Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1501: Quy Luật Của Vũ Trụ

Hạm đội của Trần Khánh Đô để lại một lượng lớn tọa độ trên đường đi, gần mỗi một tọa độ đều để lại một nhánh hạm đội kỹ thuật quy mô nhỏ.
Các chiến hạm hỏa chủng và chiến hạm thoát hiểm khác đang bay từ dải Ngân Hà đến tinh hệ Tiên Nữ, cũng không còn tiến về phía trước nữa, mà đã dừng lại ở các tọa độ khác nhau tùy theo tiến trình của hành trình tương ứng.
Các tọa độ này được kết nối theo xâu chuỗi, tạo thành một chuỗi "kẹo hồ lô" kéo dài từ dải Ngân Hà đến tinh hệ Tiên Nữ.
Treo trên từng viên kẹo hồ lô là những tinh môn tầm xa đang được xây dựng.
Chuỗi tinh môn này sẽ trở thành bậc thang vũ trụ để nhân loại lao ra khỏi dải Ngân Hà, tiến thẳng đến tinh hệ Tiên Nữ.
Trong vòng 1000 năm nữa, đại quân của nhân loại sẽ ngang nhiên lao tới tinh hệ Tiên Nữ.
Đối với nền văn minh trong tinh hệ Tiên Nữ, bọn họ đã được nhân loại dạy cho quy tắc sinh tồn mới trong vũ trụ, chỉ có hai lựa chọn: thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết.
Mục đích chiến tranh của nhân loại chỉ có một thứ duy nhất - hoàn toàn thống trị.
Cho đến nay, những người có độ thức tỉnh gien đạt gần 100% đã có năng lực học tập và tiếp thu hầu như là vô hạn.
Bất kể hình thức văn minh, trạng thái vật lý, sinh học, bán cơ học, năng lượng, các loại nguyên tố chỉ được hình thành bởi các định luật lượng tử cơ bản (chẳng hạn như sinh mệnh nham thạch khổng lồ), vân vân... tất cả các loại tri thức từng phần của muôn loài, nhân loại đều có thể hiểu và tích hợp nó vào hệ thống khoa học của bản thân.
Lượng kiến thức và thông tin mà nhân loại sở hữu đang mở rộng nhanh chóng, giống như một vụ nổ siêu tân tinh.
Để tiếp thu triệt để những kiến thức ngày càng dị hóa này, nền văn minh nhân loại đã thăng hoa từ nhân loại Trái Đất đến nhân loại Ngân Hà, rồi đến nhân loại vũ trụ, đi theo những hướng khác nhau khi độ thức tỉnh gien đạt đến đỉnh điểm.
Cấu trúc và hình thái của sinh mệnh dựa trên carbon muốn tìm hiểu được suy nghĩ của sinh mệnh dựa trên silicon, sẽ giống như cách một tầng sa (cách nhau một tấm vải mỏng, mờ mờ ảo ảo), không thể chạm vào bản chất, giống như con cá, cho dù có hiểu được ngôn ngữ của nhân loại thì cũng không thể hiểu được hương vị nhân sinh của một loài trên cạn được.
Từ sinh mệnh dựa trên carbon chuyển sang một dạng sống khác, nhân loại đã sớm có một lịch sử lâu đời.
Trước có cải trang thực địa cổ đại, sau đó, Trần Phong từ trong vũ trụ phục sinh, và cả hóa thân của Frides vào lỗ đen.
Nhân loại ngày nay, đối mặt với sự cám dỗ của tri thức vũ trụ, lại còn được thúc đẩy bởi ý thức về sứ mệnh khám phá những bí ẩn vô hạn của vũ trụ, đã chọn đi bước cuối cùng của sự tiến hóa văn minh, sinh mệnh dị hóa.
Để hiểu được tất cả những bí ẩn trong vũ trụ, cách dễ nhất và thiết thực nhất chính là duy trì ý chí của nhân loại, sau đó đồng hóa bản thân với bí ẩn này đến bí ẩn khác.
Sự thất bại của hư tộc vừa là may mắn cho nhân loại, vừa là hồi chuông báo động vĩnh hằng, treo trên đầu nhân loại.
Nếu muốn đến điểm tận cùng vũ trụ, đi đến thế giới tiếp theo, thì không thể đặt tất cả hy vọng lên vai một người lãnh tụ, mà cần toàn bộ chủng tộc can đảm tiến về phía trước.
Ngày càng có nhiều người ấp ủ khát vọng tri thức và khao khát tương lai vô hình xa xôi, vẫy tay chào tạm biệt người thân, bạn bè và mọi thứ trong quá khứ, chuyển mình thành thể rắn, kim loại, nguyên tố, năng lượng, trạng thái ánh sáng, trạng thái phản vật chất, thể năng lượng ảo, thể siêu nhỏ năng lượng thực, ... chuyển hóa thành đủ loại sinh mệnh dị chủng.
Dù biết rằng sau khi bước một bước này, con đường phía trước chắc chắn sẽ rất nguy hiểm, không bao giờ có thể ngoảnh lại, có thể bị xóa sổ bất cứ lúc nào, nhưng sẽ luôn có hết người này đến người khác lao ra như dòng nước, lấp đầy những chỗ trống của nền văn minh.
Đây là dòng sông của nền văn minh, luôn lấp đầy những khoảng trống trên cát.
Chỉ cần nhân loại mãi mãi đoàn kết, chỉ cần những người ra đi này luôn nhớ được rằng họ đến từ hành tinh xanh thẳm không có gì nổi bật ở rìa dải Ngân Hà, thì dòng sông của nhân loại sẽ chảy vô tận, đi đến bất kỳ ngóc ngách nào của vũ trụ, khám phá mọi điều huyền bí của quy luật của vũ trụ.
Năm 5.730 sau Công Nguyên, quân đoàn hùng mạnh xuất hiện ở rìa của tinh hệ Tiên Nữ, trải dài khoảng cách 2 triệu năm ánh sáng, sử dụng mấy trăm tinh môn nối tiếp nhau như một nấc thang bàn đạp.
Hạm đội vô tận tản ra, hóa thành thanh đao sắc nhọn dài mấy trăm năm ánh sáng, đâm thẳng vào trung tâm tinh hệ Tiên Nữ.
Trận chiến tinh hệ Tiên Nữ bùng nổ.
Trần Phong đi đầu tiền tuyến, trở thành tiên phong.
Đường Thiên Tâm trán giữ trung quân, bày mưu lập kế.
Lâm Bố, người đã đông lạnh, phủ bụi suốt 2.000 năm, cuối cùng cũng có cơ hội bộc lộ góc cạnh sắc bén, giống như kẻ điên, bất khả chiến bại.
Trần Khánh Đô vén lên các hành động đặc chiến ở trung tâm của tinh hệ Tiên Nữ, chỉnh hợp các chủng tộc nô lệ phản binh trong tinh hệ Tiên Nữ vào một lực lượng chiến đấu cường đại, hợp nhất với đại quân nhân loại đến từ bên kia, trong ứng ngoài hợp.
Trận chiến này kéo dài gần 2000 năm, mãi đến năm 7.650 sau Công Nguyên, nhân loại mới dẹp được toàn bộ lực lượng kháng cự trong tinh hệ Tiên Nữ, mở rộng cấu trúc đa văn minh vũ trụ đa nguyên từ tinh hệ Ngân Hà, kéo cả tinh hệ Tiên Nữ vào bên trong.
Tổng số chủng loại văn minh trong vũ trụ đa nguyên đã tăng gấp gần 10 lần.
Trong 2000 năm này, Trần Phong phải đưa tiễn rất nhiều người.
Một số người tử trận nơi sa trường.
Nhưng càng nhiều người hơn chính là sinh mệnh đã đến điểm cuối, cho dù có sự trợ giúp của Cryonics thể lý, nhiều người cuối cùng cũng không thể đánh bại thời gian, phải đối mặt với sự già nua và sụp đổ của cơn bão tư duy lượng tử.
Lúc này, sự khác biệt về độ thức tỉnh gien dần dần lộ ra.
Độ thức tỉnh càng cao, độ ổn định cấu trúc của cơn bão tư duy lượng tử trong quá trình cryonis thể lý sẽ càng tốt, có thể được duy trì lâu hơn.
Ví dụ như đám người Đường Thiên Tâm, Trần Khánh Đô, Lâm Bố, Lộ Tiên Phong, Navilon, Karenji, với sự trợ giúp của Cryonics thể lý, những người vốn có độ thức tỉnh gien dần dần vượt quá 75%, có vẻ như vẫn còn rất nhiều năm để sống.
Còn những người khó khăn lắm mới được hơn 55%, thì chỉ có thể bất lực từ từ ngã xuống dưới lưỡi kiếm của thời gian.
Chiến tranh mãi mãi không kết thúc.
Trước khi trận chiến tinh hệ Tiên Nữ kết thúc, nhân loại đã thiết lập một lượng lớn các cơ sở sản xuất trong tinh hệ này, đồng thời, mở rộng các tinh môn tầm xa như đang xây dựng từng nấc thang, từng bước lao ra khắp hướng.
Nấc thang vũ trụ của nhân loại, giống như rễ cây, đi đến các tinh hệ khác nhau trong nhóm tinh hệ địa phương.
Trong hành trình mấy triệu năm ánh sáng ấy, nhân loại cần phải vượt qua những quãng đường rất dài.
Hơn nữa, ở các tinh hệ trên hành trình ấy chưa chắc đã giống như 2 tinh hệ đầu tiên - luôn có một lượng lớn các hằng tinh cung cấp ánh sáng và nhiệt, mà thậm chí các lỗ đen và các cụm năng lượng tối trở nên rất mỏng manh.
Những nơi này chính là vùng trống không thể tránh khỏi trong vũ trụ, ví dụ như khoảng trống Bootes trứ danh, đường kính của nó lên tới 330 triệu năm ánh sáng. Trong khoảng trống Bootes, khoảng cách tương hỗ giữa các tinh hệ đạt trung bình 10 triệu năm ánh sáng.
Điều này có nghĩa là ở khoảng cách xa như vậy, không có bất kỳ hằng tinh hay hành tinh nào, nhiều nhất chỉ có một vài cụm năng lượng tối và các hạt năng lượng thực dày đặc.
Nguồn tài nguyên ở những nơi này sẽ trở nên vô cùng khan hiếm, nhân loại sẽ cực kỳ khó khăn trong việc thu thập năng lượng.
Con đường phía trước nguy hiểm hơn tưởng tượng.
Mối nguy hiểm thực sự không còn là vụ nổ chùm tia, vụ nổ siêu tân tinh và những thứ như sinh mệnh trong vũ trụ, mà là sự hoang vắng và cô đơn.
Sự hoang tàn bất tận có thể xóa sổ ý chí nhân loại và lịch sử văn minh nhân loại, đồng thời, cho phép những cá thể có nền văn minh tiên tiến, những người đã làm chủ công nghệ tiên tiến chết vì “đói” năng lượng trong một thời gian dài.
Tuy nhiên, điều này không làm khó được nhân loại.
Màng Dyson hấp thụ năng lượng thực siêu khổng lồ mới sinh ra cải tiến từ màng Dyson của Trái Đất cổ đại đã được phát triển.
Đôi cánh ánh sáng của màng Dyson khổng lồ trải rộng, dài tới mấy chục, thậm chí là mấy trăm năm ánh sáng.
Mỗi màng Dyson cấp độ trăm ánh sáng có thể làm giàu năng lượng của hơn một triệu hằng tinh, bằng cách đơn giản là hấp thụ các hạt năng lượng thực có nồng độ thấp phổ biến trong vũ trụ.
Nhân loại bắt đầu mở rộng ra bên ngoài theo các quần thể.
Cứ sau 100.000 năm ánh sáng, nhân loại lại xây dựng một khu định cư xung quanh một số màng Dyson khổng lồ, nhanh chóng sinh sôi thành quần thể khổng lồ.
Ý nghĩa của sự tồn tại của các quần thể này là trông chừng và xây dựng các "nấc thang" tạo nên mạng lưới giao thông bậc thang vũ trụ - các tinh môn siêu xa ở cấp độ một trăm nghìn ánh sáng.
Dựa vào những nấc thang này, nhân loại sẽ lan tràn chiến hỏa cho toàn bộ nhóm tinh hệ địa phương, thậm chí là cả siêu đám tinh hệ Virgo.
Không ai biết khi nào cuộc chiến này sẽ kết thúc.
Nhưng mọi người đều biết rằng, nó chắc chắn sẽ kết thúc.
Có lẽ bản thân không thể nhìn thấy ngày hôm đó.
Nhưng ngày đó đã được chú định là có tồn tại.
Vào năm 30.210 sau Công Nguyên, Trần Phong đang ngồi trên một chiếc ghế gỗ cũ.
Trên chiếc giường trắng bên cạnh hắn, là con gái hắn.
"Ba, con đã nghe thấy lời kêu gọi của vũ trụ. Con phải đi rồi."
Trần Phong mỉm cười, giơ tay lên, vuốt ve khuôn mặt già nua của con gái.
Độ thức tỉnh có cao đến đâu, cũng không thể mang lại cuộc sống vĩnh hằng cho con gái hắn.
Sinh mệnh của con gái hắn cuối cùng cũng có hạn.
Tuy nhiên, trong 30 nghìn năm này, con gái hắn đã hoàn thành quá nhiều chuyện.
'Con bé' là nhà thám hiểm, chiến sĩ, sĩ quan chỉ huy, nhà khoa học đã đi xa nhất trong lịch sử nhân loại, tham gia nhiều trận chiến nhất, khám phá nhiều tinh hệ nhất, để lại nhiều tọa độ nhất, thực hiện và hoàn thành những nhiệm vụ đặc chiến nhất ...
Có quá nhiều danh hiệu trên đỉnh đầu 'con bé'.
Sự phấn đấu của 'con bé', hắn có thể nhìn thấy rõ ràng.
Hắn cũng sẽ khắc sâu ghi nhớ.
Trần Phong gật đầu:
"Kỳ thực, vũ trụ kêu gọi, chính là ba đang kêu gọi. Đi đi, chúng ta sẽ gặp lại ở điểm tận cùng của vũ trụ."
"Thật không ba?"
"Đương nhiên, tất cả mọi người đều sống trong trí nhớ của ba."
'Cô' con gái mỉm cười:
"Vậy thì, chiến tranh sẽ kết thúc, phải không ạ?"
Trần Phong gật đầu:
"Đương nhiên."
“Nếu các ngươi đã đốt lên ngọn lửa chiến tranh.
Nhờ ngọn lửa này mà ta đã thấy rõ con mắt của ngươi.
Ta đã nhớ kỹ con mắt của ngươi.
Tôi sẽ để ngọn lửa chiến tranh này vĩnh viễn thiêu đốt, cho đến khi thiêu rụi nền văn minh của các ngươi. ".
Cho dù kẻ địch là chính mình, đại diện cho thế hệ của vũ trụ trước.
Thì Trần Phong cũng không quan tâm.
Có lẽ, với tư cách là thủ lĩnh tối cao của hư tộc, điều duy nhất mà người hư tộc Trần Phong tính toán sai chính là hắn không tính tới sự phản bội của mình.
Nhưng...
Sự tiếp nối của nhân loại, ở một khía cạnh nào đó, chính là hư tộc đã để lại dấu ấn vĩnh hằng trong vũ trụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận