đều có ý nghĩa và giá trị riêng. Có thể để lại càng nhiều giá trị tinh thần, thì mới không uổng một đời. Tôi phải đi sắp xếp một chút, tranh thủ chậm nhất là cuối tuần này phải lên đường. Chờ khi tôi trở lại, nhất định sẽ khiến anh nhìn tôi với cặp mắt khác xưa."
Nói xong, Chung Lôi liền đi lên lầu.
Trần Phong ngây người tại chỗ rất lâu.
Lần này hình như tiêm máu gà cho cô nàng quá nhiều thì phải, sắp đánh bay cô nàng luôn rồi.
Làm sao để điều chỉnh lại đây?
Trần Phong chìm vào suy tư, bắt đầu nhớ lại quỹ tích sáng tác của Chung Lôi mà lần trước xuyên qua xem được.
Ở một tuyến thời gian khác, sau khi Chung Lôi tự sáng tác ra "Thiêu Đốt Bản Thân", tiếp theo, trung bình hàng năm cho ra đời từ 2 đến 3 ca khúc, ít thì cũng 1-2 năm chầm chậm ra một ca khúc.
Chất lượng của các tác phẩm về sau cũng không chênh lệch là bao, vẫn tương xứng với đẳng cấp top 100 trong lịch sử ngàn năm, nhưng cho đến 10 năm sau, cô nàng mới viết ra được những ca khúc cùng đẳng cấp với "Dục Hỏa" và "Thiêu Đốt Bản Thân".
Cuối cùng, trong suốt cả cuộc đời, cô nàng viết được cả thảy 6 ca khúc đỉnh cấp, trung bình cách nhau 6-7 năm mới cho ra một bài.
Chỉ với "Dục Hỏa" và "Thiêu Đốt Bản Thân", cô nàng đã có thể ngồi vững top 100 ngàn năm, nhưng cộng thêm tất cả những ca khúc phía sau, thì trong đại đa số bình chọn, cô nàng có thể vững vàng ở top 10 trong ngàn năm lịch sử.
Nhưng, quả đúng là "văn vô đệ nhất, võ vô đệ nhị" (văn thì tùy cảm nhận người đọc nên không thể biết ai là người viết hay nhất, võ thì ai cũng muốn xưng bá trong khi anh hùng thiên hạ thì tài năng lớp lớp nên chẳng ai muốn đứng thứ 2).
Trong lòng mỗi người đều có một Hamlet (*), bất kể là Chung Lôi hay những người cùng thuộc top 10 bình chọn, đều dẫn đến rất nhiều tranh cãi và thảo luận.
Nhưng dù có tranh cãi thế nào, thành tựu ngoạn mục mà Chung Lôi đạt được vẫn khiến người khác phải nể phục.
Mặc dù Chung Lôi làm nghề sáng tạo, không thèm tranh giành sự nổi tiếng, một lòng yêu cầu bản thân không làm gì thẹn với lương tâm, cũng không thể sống uổng cuộc đời này, nhưng bản thân của cô nàng và tác phẩm của chính cô nàng vốn nên là một tổng thể hoàn chỉnh.
Nếu lịch sử là tổng hợp của vô số ngẫu nhiên mà thành, thì cô nàng chính là người đầu tiên tạo nên sự ngẫu nhiên đó.
Chỉ có vậy, "Dục Hỏa" dù được xếp ở vị trí nào đó trong thư viện âm nhạc, thì trong sự trùng hợp của các thời kỳ khác nhau mà hết lần này đến lần khác, nó được nghe bởi những nhà nghiên cứu là tiền thân của viện Huyền Vũ, dù thân phận và cái tên của những nhà nghiên cứu đó có thay đổi, thì cuối cùng, lần nào nó cũng trở thành Hành khúc của nhân loại.
Cũng chỉ có "Thiêu Đốt Bản Thân" của cô nàng mới đánh thức tiến sĩ Sergey trong lúc ông ta đang nghỉ ngơi nghe nhạc.
Hiện tại, Trần Phong có chút hoang mang, không biết phải giải quyết như thế nào.
Hắn vốn dự định rằng, sẽ tiến thêm một bước, can thiệp vào nhân sinh của Chung Lôi, để cho cô nàng viết ra một tác phẩm ngược với nội dung của CD vàng được gửi ra ngoài không gian vào năm 1977, viết ra một ca khúc đối nghịch với "Thế Ngoại Chi Ca", sau đó thử một chút xem có thể dùng những tác phẩm của Chung Lôi để dấy lên ngọn lửa trong lòng mọi người, loại bỏ sự quấy nhiễu và thâm nhập của "Thế Ngoại Chi Ca" hay không.
Nhưng nếu làm như vậy, thì chẳng khác nào hắn đang đặt lên vai cô một gánh nặng quá lớn.
Cô chưa chắc đã....
Thậm chí, rất ít khả năng có thể hoàn thành.
Hoặc là, cho dù cuối cùng cô nàng cũng làm được, thì có lẽ bài hát này cũng sẽ tiêu hao hết tài hoa một đời của cô nàng mất thôi.
Vậy thì, địa vị lịch sử của cô nàng sẽ tăng hay giảm?
Nếu như giảm, bài hát của cô nàng còn có thể xuất hiện ở vị trí chính xác sao?
Ca khúc nắm giữ sứ mệnh trọng đại là đối kháng với thâm nhập của kẻ xâm lăng, có thể khiến hậu thế 500 năm sau truyền tụng hay không?
Có quá nhiều ẩn số và biến số trong tương lai, cho nên, dù hôm nay Trần Phong đã xuyên tới xuyên lui nhiều lần, đảo lộn rất nhiều thứ trong lịch sử, nhưng vẫn không dám có kết luận chắc chắn nào về ảnh hưởng của những hành vi của mình đến tương lai.
Hắn chỉ có thể dựa vào suy đoán, cũng chỉ có thể không ngừng thử sai.
Trong khi tương lai vẫn chưa xảy ra, và khi lượng biến đổi chưa từng cố định, không ai có thể dự đoán chính xác được tương lai.
Trần Phong vẫn luôn hoài nghi, liệu có khi nào trong quá trình nào đó, chỉ bởi vì một hành động vô tâm của mình mà tạo thành hiệu ứng cánh bướm, cuối cùng khiến nhân loại nghênh đón tận thế sớm hơn thời hạn, thậm chí, có khi nhân loại sẽ phải diệt vong trước cả ngày tận thế giáng xuống.
Nếu như nhân loại diệt vong trong vòng 500 năm, vậy thì sau ngàn năm nữa, hắn phải làm thế nào đây?
Trần Phong không thể xác định được.
Nhưng hắn hiểu rõ, mình không cho phép xuất hiện loại tình huống này.
Ngay từ đầu, Trần Phong luôn nhắc nhở bản thân mình, là một người nắm giữ hình ảnh tương lai, nhất định không thể sợ hãi, chỉ có như vậy, hắn mới có thể cất từng bước đi ổn định, thay đổi kết cục nhân loại.
Cho nên, hiện tại hắn không biết phải xử lý chuyện Chung Lôi ra sao.
Suốt mấy ngày sau, hắn vẫn không biết phải làm thế nào mới phải, tinh thần không thể thả lỏng nổi.
Nhưng thời gian không vì sự do dự của hắn mà ngừng lại, từng ngày từng ngày lại trôi qua.
Một tuần sau đó, thời đại mở ra một bước ngoặt mới.
Ngày này, giới âm nhạc toàn cầu xảy ra tổng cộng bốn sự kiện lớn.
Bao gồm:
1, Nghệ sĩ Tần Lộ, "gà bông" nhà Tinh Phong Entertainment phát hành 3 đĩa đơn quảng bá album đầu tiên, toàn bộ 10 ca khúc trong album lần này đều do Trần Phong sáng tác, gây nên chấn động.
2, u Tuấn Lãng, một đại lão mới nổi trong làng dân ca ca dao, phát hành 1 đĩa đơn quảng bá album thứ hai, mang theo một phong cách ca dao mộng ảo khiến người nghe hai mắt tỏa sáng. Hơn nữa, toàn bộ 10 ca khúc trong album của u Tuấn Lãng vẫn là do Trần Phong sáng tác.
3, Danh ca hàng đầu Lộ Vy vừa phát hành đĩa đơn thứ 2 trong vòng 1 tháng. Bài hát này, vẫn được viết bởi Trần Phong.
4, Trần-toàn bộ đều là ta-Phong tuyên bố, Tinh Phong Entertainment sáng tác tổng cộng 30 ca khúc. Vị nào muốn mua ca khúc hay những nhà sản xuất âm nhạc muốn sở hữu nó, mời động thủ.
Những ca khúc đang đợi bán có đủ loại phong cách, có tiếng Hoa, cũng có tiếng Anh. Người mua có thể tự đưa ra yêu cầu, cung cấp phong cách/thể loại yêu thích và những tác phẩm mang theo khuynh hướng vốn có, bộ phận sản xuất âm nhạc của Tinh Phong Entertainment sẽ dựa vào tình hình mà cung cấp ca khúc thích hợp với từng ca sĩ. Dĩ nhiên, giá cả và điều khiển hợp đồng sẽ là tiêu chí tham khảo để Tinh Phong Entertainment lựa chọn bán cho ai.
Bốn sự kiện lớn cùng phát sinh trong một ngày.
Toàn bộ giới giải trí toàn cầu và các kênh truyền thông, đều bị Trần Phong quét nổ con mắt.
Nương theo đó, tỷ giá của Tinh Phong Entertainment cũng tăng vọt.
Chỉ trong một ngày, tỷ giá thị trường từ 3 tỷ trước đó, tăng vọt lên mức 6,5 tỷ NDT, tương đương với một tỷ USD.
Năng lực kiếm sống của tư bản, chính là giá trị khứu giác.
Trần Phong phô bày năng lực sáng tác như thế, quả thực vô cùng đáng sợ.
Cái mũi của đám tư bản không thể nào không ngửi thấy.
Chẳng qua, Trần Phong chỉ từng bước làm những chuyện mà bản thân phải làm, cũng không cố ý theo đuổi cái gì, nhưng giá trị của hắn lại càng ngày càng rõ ràng.
Thay đổi rõ rệt nhất chính là u Tuấn Lãng, làm cha của anh ta - u Quốc Hoa, đang rất không thoải mái.
Trong thư phòng của biệt thự đại trạch u thị, u Mập Mạp cười khì khì.
Vẻ mặt của u Quốc Hoa lại không chút cảm xúc.
Không hiểu sao, ông lại cảm thấy hơi ngứa tay, muốn cầm roi quất mông cái thằng nhóc này một chút, xem như che giấu tâm tình lúng túng của mình.
"Cha à, chẳng phải con đã nói với cha rồi sao. Sao cha có thể định giá với sư phụ của con bằng con số 1 tỷ được chứ? Cha nhìn mà xem, lúc này mới có bao lâu nào, nhưng đã gấp hơn 6 lần rồi đó. Cha không biết đâu, con phải lẽo đẽo sau lưng sư phụ mà giải thích là, cha không hề có ý trêu đùa gì đâu, chỉ là có chút không hiểu giá cả thị trường nên mới không biết lượng như thế thôi, 1 tỷ...chà chà...rẻ quá thì phải."
u Tuấn Lãng càng thêm càn rỡ, điên cuồng rong ruổi bên bờ vực "ăn đòn".
Lúc này, Mập Mạp vô cùng thoải mái.
Anh ta lớn như vậy, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy lão tử nhà mình ăn phải trái đắng đấy, quả thật, đây chính là một chuyện may mắn nhất trong đời.
10 giây trôi qua.
"Ai da...ui da...a...a..."
u Mập Mạp "vui quá hóa buồn" rồi.
----
(*) Hamlet là nhân vật của vở vở bi - hài kịch của nhà văn, nhà soạn kịch vĩ đại người Anh William Shakespeare, ở đây dùng để chỉ thái độ suy tư, lý luận nhiều nhưng không đủ tin tưởng và dũng khí để hành động cụ thể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận