Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1113: Đồng Linh

Thời gian vô tình trôi đi, đến năm 2677, khi nhân loại hình thành một hạm đội khổng lồ, ngoại trừ việc thiếu khẩu pháo toái tinh ra, thì toàn bộ tính năng của tất cả các phương diện khác đều đạt đến giá trị lý thuyết của chiến hạm lăng trụ.
Ngoài ra, nhân loại còn sản xuất một số lượng lớn vũ khí đơn binh siêu cấp trí năng, với khả năng tính toán độc lập và không cần sự hỗ trợ của mạng lượng tử.
Đánh giá hiệu suất toàn diện của nó còn tốt hơn cả Đao Phong Lang thế hệ thứ N của thế kỷ 37 trong tuyến thời gian trước đó.
Lãnh thổ của đế vhrrd đã đạt đến quy mô tương tự như thế kỷ 31 trong tuyến thời gian thứ 9, tổng dân số và số lượng thuộc địa thì đã lớn gấp mấy lần.
Nhưng vấn đề mới lại xuất hiện trước mặt Trần Phong.
Liệu có nên phái ra một hạm đội nửa đường cản đường mắt kép như hắn từng nghĩ?
Trần Phong đã thực hiện một số tính toán, huy động sức mạnh tính toán của Phồn Tinh để đưa ra một đánh giá lớn và toàn diện về ưu và nhược điểm. Chỉ sau vài giây, hắn quyết định từ bỏ trạng thái ẩn núp, dứt khoát ra trận.
Khi nhân loại giải quyết được cuộc khủng hoảng trong Thái Dương Hệ, bắn phá mái vòm mặt trời bằng vụ nổ tia gamma siêu số, cái gì bại lộ thì cũng đã bại lộ cả rồi.
Bất kể mắt kép có những thủ đoạn gì đi chăng nữa, thì chúng cũng đang trên đường đến đây rồi.
Cho nên, cần phải phát động chiến tranh trước thời hạn, đây là điều cần thiết.
Điều này chắc chắn sẽ phải hy sinh rất nhiều người.
Nhưng vậy thì có làm sao đâu?
Trần Phong lặng lẽ an bài, để Phồn Tinh phán tán một cách vô hình một số tin tức có hướng trong mạng lượng tử.
Năm 2670, tại đại hội đại biểu lần thứ 137 của đế chế, phương châm chủ động tấn công đã được thông qua với tỷ lệ tán thành 98%.
. . .
Cốc Thần Tinh (sao Cốc Thần Ceres), tháng 3 năm 2685.
Đồng Linh kết thúc một ngày huấn luyện, ngồi trên tàu con thoi dưới nước rời khỏi sân huấn luyện phi công số 3 thuộc phân viện Cốc Thần Tinh của viện nghiên cứu Tinh Phong, đi tới nơi ở cách đó 30 km.
Cốc Thần Tinh, tên tiếng Anh là Ceres, là hành tinh nhỏ nhất trong Thái Dương Hệ và là hành tinh lùn duy nhất trong vành đai tiểu hành tinh.
Ngay từ đầu thế kỷ 21, Cốc Thần Tinh đã thu hút rất nhiều sự chú ý vì cấu trúc đặc biệt của nó.
Bề mặt của nó chứa nhiều khoáng chất chứa nước, trong lớp phủ có rất nhiều nước đá.
Ngay từ giữa thế kỷ 22, nhân loại đã bén rễ và nảy mầm sinh đàn cháu đống trên Cốc Thần Tinh.
Sau hàng trăm năm biến đổi, Cốc Thần Tinh vốn chỉ là đá nham thạch, nay đã trở thành cây cối xanh như đệm.
Dưới sự hạn chế của lá chắn trường lực, Cốc Thần Tinh có bầu khí quyển gần giống với khí quyển của Trái Đất.
Nhân loại đã cấy thiết bị trọng lực vào lõi của tinh cầu này, môi trường trọng lực mô phỏng vừa vặn là 1G.
Nếu không, với điều kiện lực hấp dẫn của Cốc Thần Tinh, chỉ cần hơi dùng lực nhảy một cái là có thể nhảy tõm vào vũ trụ luôn rồi.
. . .
Tại tòa nhà số 37851, khu dân cư trung cấp.
Cha mẹ của Đồng Linh gần như về nhà cùng lúc với cô.
Cả hai đều là nhân viên cấp cao có thâm niên của nhà máy sản xuất Cốc Thần Tinh.
Là những người bản địa của Cốc Thần Tinh, vợ chồng Đồng thị 80 tuổi là một cặp vợ chồng vô cùng bình thường, lớn lên cũng chăng có tiếng tăm gì, rồi lại đi làm ở một nơi chẳng tiếng tăm gì, đợi đến lúc 60 tuổi thì duyên phận đã khiến hai người gặp nhau, ý tưởng lớn gặp nhau, quyết định sinh một đứa bé.
Quyết định này đã thay đổi toàn bộ nhân sinh của bọn họ.
Khi còn chưa đầy 9 tuổi, Đồng Linh đã sớm bộc lộ thiên phú trong lĩnh vực chế tạo cơ khí và gỡ lỗi, sau đó được chọn vào phân viện Cốc Thần Tinh của viện nghiên cứu Tinh Phong.
Thấm thoắt đã 3 năm trôi qua, Đồng Linh mới chỉ gần 12 tuổi, nhưng đã trở thành học viên năm cuối của phân viện Cốc Thần Tinh, sắp tốt nghiệp, đi đến cương vị vốn thuộc về cô.
"Tiểu Linh, đánh giá tốt nghiệp huấn luyện chức năng phi công của con là cấp gì vậy?"
Trên bàn cơm, mẹ Đồng Linh có chút căng thẳng hỏi.
Đồng Linh ngẩng cái đầu nho nhỏ, hơi hơi nâng cằm, tràn đầy tự hào nói: "Đánh giá chỉ số toàn diện là cấp A, đánh giá chỉ số tiềm năng là cấp SS."
Thần sắc của mẹ Đồng trở nên hơi cứng đờ, trên gương mặt có một chút buồn bã không thể che giấu được.
Cha Đồng đụng đụng nhẹ vào cánh tay của vợ, ra hiệu cho mẹ Đồng đừng quá lộ liễu.
"Vậy thì chúc mừng con. Tiểu Linh nhà ta nhất định sẽ được vào nhà máy, hoặc ít nhất cũng trở thành người phụ trách kỹ thuật nha." Người mẹ miễn cưỡng mỉm cười, sau đó nói.
Đồng Linh bối rối nhìn mẹ mình: "Mẹ, mẹ có vẻ không vui?"
"Nào có. Không có chuyện đó đâu, nhìn con suôn sẻ mọi thứ như vậy, ba mẹ đương nhiên rất vui."
Cha của Đồng Linh thay vợ mình giải thích.
Nhưng Đồng Linh, vốn là một tiểu quỷ sành sỏi, làm sao có thể qua mặt được?
Bầu không khí tại bàn ăn không hiểu sao lại trở nên cực kỳ ngột ngạt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận