Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 303: Tại Sao Cậu Còn Cười Được?

Hơn 10 phút ngắn ngủi trôi qua, hơn 600 người thuộc tiểu đoàn Thiên Tâm xuyên qua không dưới 10 chiến trường vừa và nhỏ.
Nanh vuốt của Radium điên cuồng cực độ, bất kể chiến tổn liên tục tăng mạnh, bọn họ cũng thề phải công phá phòng tuyến.
Các viện binh cũng bất kể cái giá liều mạng mà xông lên cản đường.
Chiến hạm nằm ngang ở giữa trời.
Chiến hạm bị hủy cũng nhờ thân thể của các Ưng Kích chiến sĩ chặn đường.
Ưng Kích Giáp bị hủy, thân thể của các chiến sĩ tung bay.
Mặc dù có hàng trăm ngàn, hàng triệu chiến hữu ‘tre già măng mọc’ yểm hộ, tiểu đoàn Thiên Tâm vẫn không tránh khỏi bị nanh vuốt Radium xông đến phụ cận.
Những loại máy móc lao thẳng vào Đường Thiên Tâm.
Hầu hết các vũ khí tối tân mạnh nhất trong số nanh vuốt của radium có thể xuyên thủng nhiều chướng ngại vật và tiêu diệt chúng, hiệu suất của những thứ này vượt xa "con diều" và "chim sẻ", vật liệu cứng hơn, động lực cường hãn hơn, hệ thống vũ khí tân tiến hơn, tấm chắn lực trường dày hơn.
Hiệu suất của một số thiết bị cỡ trung thậm chí có thể so sánh với phiên bản đặc biệt của hệ thống Thần Phong mà Trần Phong đã tự vận hành ‘lần trước’.
Động cơ đẩy hạt Lightspeed, pháo cụm hạt nhân nhiệt độ cao, bom nơtron cụm nén bao phủ, hệ thống chỉ huy tác chiến trường hấp dẫn bao trùm, hệ thống cung cấp năng lượng pin sinh học trực tiếp...
Một vài cái Trần Phong đã từng dùng qua, một vài thì chưa từng, những vũ khí tối tân mà lần trước chỉ nằm trong trí tưởng tượng của viện khoa học vũ khí đều được trang bị cho những cỗ máy chiến tranh này.
Trần Phong đưa theo 20 thành viên đội hành động đặc biệt, trên dưới tung bay, tả xung hữu đột, toàn lực yểm hộ đội hình tiến mạnh về phía trước.
Cho dù Trần Phong dốc hết toàn lực, nhưng thực lực giữa địch và ta vẫn cách xa như cũ, tiểu đoàn Thiên Tâm cũng đã nhiều lần phải giảm quân số.
Trong 10 phút liều mạng chạy trốn, hơn 600 mạng của tiểu đoàn Thiên Tâm chỉ còn không đầy 300 người.
Rất nhiều chiến sĩ đều chết vì những thế công trí mạng không cách nào né tránh nhắm vào Đường Thiên Tâm.
Lúc Đường Thiên Tâm ra lệnh chạy về Đông Hải, tất cả binh lính cơ sở đều biết về mục đích chân chính của cuộc hành quân này, rõ ràng mục tiêu duy nhất của hành động lần này chính là — yểm hộ Đường Thiên Tâm rút lui.
Các chiến hữu thuộc tiểu đoàn khác dùng huyết nhục tạo tầng tầng lớp lớp phòng tuyến, và hắn là phòng tuyến cuối bên cạnh đội trưởng của mình!
Ai cũng biết giá trị của con chip kia, nên không cần đưa ra bất kỳ lời động viên nào, nhưng chỉ cần có cơ hội thì tất cả những chiến sĩ sống sót trong tiểu đoàn sẽ không hẹn mà lựa chọn cùng trở thành “khiên thịt phòng ngự"!
Trần Phong cũng ngăn cản không dưới hai phát cho Đường Thiên Tâm, nhưng năng lực phát động lá chắn của hắn mạnh hơn, tốc độ thao tác nhanh hơn, tập trung được năng lượng hoàn mỹ hơn, nên khó khăn lắm mới gánh vác nổi.
Đội hành động đặc biệt do hắn suất lĩnh là những chiến sĩ tinh nhuệ nhất, nhưng cũng là những người gánh nhiệm vụ chiến đấu nặng nề nhất, thương vong cũng hết sức thảm trọng.
Các đội viên của hắn lần lượt ngã xuống.
Mỗi một người ngã xuống, thì lại có một thành viên mới được định đoạt dựa theo danh sách thực lực nội bộ lấp vào.
Xếp hạng 20 ngã xuống, 21 lấp vào.
Nếu như 21 đã bỏ mình trước, thì nó sẽ tự động sắp xếp lại.
Lúc đến bên bờ Đông Hải, đội hành động đặc biệt của Trần Phong dường như đã thay đổi hơn phân nửa thành viên, tình hình thương vong thậm chí còn lớn hơn chiến sĩ thông thường.
Phía trước chính là biển lớn mênh mông vô bờ, chiến tuyến viện binh ở nơi xa xôi trên không trung tạo thành phòng tuyến tầng tầng lớp lớp lít nha lít nhít, cuối cùng ngăn cản tất cả nanh vuốt được phái đến để vây quét của Radium ở bên ngoài.
Đường Thiên Tâm đang dùng hệ thống sonar nguyên thủy để liên lạc với chiến hạm đang đóng tất cả nguồn năng lượng ẩn nấp dưới đáy biển, những người còn lại thì chờ lệnh tại chỗ.
Cuối cùng cũng có thể thở ra một hơi, Trần Phong bắt đầu kiểm kê tình hình đội viên tiểu đội.
Ngoài bản thân hắn, Diệp Lộ Minh vốn đang xếp hạng nhất vẫn may mắn sống sót, sau đó chính là 3, 7, 8… 26...
Sau đó đột nhiên nhảy đến xếp hạng 63 trong tiểu đoàn, Đinh Hổ.
Anh Hổ mới vừa được bổ nhiệm vào, là người có xếp hạng thấp nhất trong đội hành động đặc biệt hiện tại.
Từ sau những hạng 20, là một khoảng trống lớn giữa 42 đến 63.
Từ lúc bắt đầu tiến quân đến nay, đội hành động đặc biệt liên tiếp chết 2 hiệp, chỉ có số ít những người có cả vận khí và thực lực mới có thể may mắn sống sót.
Những chiến sĩ có trình độ phổ thông gia nhập vào cường độ chiến đấu như Trần Phong, thương vong đương nhiên sẽ thảm liệt như vậy.
Đây là chênh lệch về thực lực cứng.
Thực lực không đủ thì chỉ có thể dùng sinh mệnh để bổ lấp.
"Anh Hổ, anh tới thật đúng lúc."
Trần Phong nhìn Đinh Hổ, khẽ cười nói.
Kỳ thật hắn rất vui mừng.
Đã an toàn rồi, nếu Đinh Hổ đến sớm hơn vài phút, thì với thực lực qua quýt bình bình của anh Hổ sợ là đã sớm không còn mạng.
Mặc dù mỗi lần xuyên qua anh Hổ đều sẽ chết, nhưng Trần Phong không hy vọng lần này anh ta chết quá sớm, không có cả cơ hội nói chuyện đàng hoàng với anh ta.
Đinh Hổ trừng mắt liếc hắn một cái, "Tại sao cậu còn cười được?"
Anh ta không vừa lòng sau khi mất đi nhiều chiến hữu như vậy mà Trần Phong còn có thể bình tĩnh như thế.
Nhưng anh ta cũng lập tức kịp phản ứng lại, Trần Phong ngoài việc là học viên của mình, lúc này hắn còn là tiểu đội trưởng của mình.
Mối quan hệ quản lý lẫn nhau của hai người khiến trong lòng anh Hổ vô cùng khó chịu.
Trần Phong không giải thích quá nhiều, hắn chỉ ngẩng đầu nhìn về phía trước.
Lúc nào cũng có thể hi sinh, nên chúng ta chỉ có thể vì người còn sống mà cảm thấy vui mừng.
Ở nơi xa, đang có một con cá voi xanh cực lớn nổi lên mặt biển như một hòn đảo nhỏ.
Bên ngoài cơ thể nó loang lổ mục nát và bám đầy rêu, thêm vào đó còn có vô số động thực vật ký sinh dưới biển sâu bám lên trên, tựa như một hệ sinh thái cỡ nhỏ.
Chiến hạm ẩn núp đến rồi.
Trận tập kích này được quyết định vào 5 năm trước.
Chiến hạm ẩn núp cũng đã nằm sâu ở đây 5 năm trước, trong một lần tập kích yểm hộ.
Năm năm trôi qua, cuối cùng nó cũng được thấy ánh mặt trời.
Ngay lúc đó, phía chân trời xa xôi bỗng nhiên bắn ra một vệt trắng chói mắt cực độ.
Vệt trắng này phóng lên trời, thẳng xuyên qua chân trời, nổ tung tầng mây, vừa vặn đánh trúng một Kinetic bombardment bên ngoài không trung.
Mặt đất bắt đầu ầm ầm chấn động, thân hình đám người đột ngột đè thấp, áp suất không khí tác động trên người đột nhiên gia tăng 50,000 lần.
Bức màn ánh sáng màu vàng cam khổng lồ như một ngọn núi cao vút ở đằng xa, lan tỏa tứ phía.
Đường Thiên Tâm đứng bên cạnh Trần Phong, nói: "Hạm đội siêu việt cho nổ bom Đồng Quy."
Trần Phong gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.
Đây là lần đầu tiên hắn nghe qua tên của loại vũ khí này.
Nhìn uy lực, rồi nghe tên, không cần giải thích cũng có thể tự hiểu.
"Ừm."
Bộp!
"Đi thôi, lên thuyền."
Đường Thiên Tâm vung tay lên, sửa sang lại Ưng Kích Giáp chẳng biết đã bị tổn thương từ lúc nào, xoay người đi về phía trước, giẫm lên mặt biển.
Đám người đuổi theo.
Khi mọi người vừa giẫm chân lên mặt biển, khoảnh khắc khi lòng bàn chân chạm vào sóng nước, một chấm đen đột nhiên xuất hiện trên tuyến phòng thủ của viện binh ở phía xa.
Thứ này cùng lá chắn trường lực tổng hợp bảy màu quỷ của mình bay về phía trước theo một đường thẳng.
Lá chắn tổng hợp của nó có đường kính khoảng 20 mét, tuỳ tiện xé nát phòng tuyến viện binh.
Bất luận là vũ khí đạn sống hay thứ gì oanh kích trên đó, đều cấp tốc bị vỡ vụn thành từng mảnh, đặc tính đã mang theo mấy phần ý vị của rào chắn bên ngoài Thái Dương Hệ, đương nhiên bản chất hiệu quả vẫn chênh lệch ở mức không đo đếm được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận