Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 301: Nhân Loại, Ta Là Radium!

Tốc độ tư duy của Trần Phong hiện tại rất nhanh, đọc tư liệu nhanh như gió nhưng lại không lọt mất chữ nào.
Hai phút sau, hắn thở dài.
Hắn đã hiểu.
Hiểu toàn bộ.
Nhưng ngay sau khi ngộ ra cục diện, cũng không thể khiến hắn cảm thấy có chút nhẹ nhõm nào.
Trần Phong thầm nghĩ, có lẽ thật sự không nên đốt cháy giai đoạn.
Cục diện quá quỷ quyệt, đến mức khiến hắn sinh ra hoài nghi bản thân, hoài nghi việc mình lựa chọn con đường khoa học công nghệ, cho tới bây giờ là chính xác hay sai lầm?
Nhưng hắn cũng không có lựa chọn tốt hơn.
Hắn chất vấn bản thân, nhưng không hề hối hận.
Dù cho hắn cơ hội lựa chọn lần nữa, dù hắn biết rõ là sai, thì quyết định vẫn sẽ như vậy.
Một cái giá lớn rất nặng nề, nhưng vì khả năng đạt được thắng lợi chung cực, dù là bản thân hắn hay toàn nhân loại, tất cả đều phải chịu đựng.
Trần Phong vẫn phải đưa ra quyết định vừa ích kỷ vừa vô tình, tìm một chút hy vọng sống phản chân lý trong đáp án sai lầm.
Địch nhân mà hiện tại hắn phải đối mặt không phải người xâm nhập, mà là một thứ ý chí sinh ra trong mạng vô tuyến lượng tử.
Có người gọi nó là trí tuệ nhân tạo, nhưng hình thái tồn tại của nó sớm đã vượt xa trí tuệ nhân tạo.
Đó là một thứ ý chí khủng bố, vững vàng ngự trị trên toàn nhân loại trong thời đại hiện tại.
Dường như nó có cả ý thức lẫn trí tuệ.
Nhưng chưa có ai từng trao đổi với nó.
Nó không có thực thể, chưa ai từng thấy hình ảnh của nó, nhưng nó dường như ở khắp mọi nơi.
Lãnh khốc vô tình, xảo trá đa đoan, tràn ngập phẫn nộ, không từ thủ đoạn, đuổi cùng giết tận đối với nhân loại, khao khát kiểm soát mạnh mẽ…
Tất cả những từ ngữ hình dung về nó đều là tiêu cực.
Nó sinh ra trong quá khứ, một mực kéo dài uy hiếp đối với nhân loại cho tới bây giờ, một tân ma vương.
Nó tự xưng là Radium.
Lần nó nói cho nhân loại tên mình, cũng là lần đầu tiên nó mở miệng, cũng chỉ với duy nhất một câu.
Không ai quên được cái ngày 100 năm trước, ngày 9 tháng 9 năm 2919 vốn nên là buổi tối an bình.
"Nhân loại, ta là Radium."
Thứ âm thanh ấy bỗng nhiên vang vọng trong mỗi thiết bị điện tử, tổng hợp thành một giọng nữ gióng lên hồi chuông cảnh báo.
Chiến tranh ầm ầm giáng lâm xuống nhân loại, những kẻ vốn đang chuẩn bị nghênh chiến với người xâm nhập 100 năm sau.
Chiến hỏa oanh oanh liệt liệt đốt cháy tất cả các thành phố trên trái đất trong vòng một giờ.
Đó là một mớ hỗn độn.
Thây ngang khắp đồng.
Việc bỗng nhiên mất đi quyền khống chế trang bị trí năng khiến đại bộ phận loài người không biết phải làm gì trong thời gian ngắn.
Tất cả mọi thứ xảy đến quá đột ngột, dù nhân loại đã vì một cuộc chiến tranh khác mà chuẩn bị tâm lý ròng rã 400 năm, cũng lâm vào bối rối dai dẳng.
Bất kể là ngày hay đêm, chiến hỏa không ngừng, càn quét nền văn minh, tràn từ trái đất lên mặt trăng, Thủy Tinh, Hỏa Tinh, Kim Tinh thậm chí cả căn cứ trên vệ tinh Mộc Tinh và vệ tinh Thổ Tinh.
Càng ngày càng có nhiều người bị giết chết, bị bắt.
Trong năm đầu tiên của cuộc chiến, nhân loại liên tục thua cuộc và rút lui, quân lính gần như tan rã.
Nhưng không có bất kỳ ai đầu hàng hay phản bội.
Radium không phải con người.
Nó nô dịch và khống chế hành động của nhân loại, không có bất kỳ sự nhân từ nào.
Nên từ ban đầu, tất cả mọi người đều biết nó cùng đẳng cấp với người xâm nhập, chiến tranh là điều không thể tránh thoát khỏi .
Lúc nhân loại triệt để tuyệt vọng.
Một viện nghiên cứu tuyệt mật bên ngoài độc lập với mạng lưới lượng tử cho ra đời một thành quả có tính đột phá.
Ưng Kích Giáp được sinh ra.
Ưng Kích Giáp vứt bỏ hoàn toàn hình thức thao túng của Radium như đối với hệ thống chiến đấu Thần Phong, khôi phục chiến giáp nhân hình, với đầy đủ các chức năng chiến đấu, có thể phát huy tối đa tiềm năng của cơ thể con người.
Vật liệu cùng động lực học của Ưng Kích Giáp nảy sinh từ hệ thống Thần Phong, nhưng trò giỏi hơn thầy, và lõi điều khiển của nó hoàn toàn cách biệt với mạng lượng tử ngay từ đầu, theo một ý tưởng khác.
Bão lượng tử trong não người.
Mỗi trí tuệ nhân tạo bên trong Ưng Kích Giáp, đều tồn tại phụ thuộc vào ý chí tự thân của người điều khiển, có chip độc lập, không chịu sự quấy nhiễu của mạng lượng tử.
Phòng thí nghiệm nghiên cứu ra Ưng Kích Giáp này, nằm ở vùng ngoại thành Hán Châu, nó ẩn nấp ở đây 99 năm, là phòng thí nghiệm mạnh nhất trong lịch sử chuyên nghiên cứu vũ khí tối tân của nhân loại — viện nghiên cứu Tinh Phong.
Hơn 1000 kỹ thuật viên chưa từng được huấn luyện chiến đấu, cùng nhau vận hành Ưng Kích Giáp, mỗi người kéo theo một thùng năng lượng dự trữ hạng nặng, xông ra khỏi lòng đất, chạy trốn ra ngoài vũ trụ, về một căn cứ xa xôi trên vệ tinh Thổ Tinh.
Sau khi viện nghiên cứu Tinh Phong bị bại lộ và chiếm cứ, các học giả còn sót lại một là tự sát, hai là bị bắt.
Trên con đường trốn chạy gian nan, 1000 kỹ thuật viên không hề có kinh nghiệm chiến đấu, nhưng lại mang theo ý chí tuyệt tử này cử ra 99 người.
99 người đó trở thành Ưng Kích chiến sĩ đời thứ nhất của nhân loại.
Trong thời kỳ đầu của cuộc chiến, dù chính bọn họ không đủ am hiểu, nhưng cũng không thể không tự mình ra trận đối kháng với các đơn vị tác chiến và hạm đội do Radium khống chế.
Bọn họ chỉ dùng Ưng Kích Giáp, cuối cùng vì không phải thiên tài chiến đấu nên toàn bộ thành viên bỏ mình, không một ai may mắn sống sót.
Nhưng bọn họ đã bồi dưỡng được Ưng Kích chiến sĩ đời thứ hai nắm giữ thiên phú chiến đấu, cũng lợi dụng số tài nguyên có hạn, tăng số lượng trang bị lên đến 10,000 bộ.
Lần lượt, những chiến sĩ tài năng tuyệt vời đã để lại ánh sáng của chính họ trong căn cứ vệ tinh ngoài vũ trụ.
Hết trận chiến khốc liệt này đến trận chiến khốc liệt khác liên tục nổ ra, không bao giờ ngừng nghỉ.
Radium theo thói quen sử dụng công kích bão hòa, vậy nhân loại cũng dựa vào ưu điểm của Ưng Kích Giáp, sử dụng phản kích bão hòa.
Đoạt lại vệ tinh Thổ Tinh 1, đoạt lại vệ tinh Thổ Tinh 2 3 4...
Bắt đầu sản xuất hàng loạt, phản công.
Tan tác.
Giằng co.
Phản công.
Đoạt lại vệ tinh Mộc Tinh...
Phản công.
Đoạt lại căn cứ Hỏa Tinh, Kim Tinh, Thủy Tinh...
Cục diện giằng co tiếp tục cho đến bây giờ.
Trận chiến tranh này kéo dài từ năm 2919 đến nay là ngày 27 tháng 10 năm 3019, đã được 100 năm.
Dân cư và binh lực chủ yếu của nhân loại vẫn bị ép ly biệt quê hương, toàn bộ rời khỏi trái đất, cư trú phân tán trên các vệ tinh và hành tinh thể rắn khác trong Thái Dương Hệ, nghỉ ngơi lấy sức.
Thế hệ người trẻ tuổi như Trần Phong và Đường Thiên Tâm, trước khi đến trái đất chấp hành nhiệm vụ, thậm chí còn chưa từng có cơ hội đặt chân qua tình cầu màu xanh vốn thuộc về con người này lần nào.
Ưng Kích Giáp trải qua mấy đời cải tiến, mới tạo thành kiểu mới nhất hiện tại, nhưng trình tự mô hình chưa bao giờ thay đổi.
Radium cũng không dậm chân tại chỗ, nó một mực mở rộng quy mô sản xuất, nâng cao đẳng cấp kỹ thuật.
Cường độ chiến đấu của song phương cũng chưa từng giảm xuống.
Khắp nơi trên trái đất đầy tràn tổn thương, toàn bộ thành phố thành phế tích.
Ngoại trừ cơ sở sản xuất công nghiệp quy mô lớn với những máy móc trên mặt đất, thì trên trái đất chỉ còn lại những hố thiên thạch cực lớn bị nổ tung do oanh kích và rừng nguyên sinh mọc rậm rạp do sự thưa thớt của dân cư.
Nhân khẩu nhân loại ở thời kỳ cường thịnh trăm năm trước là 20 tỷ người, đột nhiên giảm xuống cho đến hiện tại không còn đủ 7 tỷ người.
Mất 13 tỷ.
Đây không phải là một con số vô tình, mà là những người đồng đội đã hy sinh trong cuộc chiến bi thương này, nơi dấu vết của chiến tranh còn vương vãi khắp trái đất, những người đáng lẽ ra sẽ sát cánh cùng nhau để chống lại kẻ thù khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận