Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1221: Phôi Thai Đang Chết...

Lúc này, Trần Phong vẫn còn đang tập tễnh bước đi trong khu rừng mù sương.
Hắn không còn đặt câu hỏi về bản thân nữa, bởi vì hắn đã quên tên của mình luôn rồi.
Tất cả mọi thứ trong khu rừng đều trở nên yên tĩnh, bởi vì hắn đã quên tất cả những âm thanh mà hắn đã nghe thấy trong trí nhớ của mình.
Màn sương mù trước mặt hắn trở nên đen như mực, hắn không thể nhìn thấy những ngón tay của mình, không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì, bởi vì hắn đã quên tất cả những hình ảnh mà thị giác của hắn từng thấy.
Mùi đặc biệt của mùn trong khu rừng còn sót lại cũng đã biến mất không còn tăm hơi, hắn đã quên cả khứu giác của mình.
Mồ hôi cùng máu trên đỉnh đầu chảy xuống khóe miệng, nhuộm đỏ môi, nhưng hắn không hề hay biết, vị giác cũng chẳng còn.
Cây cỏ và gai nhọn cào xước da hắn, nhưng hắn không hề cảm thấy đau đớn, hắn đã quên tất cả những xúc cảm mà cơ thể hắn từng cảm nhận.
Trần Phong chủ động tướt đi 5 giác quan của mình, nhưng thật kinh ngạc, hắn vẫn biết rõ, mình nên đi theo hướng đó.
Thứ nằm rải rác trên đường đi sau lưng hắn không còn là mảnh vải quần áo nữa, mà là máu thịt của hắn.
Lúc này, trong sâu thẳm suy nghĩ của Trần Phong, không hề có một cảnh tượng cụ thể nào, không hề một âm thanh nào, chỉ có một thế giới đen tối vô tận.
Ở một nơi xa xôi trong thế giới đen tối ấy, đang lơ lửng một đốm sáng to bằng hạt đậu nành.
Đốm sáng như một con đom đóm, chập chờn, chợt sáng chợt tắt.
Mỗi khi ánh sáng này lóe lên, Trần Phong sẽ tiến lên một bước.
Đốm sáng này chính là thứ lưu giữ phần thông tin cuối cùng trong tâm trí hắn.
Một chuỗi ký hiệu mà hiện tại hắn không thể hiểu được, ngang dọc, mạnh mẽ, cứng cáp.
Đó là tên của hơn mười người, bao gồm Chung Lôi, Đường Thiên Tâm, Đinh Hổ, Lâm Bố, Âu Tuấn Lãng, Lại Ân... do chính hắn tự tay dùng bút máy viết ra.
Đây là 'gia sản' cuối cùng của hắn.
Trong căn cứ của viện nghiên cứu, Lâm La vẫn đang ngồi ở chỗ làm việc với vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc, nhìn chăm chú vào góc trên bên phải hình chiếu giả lập, vô số thông tin trong đầu nhanh chóng bốc lên.
Trong viện nghiên cứu, phía trên cùng bên phải bàn làm việc của mọi người đều có một tham số phần trăm bằng phông chữ màu xanh lá, con số hiển thị đang tăng dần với tốc độ 0,01% sau mỗi 31533,6 giây.
Thông số này chính là mức độ dung hợp giữa nội hạch linh hồn của Trần Phong và phôi thai phục sinh. Hiện tại nó đã đạt tới 97,76%, cao hơn so với dữ liệu thu được trong bất kỳ thí nghiệm mô phỏng nào trước đó. Chỉ còn một bước nữa là thành công, nhưng cái bước này lại như cách biệt một trời.
Hơn 2 năm nay, mọi người trong viện nghiên cứu hầu như không hề nới lỏng tinh thần, ngoại trừ những lúc nghỉ ngơi thực sự cần thiết, mọi người vẫn chưa thể tìm ra giải pháp cho những sai sót trí mạng đã bại lộ trước khi xuất phát, tỷ lệ thành công vẫn chưa thể đạt đến độ hoàn hảo 100%.
Lâm La đang vò đầu bứt tai, tập trung suy nghĩ.
So với hơn 2 năm trước, trạng thái tinh thần của cô lúc này kém hơn rất nhiều.
Trong 6 tháng qua, tình trạng thể chất của các đồng nghiệp bên cạnh lần lượt trở nên bất thường, nhiều người trở nên yếu ớt không thể giải thích được, hơn nữa, rất dễ bị sinh bệnh, cảm mạo nóng sốt liên tục.
Thậm chí, có đến mấy ngàn người còn mắc bệnh không vực dậy nổi, cho dù có phẫu thuật thay thế toàn bộ thì cũng không thể cứu nổi họ, bọn họ đều đã hy sinh trước thời hạn.
Mặc dù Lâm La không chết, nhưng cô thường xuyên cảm thấy mệt mỏi và buồn ngủ, tần suất cơn đau dưới lồng ngực ngày càng thường xuyên hơn.
Mỗi lần phát tác, DNA ngoại lai trong cơ thể sẽ nhân lên nhanh hơn lần trước, phản ứng dữ dội hơn và nhiều mô cơ thể bị ảnh hưởng hơn.
Hệ thống bảo hộ y tế cá nhân của cô đã liên tục phát ra tiếng chuông báo động, nhắc nhở cô rằng tình trạng thể chất của cô đã đến cấp độ báo động, cần phải phẫu thuật thay thế 98% càng sớm càng tốt.
Cái gọi là phẫu thuật thay thế 98% có nghĩa là, não người chiếm trung bình 2% trọng lượng cơ thể, ngoại trừ não, 98% thành phần cơ thể người còn lại sẽ được tái tạo hoàn toàn bằng phẫu thuật mức năng lượng thực.
Nếu Lâm La tiếp tục từ chối ca phẫu thuật thì nhiều nhất là sau 30 lần phát tát nữa, cũng tức là 5 tháng sau, DNA ngoại lai khi bộc phát sẽ trực tiếp xâm nhập vào não của cô, đến lúc đó, thứ chờ đợi cô chính là quả đồng hồ bấm giây chờ chết.
Nhưng bây giờ cô không thể quản được nhiều như vậy.
Sau khi tiến hành phẫu thuật thay thế 98%, cô sẽ mất ít nhất là 2 tháng để hồi phục hoàn toàn, lấy lại được các kỹ năng tư duy hoàn chỉnh, mà chưa chắc ca phẫu thuật này đã có thể thành công.
Cô cảm thấy rằng tốt hơn hết là cứ tiếp tục kiên trì như thế này, dù sao thì trong vòng 5 tháng nữa, tinh cầu thi hài cũng sẽ tăng tốc tới vận tốc ánh sáng, lúc đó cô cũng đã chết rồi.
Sau khi hoàn thành quá trình minh tưởng kéo dài nửa tiếng, Lâm La cuối cùng cũng sắp xếp được đôi chút mạch suy nghĩ, đang lúc cô chuẩn bị ghi ra phương án mới, thì thông số ở góc trên bên phải lại nhảy lên, trở thành 97,77%.
Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.
Phông chữ xanh lá đột nhiên biến thành đỏ thẫm.
Tiếng còi chói tai giống như tiếng còi phòng không của nghìn năm trước vang vọng trong viện nghiên cứu.
Lâm La bật người đứng lên, dùng tốc độ nhanh nhất mở ra mô hình giám sát phôi thai gen gốc.
Phôi thai chứa linh hồn của nhà hiền triết đang lắc lư, sôi trào theo một quy luật vô cùng hỗn loạn, tín hiệu rối lượng tử do thế giới bên ngoài phát ra đã trở nên cực kỳ kích động nóng nảy, giống như một cơn bão táp.
Lâm La thở gấp, hơi thở dồn dập.
Chuyện mà mọi người đều lo sợ cuối cùng đã xảy ra.
Trong nháy mắt vừa rồi, nhu cầu hấp thụ năng lượng của phôi thai mỏng manh đang phục sinh đột ngột tăng lên mấy trăm triệu lần, các chất dinh dưỡng có trong dung dịch dinh dưỡng trong bể nuôi cấy bị nó hút khô chỉ trong nháy mắt.
Mặc dù thùng chuẩn bị phản ứng nhanh và vô số ống phân phối đã cấp tốc bổ sung một lượng lớn dung dịch dinh dưỡng trở về, nhưng việc thiếu nguồn cung cấp năng lượng trong khoảng thời gian cực ngắn này đã thương tổn nghiêm trọng đối với phôi thai.
Phôi thai đang chết.
...
Trong rừng rậm sương mù, Trần Phong rốt cục cũng dừng lại bước chân.
Hắn nhắm chặt hai mắt, ngơ ngác đứng tại chỗ hệt như một pho tượng.
Hắn khom người, hai tay buông thõng.
Mười đầu ngón tay tuông ra tia máu đỏ, tí tách chảy xuống, đánh xuống mặt đất bùn, sau đó nhanh chóng biến mất không còn tăm hơi.
Càng lúc càng nhiều giọt máu tuôn ra từ những vết thương đang trải khắp cơ thể hắn, chảy dọc vùng lưng, đùi và bắp chân, chảy thẳng xuống đất, nhanh chóng bị mặt đất hấp thụ, biến mất không còn tăm hơi.
Cùng lúc đó, sương mù xung quanh hắn bắt đầu rơi xuống mặt đất, đọng lại thành nước.
Sau một thời gian ngắn, mặt đất lại bắt đầu dâng nước.
Mực nước dâng lên nhanh chóng, ban đầu còn chưa đến mắt cá chân của hắn, nhưng ngay sau đó lập tức dâng lên từng đoạn, cho đến khi nhấn chìm hắn hoàn toàn.
Sau khi bị nhấn chìm, thân thể Trần Phong dần dần trở nên mờ nhạt.
Hắn đang tan chảy, tựa như một pho tượng đất sét bị rơi xuống nước.
...
Bên ngoài, Dương Quốc Định lập tức phát ra hàng trăm mệnh lệnh.
Tất cả các loại phương pháp kích thích đều được áp dụng.
Nhất định phải ổn định tình trạng của phôi thai, càng nhanh càng tốt!
Nhất định phải cứu nhà hiền triết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận