Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 501: Edge Of Tomorrow

Sau khi chiến đội của Lộ Tiên Phong hy sinh, những người khác lần lượt tiếp quản sở chỉ huy, sau đó lại lần lượt gửi về chiến báo trước khi hi sinh.
Dường như hắn nhìn thấy một chiến hữu đang nổ tung thành bụi phấn giữa không trung.
Lần lượt, các tàu chiến đầy xác chiến sĩ được chuyển sang trạng thái lệch pha theo mệnh lệnh cuối cùng của hạm trưởng.
Trần Phong nhớ đến tiếng gầm của lão Đổng Sơn.
Lão đầu cho rằng, cảnh tượng đấu tranh mãnh liệt của nhân loại sẽ được các nền văn minh cách chúng ta 90 tỷ năm ánh sáng nhìn thấy, đó chính là ký ức vũ trụ, còn dấu vết nhân loại để lại cho vũ trụ có thể tồn tại vĩnh viễn.
Thật ra là không.
Lão đầu sai rồi.
Bây giờ Trần Phong đã nhìn thấy nó, theo một cách khác, trong một tuyến thời gian khác.
Ding Ding! Một tiếng bíp từ kênh liên lạc đã kéo hắn trở lại thực tại.
Hắn dụi mắt, có chút lạnh lẽo.
Tin nhắn được Đinh Hổ gửi tới.
"Xem cho kỹ, đừng phân tâm. Những gì cô ấy sẽ biểu diễn hôm nay là một đoạn trích trong phần cuối của loạt điện ảnh kinh điển "Nguy Cơ Kẻ Mắt Kép" - một đoạn diễn giải lại trận chiến cuối cùng. Đây là cách hiểu rõ nhất về suy nghĩ của Sư phụ Trần Phong cho đến nay. Bản sao tác phẩm nghệ thuật kỹ lưỡng nhất, có giá trị tham khảo rất lớn. Bây giờ hãy xem cho kỹ, sau này khi chúng ta xuất trận, cho dù không chính xác 100%, chỉ cần có phần giống, cậu cũng có thể chuẩn bị chút tâm lý."
Đây là một lời nhắc nhở tử tế từ anh Hổ.
Khóe miệng Trần Phong không khỏi cong lên.
Cảm ơn anh Hổ đã nhắc nhở.
Thì ra là vậy.
Như Phồn Tinh đã nói, ‘mặc dù vũ trụ không thể nhớ tất cả mọi người nhưng tôi nhớ kỹ rồi.
Đây là ký ức của tôi và tôi cũng sẽ khiến nhiều người nhớ đến sự hy sinh của chính mọi người.’
Phần trình diễn của Vu Mộng Anh dựa trên "Nguy Cơ Kẻ Mắt Kép".
Mặc dù trong trí nhớ của mình, Trần Phong vẫn chưa hoàn thành bộ phim nhưng hắn cũng biết mình sẽ viết kịch bản như thế nào và bộ phim sẽ có bộ dạng thế nào.
Do đó, biết hướng tiếp theo thật sự của câu chuyện trong show thực tế ảo này hắn đều nắm rõ.
Mọi thứ đều là tái hiện kinh nghiệm bản thân, nên cho dù thực tế ảo có hoàn hảo đến đâu, dù thiết bị mô phỏng có tạo ra chiến trường tác động đến năm giác quan chân thực đến đâu thì cũng không bằng 1% ký ức ghi lòng tạc dạ của hắn.
Hắn bắt đầu xem tiết mục với tâm lý kẻ ngoài cuộc, dù vẫn có chút cảm xúc đặc biệt.
Vu Mộng Anh xứng danh là nghệ sĩ đương đại hàng đầu có thể nổi bật trước 26,5 tỷ người, tài năng độc tấu vĩ cầm chỉ là món khai vị của cô.
Cô đã thiết kế toàn bộ sân khấu, áp dụng công nghệ mới của thế kỷ 31, và biến sự kích thích 5 giác quan nghe, nhìn, ngửi, nếm, cảm nhận thấm đẫm đỉnh cao của công nghệ và nghệ thuật.
Cô liên tục thay đổi nhạc cụ của mình, đôi khi còn dùng tay điều khiển ánh sáng như vẩy mực lên không trung, đôi khi nhỏ giọng xướng âm, đôi khi lại giảng giải bằng một giọng đặc biệt.
Phương thức thể hiện tổng thể của cô tương tự như vẽ tranh cát của thế kỷ 21, nhưng việc sử dụng các phương tiện kỹ thuật khác nhau cùng độ phức tạp của thao tác cao hơn vô số lần.
Bức tranh trên tinh không từ từ kéo dài, câu chuyện tiếp tục tiến triển.
Khán giả như bị cuốn vào cuộc chiến “chưa bao giờ thực sự tồn tại” này, họ được lạc vào cảnh giới kỳ lạ, đồng thời cũng được trải nghiệm sự sống và cái chết của những người đồng đội trong câu chuyện.
Nỗi xót xa khi nhìn thấy kế hoạch Hỏa Chủng bị tiêu diệt và sự giằng co không còn đường lui.
Để giảm bớt việc sản xuất bom hạt vượt của địch nhân, hàng tỷ người đã chết một cách hùng hồn trong tích tắc...
Ở mỗi cảnh phim, đại đa số khán giả đều có cảm nhận như nhau, bọn họ đều nắm chặt tay đến nổi cả gân xanh, muốn bóp chết chiến hạm hình cầu và xông vào kề vai sát cánh chiến đấu cùng đồng bào mình.
Trần Phong là người duy nhất giữ bình tĩnh trong suốt hành trình.
Việc đã qua đương nhiên không thể tìm lại.
Đã trải qua một lần đau khổ rồi, vậy tại sao còn phải cảm thấy buồn và bất lực?
Tốt hơn hết là nên quay trở lại với thực tế và tìm cách nắm bắt hiện tại.
Hắn hiểu thủ pháp của Vu Mộng Anh, đồng thời trong đầu cũng nảy ra nhận xét.
Rất mạnh.
Bầu không khí mà cô ấy thể hiện có thể khiến chiến sĩ thực sự cảm nhận được sự tuyệt vọng nhưng đầu ý chí kiên cường, điều này tạo ra tác động tâm lý rất lớn với con người.
Kẻ đủ giác ngộ và ý chí mạnh mẽ sẽ không thấy thất vọng với màn trình diễn của cô, mà thay vào đó, tinh thần chiến đấu kiên cường sẽ chỉ bùng cháy mạnh mẽ hơn.
Nhưng chính Đinh Hổ cũng từng nói, kết hợp với "hàng tư nhân" được cuối cùng cô thêm vào để mô tả nền văn minh vĩ mô của mắt kép, nếu là người bình thường xem thì thật sự sẽ sụp đổ ngay tại chỗ.
Đồng thời, cô cũng trình chiếu một cách tỉ mỉ và chính xác từng sự thay đổi hình ảnh.
Phương pháp chính của cô là mô tả chi tiết cấu trúc bên trong rõ ràng, phân tích hiệu suất và diễn đạt chính xác chiến hạm xâm lược.
Cô ấy thậm chí còn cắt ghép từ góc độ thẩm mỹ và tâm lý học, suy luận chuẩn xác cấu trúc cơ thể của mắt kép, miêu tả ngoại hình của mắt kép, thêm một số chi tiết hình thái được bao phủ bởi sương mù màu xám, chúng rất gần với hình ảnh lóe qua mà Trần Phong đã nhìn thấy sau khi "chết".
Đương nhiên, cô ấy cũng thực sự rất táo bạo, thậm chí còn cố gắng phân tích phương thức suy nghĩ của mắt kép, điều mà ngay cả Trần Phong cũng không dám ngông cuồng suy đoán.
Chỉ có thể nói rằng những người làm nghệ thuật quá thổi phồng.
Nhưng tài năng của cô ấy rốt cuộc vẫn không sánh bằng Chung Lôi.
Chung Lôi chỉ cần một cây đàn piano và một giọng hát hay là có thể dùng "Giấc Mộng Virgo" để kéo Trần Phong vào không gian vũ trụ huyền bí và tráng lệ.
Vu Mộng Anh cần sự hỗ trợ của rất nhiều công nghệ mới và chỉ có thể tiếp cận gần đến cảnh giới của “Giấc Mộng Virgo".
Vừa xem biểu diễn, Trần Phong vừa xem tóm tắt nội dung phim "Nguy Cơ Kẻ Mắt Kép" với ánh mắt lạnh lùng.
Đúng vậy, kịch bản cuối cùng hắn sản xuất lần này thực sự khác với lần trước.
Để tránh một số tai nạn không thể kiểm soát, Trần Phong đã bóp méo và thay thế tên của mọi nhân vật trong đó.
Sau đó, ngoài việc thêm một mô tả chi tiết hơn về chiến hạm mắt kép, hắn đã xóa "ảo tưởng táo bạo" của nhiều tuyến thời gian.
Ý tưởng chơi đùa với thời gian rất đẹp, nhưng nó quá khoa học viễn tưởng.
Với sự nâng cao của trình độ khoa học công nghệ, trình độ khoa học của khán giả xem phim ngày càng cao, trái lại, ngày càng khó tiếp cận được.
Không thể thành lập bối cảnh câu chuyện thì sẽ càng khiến người xem bối rối.
Ngay từ đầu đã không hòa hợp tam quan thì làm sao lay động lòng người được?
Kịch bản đã được thay đổi thành lề lối tương tự như "Edge of Tomorrow".
Bối cảnh của thời đại dựa trên tuyến thời gian thứ 7. Nhân vật chính là một chiến binh bản địa sinh ra ở thế kỷ 31, nhưng anh ta có thể đối mặt với hạm của kẻ xâm lược hết lần này đến lần khác sau khi chết trong mơ, anh ta có thể thừa hưởng một phần những gì anh ta có được trong giấc mơ.
Anh ta đã nỗ lực phấn đấu từng chút một, từ một người lính bình thường trở thành một nhà lãnh đạo văn minh, cuối cùng lại một thân một mình xông pha và chết trong cô độc.
Đây vẫn là một vở opera vũ trụ đầy bi kịch, nhưng một thay đổi nhỏ trong bối cảnh của câu chuyện đã cải thiện đáng kể cảm giác đồng cảm của khán giả. Việc miêu tả chi tiết trong ba phần khiến cốt truyện và nhân vật đầy đủ hơn, cuối cùng hoàn thành bước ngoặt tráng lệ từ phong cách đường phố thành kiệt tác cổ điển.
Bạn cần đăng nhập để bình luận