Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 334: Đã Tròn 18 Tuổi

“Trần Phong, anh đang nghĩ gì vậy?” Đường Thiên Tâm trông thấy hắn không hiểu sao lại xuất thần, liền mở miệng cắt ngang dòng suy nghĩ của hắn.
Hắn định thần lại, cảm khái không ngừng: "Thật tốt, rất tuyệt. Nếu lúc đó tôi có bộ giáp này, thì tôi căn bản không cần phải chạy trốn rồi, ít nhất thì tôi có thể đánh bại một con chiến thú Hào Quang và rút lui an toàn."
Đường Thiên cũng bùi ngùi mãi không thôi: "Có lẽ anh còn có thể làm nhiều hơn thế."
"Ừm."
Cả hai đều im lặng, không muốn vạch trần vết sẹo kia.
"Đúng rồi, u Thanh Lam là khuê mật của cô, nhưng tại sao hai người lại có thể 7- 8 năm không liên lạc với nhau vậy?"
Trần Phong đổi chủ đề.
Đường Thiên Tâm khẽ lắc đầu: "Trước đây anh chỉ là một quân nhân bình thường, cho nên chưa hiểu rõ về hệ thống vận hành hoàn chỉnh của Chiến Tuyến Tự Do. Tôi sẽ giới thiệu sơ qua cho anh."
"Được, tôi nghe đây."
Sau khi nghe Đường Thiên Tâm mô tả xong, Trần Phong mới biết rằng mọi thứ không hề đơn giản.
Khả năng thích ứng của nhân loại thực sự vượt sức tưởng tượng.
Cho dù phải đối mặt với bất kỳ hoàn cảnh nào, nhân loại luôn có thể tự điều chỉnh phương thức sinh tồn và hình thái xã hội của mình, luôn có thể tìm thấy một hình thức tồn tại không hoàn hảo nhưng hữu hiệu nào đó, phù hợp với môi trường bên trong và bên ngoài bấy giờ.
Sinh ra trong thời kỳ loạn chiến, đối mặt với không gian sâu thẳm bao la của vũ trụ, nhân loại giống như những sinh vật phù du với ranh giới sống chết chỉ trong nháy mắt.
Dưới sự uy hiếp che khuất bầu trời của Radium, nhân loại vẫn ngoan cường tìm đường sống, chia thành từng tốp nhỏ, quật cường tồn tại, mạnh hơn chuột, kiên cường hơn gián, bền bỉ hơn kiến, hướng đến một tương lai tốt đẹp hơn cả cá heo.
Liên minh Chiến Tuyến Tự Do hiện tại được chia thành ba hệ thống cốt lõi, quân sự, công nghiệp và khoa học.
Không cần phải nói, hệ thống quân sự bao gồm hàng triệu tiểu đoàn phân tán rải rác trong thời bình, nhanh chóng được tích hợp trong thời chiến.
Hệ thống công nghiệp bao trùm mọi phương diện, từ thực phẩm, y tế, máy móc, khai thác mỏ, cho đến năng lượng, nó không còn bị phân hóa như trước đây nữa, mà tất cả chúng đều được gọi chung là công nghiệp. Vai trò của công nghiệp đương nhiên là sản xuất và chế tạo, và nó cũng bao gồm cả công nghiệp quân sự.
Bên cạnh hệ thống mấy triệu tiểu đoàn ra, còn có hàng chục triệu cơ sở công nghiệp không hoàn chỉnh hoặc hoàn chỉnh, tạo thành cơ chế sản xuất vật tư khổng lồ nhưng hiệu suất cực kỳ cao cho nhân loại.
Khoa học bao gồm hơn 70 viện nghiên cứu, quy mô lớn nhất có đến hơn 40 triệu người, và quy mô nhỏ nhất là gần 600.000 người.
Trong đó nổi danh nhất và trọng yếu nhất, chính là viện nghiên cứu Titan do các liệt sĩ thuộc viện nghiên cứu Tinh Phong thành lập, với tổng số gần 10 triệu người.
Mối đe dọa của Radium ở khắp mọi nơi, nhưng viện Hàn lâm Khoa học lại rất quan trọng, nó cũng chính là chiến trường của cả hai bên.
Việc phá hủy một viện nghiên cứu trọng yếu, gần như tương đương với việc phá hủy hàng ngàn tiểu đoàn.
Vì vậy, vì mục đích tự vệ, rất nhiều viện nghiên cứu đã ẩn nấp mình thật sâu, có thể đang nằm trong một chiến hạm của một tiểu đoàn nào đó, hoặc có thể nằm sâu dưới lòng đất trên tinh cầu, hoặc cũng có thể âm thầm ẩn mình trên một tinh cầu nào đó rất xa Trái Đất, mặt bóng của vệ tinh, thậm chí cả trạm vũ trụ trong không gian sâu thẳm, gần như kề sát rào chắn của kẻ xâm lăng.
Các viện nghiên cứu lớn sẽ tận lực động não để mở mang kiến thức cho nhân loại, nhưng bọn họ hầu như không tiếp xúc với người ngoài.
Bọn họ thực hiện rất nghiêm ngặt về công tác bí mật.
Viện nghiên cứu và hệ thống đội du kích gần như hoàn toàn bị cô lập và cắt đứt liên hệ với nhau, đây là mô hình mới do viện nghiên cứu Tinh Phong phát minh, bắt đầu từ lịch sử nhiều năm trước đã dần dần ẩn mình.
Trong gần 400 năm lịch sử nội chiến của nhân loại, viện nghiên cứu Tinh Phong đã cố gắng hạ thấp cảm giác tồn tại của mình để giữ vị trí trung lập, nhưng vào phút cuối, nó đã lật ngược tình thế, xua tan con sóng dữ.
Điều này chứng tỏ rằng, sự độc lập của các cơ quan nghiên cứu là một giải pháp hữu hiệu.
Ngày nay, viện nghiên cứu Titan, với tư cách là tổ chức tinh vi và có gánh vác trách nhiệm trọng đại nhất, cấp độ bảo mật của nó đương nhiên sẽ cao hơn rất nhiều so với những viện nghiên cứu thông thường.
Mặc dù viện Titan lấy tên là Titan, cũng đã từng ở trên Titan, vẫn luôn liên tục phát minh công nghệ và tri thức quan trọng cho nhân loại, nhưng hiện tại, viện nghiên cứu này đang nằm ở đâu, các quan chức cấp cao trong những tiểu đoàn Tự Do cũng không hay biết.
Lúc Đường Thiên Tâm đi giao con Chip cũng không hề gặp được một nhân viên chính thức nào của viện Titan cả, chỉ có thể chuyển giao thông một người bí mật chuyên nghiệp.
Kể từ khi u Thanh Lam hoàn thành chương trình tiến sĩ ở tuổi 16 vào 7 - 8 năm trước, sau đó được chọn vào viện Titan, cô ấy đã không bao giờ bước ra ngoài nữa, ngay cả việc tiếp xúc với thế giới bên ngoài cũng phải thận trọng hơn, cho nên, hai người mới ít liên hệ với nhau như vậy.
Ngoài ra, hệ thống đào tạo khoa học đặc biệt này còn xảy ra biến hóa một lần nữa.
Mặc dù kiến thức đã được mở rộng một cách toàn diện, nhưng do chiến tranh kéo dài, nên nhu cầu của nhân loại đối với khoa học đã ít hơn. Ngoại trừ những đứa trẻ và thanh thiếu niên thiên tài sẽ được chọn vào viện nghiên cứu để chủ động tham gia trau dồi kiến thức khoa học toàn diện, thì những người bình thường có IQ phổ thông chỉ cần chú ý đến việc thao tác thực hành là được, về nguyên lý thì không được xem trọng lắm.
Hầu hết những người bình thường đều lựa chọn trở thành kỹ thuật viên hơn là học giả, để nhanh chóng thích ứng, nhanh chóng được làm việc, nhanh chóng phát huy năng lực của mình.
Thí dụ, đa số những nhân viên không phải là chiến sĩ trong căn cứ tiểu đoàn Thiên Tâm, cơ hồ đều là công nhân kỹ thuật.
Đương nhiên, nếu mọi người muốn học tri thức thì vẫn có thể học được, vẫn có hệ thống giáo dục như cũ, có điều, việc này không mang lại ý nghĩa thực tế, chỉ có ý nghĩa duy nhất là thỏa mãn hứng thú cá nhân mà thôi.
Hiện tại, Trần Phong đang học tài liệu giảng dạy dành cho các nhà nghiên cứu trong lĩnh vực khoa học dọc và sâu, vì thế nên Đường Thiên Tâm mới cảm thấy khó hiểu, cũng cảm thấy hắn đang lãng phí công sức.
Trần Phong nghe cô nói xong thì gật đầu: "Thì ra là thế. u Thanh Lam cũng chẳng dễ dàng gì."
"Đúng vậy."
"Tôi chỉ tò mò không biết lần này tóc cô ấy có bạc hết không."
"Hả?"
"Không có gì, không có gì đâu, cô cứ bận bịu chuyện của mình đi, tôi tiếp tục xem sách đây."
Trần Phong lại nhìn vào tài liệu giảng dạy, không hề lên tiếng nữa.
Đường Thiên Tâm không thể thuyết phục hắn, cũng không muốn phí nước bọt thêm nữa, lặng lẽ rời đi.
Sau khi Đường Thiên Tâm rời khỏi, Trần Phong thở dài hai cái.
Có hai tin xấu!
Thứ nhất.
Lần trước, hắn đã từng ăn được tủy trong xương nên mới biết liếm nó rất ngon, cho nên lần này, đương nhiên hắn vẫn muốn tìm một đám học giả thuộc về riêng mình, giúp mình giải quyết thông tin tình báo ở thế kỷ 21.
Nhưng hiện tại, các viện nghiên cứu lớn đều lẩn trốn rất sâu, hơn cả thỏ đào hang, làm sao để tìm được người đây?
Tùy tiện để đám người anh Hổ gia nhập vào hàng ngũ những người làm nên lịch sử?
Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu bọn họ nắm sai trọng điểm, và kiến thức mà mình mang trở về lại phản tác dụng?
Thứ hai.
Trong đầu hắn chưa một sóng ngắn siêu tần có thể kích hoạt bom hạt vượt, hắn còn muốn thông qua viện nghiên cứu để biến nó thành một vũ khí chí mạng, giáng một đòn thống khoái vào kẻ xâm lăng nữa kìa.
Một kế hoạch trọng đại như vậy, thế nhưng cũng bị mắc kẹt.
Nếu không liên lạc được với viện nghiên cứu, thì hắn không thể giao ra 'con hàng' trong đầu mình được, mà hắn cũng không thể tùy tiện ném tin tức lên mạng xã hội lượng tử như lần trước được.
Ngộ nhỡ Radium sẽ sao chép nó trước thì sao?
Như thế khác nào nối giáo cho giặc chứ?
Trần Phong âm thầm hạ quyết tâm, mặc dù rất khó nhưng hắn sẽ tìm được biện pháp để 'chung đường' với viện Titan.
Bây giờ chỉ có thể thụ động chờ đợi, thứ cảm giác không thể chủ động tấn công như thế này thật là tệ, nhưng Trần Phong cũng chẳng còn cách nào khác.
Thôi thì trước mắt cứ học cái đã.
Tuy rằng chẳng mấy thích thú, nhưng hắn cũng nên tin tưởng vào tiềm lực của nhân loại Ngân Hà, sau đó lấy được thanh danh tiểu thiên tài siêu cấp, nói không chừng có thể hấp dẫn lực chú ý của bọn họ, khiến bọn họ chủ động tìm hắn ấy chứ, nhỉ?
Học tập nào, tiến lên!
Hắn lại bắt tay vào một cuộc hành trình gian nan, từ lớp mẫu giáo đi lên!
Bất tri bất giác, Trần Phong đã nằm trong lồng ấp đến ngày thứ 23.
Hắn tròn 18 tuổi!
"Này, đừng mà... Chờ một chút... Cô đừng nôn nóng như thế chứ! Để tôi xem hết trang này đã! Tôi..."
...
..
.
Trả lịch 3 chương nè, chúc cả nhà đọc chiện dui dẻ và ngủ ngon nheeee, mai cuối tuần sòyyyy, nghỉ ngơi sớm hoy ~
Bạn cần đăng nhập để bình luận