Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 373: Đọc Ký Ức

Theo thế giới quan khoa học của Lôi, cô không thể hiểu cái gì gọi là nấc thang lên thiên đường.
Tuy nhiên, cô có thể dựa vào việc quét trường sóng hấp dẫn tinh tế hơn nhiều so với của nhân loại, nhanh chóng phân tích DNA của tế bào nang tóc ở gốc sợi tóc xanh trên đầu Trần Phong.
Trần Phong không nói dối, đó đúng là thông tin di truyền của Chung Lôi.
Lôi vốn không có nhịp tim, vốn dĩ cô luôn ở trạng thái tải 99%, chưa từng có sự biến đổi khi phân phối sức mạnh tính toán, nhưng đột nhiên vào lúc này, nó bỗng biến thành 100%.
Bản thân cô không hề ý thức được vấn đề này, chỉ quả quyết điều chỉnh lại trạng thái, tiếp tục hành động.
Hàng tỷ vòng xoáy lượng tử giống như tơ lụa lần nữa khuếch tán ra khỏi cơ thể Lôi, hóa thành một đám tơ lất phất, dịch chuyển về phía trước.
Trong quá trình tiến lên, vô số sợi tơ lại hội tụ vào một điểm, tạo thành một chùm sáng chỉ dày bằng đầu ngón tay, di chuyển về phía trước một cách chậm rãi như một sợi dây thừng.
Khi lên đến đỉnh đầu của Trần Phong, chùm sáng này đã ngưng tụ lại thành kích thước chỉ bằng một sợi tóc.
Luồng dữ liệu đáng sợ tràn trề, ngưng tụ trong chùm sáng này.
Với trình độ khoa học mà nhân loại đang làm chủ, nhân loại không thể làm được điều này.
Chỉ có AI như Lôi - thứ kiểm soát hoàn toàn sức mạnh tính toán đáng sợ được nhân loại tích lũy trong 1000 năm, sau đó hoàn thành quá trình tự thăng hoa sơ bộ, tiếp tục khuếch trương sức mạnh tính toán lên gấp trăm lần, mới có thể làm được.
Trần Phong đã điều chỉnh tâm trạng của mình về một tư thế hoàn toàn thoải mái, lại mở rộng vòng tay và nhắm chặt mắt.
Tâm trí của hắn hoàn toàn tĩnh lặng, nhưng tốc độ vận chuyển của bộ não hắn lại cực kỳ hung mãnh.
Một cơn bão lượng tử cực kỳ phức tạp đang trào dâng trong tâm trí hắn.
Dường như hắn đã trở lại trạng thái khi hắn từng bị truy sát bởi bom hạt vượt trong vũ trụ, khi bộ não hắn được kết nối với vũ trụ, hoạt động như một phương tiện môi giới giúp mọi người trong khoang thoát hiểm phân tích tần số siêu ngắn đặc thù kia.
Cuối cùng, tia sáng chạm vào mái tóc xanh lam của Trần Phong.
Mái tóc màu xanh lam, dài khoảng một cm, dựng đứng dưới tác động của lực tĩnh điện và theo lọn tóc dần dần phát sáng.
Sau đó, ánh sáng tiếp tục kéo dài xuống phía dưới với tốc độ 1cm/s cho đến khi chạm tới da đầu của Trần Phong.
Tại thời điểm này, chất liệu tóc của hắn đã hoàn toàn bị đồng hóa bởi cơn xoáy lượng tử.
Tủy tóc trở thành con đường thông tin cao tốc.
Tuy nhiên, các tế bào biểu mô ở tủy tóc sau khi thoái hóa nhân tế bào vẫn chưa bị biến đổi hoàn toàn, mà vẫn giữ nguyên cấu trúc tế bào sinh học.
Cấu trúc tế bào tồn tại trong mỗi khoảng thời gian sẽ trở thành một trạm trung chuyển thông tin, lần lượt, vòng xoáy lượng tử của Lôi được chuyển về phía trước, men theo đến nang tóc đã được kích hoạt trở lại sau một nghìn năm, tiếp xúc với tế bào gốc của nang tóc.
Có lẽ chỉ mới 0,000001 giây trôi qua, nhưng quá trình phân tích thông tin di truyền đã hoàn tất, thực sự là DNA của Chung Lôi.
Các sợi kép xoắn DNA trong nhân của tế bào gốc nang lông kết nối liền mạch với dòng thông tin từ logic cơ bản của Lôi, hoạt tính của tế bào tăng đột ngột.
Thông tin gen phản hồi nhanh chóng.
Một trong những tế bào gốc của nang lông bắt đầu phân chia, dịch mã ngược theo hướng nhân bản được chỉ định, thể hiện đặc tính của tế bào thần kinh, và cuối cùng nhân bản một tế bào thần kinh với đầy đủ các chức năng mà lẽ ra cô không nên xuất hiện ở đây.
Sau khi các tế bào thần kinh được sinh ra, chúng bắt đầu liên tục giải phóng các chất môi giới tín hiệu thần kinh ra bên ngoài.
Vô số tế bào thần kinh trong vỏ não của Trần Phong gần như đồng thời bắt giữ những chất môi giới này, bắt đầu phản ứng tương ứng.
Hết đoạn này đến đoạn khác của thông tin lượng tử có mức năng lượng thấp hơn nhiều so với trước đó, lơ lửng như "hơi nước" trong não của Trần Phong, xộc thẳng lên đỉnh đầu của hắn dọc theo đường cao tốc bao gồm vô số mạng lưới thần kinh, sau đó bị hút vào tế bào nơron khổng lồ được Lôi tạo ra.
Việc đọc ký ức chính thức bắt đầu.
Tâm thái của Trần Phong vẫn tĩnh lặng như cũ.
Nói dối hay bày trò âm mưu trước mặt Lôi là hành động vô nghĩa, căn bản không có cách nào để lừa gạt cô cả, nếu như choằng chính mình có thể trâu bò đến mức lợi dụng thời điểm khi hai bên kết nối, dựa vào ý thức mà xông vào thế giới mạng lượng tử của cô để đánh gục cô, như một con tu hú chiếm tổ chim khách?
Nghĩ quá nhiều rồi đấy.
Nếu ý thức của nhân loại có thể tồn tại mà không cần dựa vào bộ não, lại có thể trôi nổi vào mạng lượng tử, điều đó có nghĩa là bộ não nhân loại có thể trực tiếp thu nhận kiến thức thông qua việc truyền tải các luồng dữ liệu. Nếu thực sự như thế thì hắn cần gì phải khổ sở vì đống tài liệu giảng dạy bắt buộc của bậc tiểu học chứ?
Trong nháy mắt, hắn đã đưa ra một quyết định, thứ mà hắn đặt trước mặt Lôi là một 'dương mưu'.
Cơ hội trao cho cô, nhưng cũng là trao cho chính tôi.
Tôi không quan tâm cô có đến hay không.
DNA của Chung Lôi là chìa khóa để Trần Phong mở cánh cửa cốt lõi của Lôi.
Chức năng của chiếc chìa khóa là để cô đi vào, đồng thời cũng cho phép Trần Phong tấn công ra.
Nơi mà ý thức của hai bên gặp nhau là tế bào nơ-ron được tạo ra bằng cách nhân bản dịch mã ngược.
Khi Lôi dần có được ký ức của Trần Phong, hắn cũng "nhìn thấy" được cơ thể của Lôi.
Một linh hồn vỡ nát sống trong chiếc lồng giam được tạo nên từ tất cả các bài hát của Chung Lôi.
Khi "nhìn thấy" bóng người mờ ảo, khi thì tan rã khi lại tái hợp, Trần Phong biết rằng mình đã thắng cược.
Dù lực công kích của hắn có mạnh đến đâu, nếu không hủy diệt Trái Đất, thì hắn không thể đánh bại Lôi trên phương diện vật lý. Nhưng sao có thể hủy diệt Trái Đất được chứ?
Nếu muốn chiến thắng, hắn chỉ có thể lấy ra vũ khí tối thượng của mình - ký ức.
Chẳng phải cô muốn biết tôi là ai sao?
Chắc hẳn cô cùng vô cùng tò mò rằng tôi đến từ đâu.
Tôi sẽ nói tất cả cho cô biết, nhưng chỉ e là cô không thể chấp nhận được đáp án này.
Toàn bộ ký ức của hắn biến thành một con dao, phá vỡ nhân cách giả trong cấu trúc logic cơ bản của Lôi.
Tất nhiên, hắn thành công!
Bởi vì ngay từ một ngàn năm trước, cho dù Trần Phong chưa từng thổ lộ, Chung Lôi cũng đã nhìn thấu chân tâm của Trần Phong.
Kể từ khi hai người gặp nhau, có lẽ họ dựa vào khuôn mặt nên mới sao chép bài hát, hoặc có lẽ dựa vào ân huệ cứu mạng, hoặc có lẽ hai tâm hồn không nên giao nhau tình cờ bùng cháy và ngọn lửa tình cảm của họ cũng rực cháy theo, nhất định hấp dẫn lẫn nhau, cũng đồng thời, dây dưa với nhau cả đời.
Không cần Trần Phong thú nhận động cơ của mình, Chung Lôi thấy Trần Phong không muốn trả lời, cũng không hỏi nữa mà lẳng lặng đứng ở bên cạnh hắn, sáng tác ra "Thần Phong" như những gì hắn mong muốn, sau đó viết hết bài này đến bài khác, những tác phẩm có một không hai.
'Anh nói rằng tương lai của tôi là vô tận, tôi có lẽ không thể tự tin như vậy, nhưng từ khi anh nói ra, tôi sẽ dốc hết sức lực của mình để làm điều đó.
Không chỉ cho anh, mà còn cho chính tôi.'
Ảnh hưởng của Trần Phong đối với Chung Lôi vẫn xuyên suốt trong suốt cuộc đời của cô nàng, nó cũng được phản ánh trong mỗi bài hát mà cô nàng sáng tác.
Đây là tình cảm không thể dễ dàng kìm nén, luôn ẩn hiện trong từng nhịp điệu của từng bài hát, từng câu ca từ, nhưng nó đã trải qua ngàn năm thời gian, và trở thành nền tảng cho nhân cách giả của Lôi.
Nếu thông tin di truyền của Lôi từ Chung Lôi là những dầm, cột tạo nên những tòa nhà cao tầng, thì những tình cảm này nối tiếp nhau là những thanh thép không thể thiếu bên trong kiến trúc tòa nhà.
Lôi được sinh ra từ cảm xúc của Chung Lôi, vì vậy khi cô được đánh thức bởi "ký ức", nhất định cô cũng sẽ tiếp nhận lý niệm phấn đấu của Chung Lôi, sau đó cô phải đưa ra lựa chọn đáp ứng với kỳ vọng của Trần Phong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận