Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1414: Vô Hiệu Tư Duy

Vì cả đội đã nắm vững những yếu tố cần thiết để tránh được quả cầu tuần tra và quả cầu đỉnh chóp, nên quá trình đi theo lộ trình được tính toán chẳng gặp phải mảy may nguy hiểm nào nữa cả. Để tiết kiệm thời gian, Trịnh Phong thậm chí còn nhấn nút tăng tốc thời gian huấn luyện mô phỏng.
Tăng tốc thời gian không có nghĩa là giảm bớt độ khó của cuộc hành quân, mà ngược lại, bởi vì thời gian để các thành viên trong đội phản ứng bị rút ngắn nên họ sẽ gặp nhiều tình huống bất ngờ hơn trên cùng một đơn vị thời gian, điều này sẽ làm tăng khả năng mắc lỗi của mọi người.
Vì thế cho nên, Trịnh Phong không tăng tốc quá nhanh ngay từ đầu, mà chỉ chọn tăng gấp đôi.
Khi đối diện với những tình huống khẩn cấp, Trịnh Phong bộc lộ một khả năng vận động nhanh chóng đáng kinh ngạc, hắn luôn có thể đưa ra những chỉ thị chính xác nhất cho các thành viên trong đội trong thời gian ngắn nhất có thể.
Lúc đầu, các thành viên trong đội có hơi luống cuống tay chân khi đối mặt với chỉ thị làm giảm một nửa thời gian này, nhưng khoảng chừng nửa tiếng sau, dưới sự chỉ đạo nhanh chóng của Trịnh Phong, các thành viên trong đội cuối cùng đã thích ứng được với tốc độ này.
Nhưng Trịnh Phong lại lập tức tăng tốc thời gian lên gấp 4 lần.
Lại thêm một vòng luống cuống tay chân khác, nhưng cuối cùng, đội Phi Hổ vẫn giữ vững được.
Từ thao tác chèn ép của Trịnh Phong đối với các thành viên trong đội, Đinh Hổ có thể cảm nhận được chút mùi vị của quá trình huấn luyện lúc trước của Đồng Linh.
Điểm khác biệt là việc huấn luyện mà Đồng Linh áp dụng lên Trịnh Phong là có thể lặp lại sau khi 'chết', nhưng chiến dịch Rừng Cơ Giới thứ 3 thì không có cơ hội quay lại sau khi chết, một khi thất bại thì phải quay lại điểm xuất phát, lãng phí rất nhiều thời gian, huấn luyện mô phỏng nãy giờ cũng coi như lãng phí vô ích, công dã tràng.
Tất nhiên, mục đích của đội Phi Hổ xưa giờ vẫn là cường hóa huấn luyện, cho nên dù có thất bại, thì cũng có thể rút ra được một số bài học từ thất bại, cũng coi như là một kinh nghiệm quý báu.
Trịnh Phong cuối cùng đã khóa kín gia tốc thời gian lên 8 lần.
Đây là cực hạn mà những đội viên của các đội khác có thể chịu đựng được.
Nếu nhanh hơn, thời gian chuẩn bị sẽ bị nén xuống dưới 3,75 giây, 10 người trong 2 đội dự bị chắc chắn sẽ mắc lỗi.
Lỗi dễ mắc phải sẽ không nằm ở phương diện cơ thể, mà là tâm trí.
Đối với những người đang thực hiện nhiệm vụ mô phỏng mà nói, việc thiết lập gia tốc thời gian sẽ tương thích với tất cả các hiện tượng vật lý, bao gồm các phản ứng vật lý của các sinh vật hữu cơ, và thậm chí là cả các vũ khí trí năng có cấu trúc cơ học, nhưng năng lực tư duy của não bộ thì không được tăng tốc.
Thứ dễ bị mắc lỗi chính là bộ não, không phải cơ thể được điều khiển từ xa.
Mỗi lần ngụy trang đều cần đến sự phối hợp hoàn hảo của 30 người, chỉ cần một mắt xích bị trục trặc, màn ngụy trang sẽ mất hiệu lực, không có thời gian để sửa lỗi.
Thấy vậy, Đinh Hổ không thể không phê bình 1 câu trong phòng chat.
"Những đứa trẻ khác không thể chịu đựng nổi, đây chính là cực hạn rồi. Trịnh Phong quá to gan rồi, không biết hắn thật sự không coi trọng lần huấn luyện mô phỏng này, hay là do tài cao gan lớn nữa."
Anh Hổ bị 'vả' ngay lập tức, Chu Đồng Lai bật lại.
"Không hẳn, tôi cảm thấy dường hắn có cách riêng của mình."
Đổng Sơn ở nơi xa xôi cũng đăng nhập vào phòng chat, chen miệng vào: "Hoạt động sóng não của Trịnh Phong vẫn cao bất thường, chắc chắc hắn vẫn đang nghĩ biện pháp."
Đám người vừa dứt lời chưa được bao lâu, Trịnh Phong thực sự chơi ra hoa.
Hắn tiếp tục tăng gia tốc tốc độ lên 12 lần.
Đinh Hổ sợ bị 'vả', không dám nói thêm tiếng nào nữa, nhưng trong lòng thì thở dài.
Chao ôi, cái tên tiểu tử thúi này, huênh hoang cho lắm vào rồi lật xe nha.
3 phút sau, Đinh Hổ khẽ ồ một tiếng, cảm thấy hơi khó hiểu.
Phi Hổ gặp phải một đội tuần tra quả cầu phi hành khác, đội hình lần này cực kỳ đông, có tới 1.500 quả cầu phi hành xếp thành 5 hàng, nhưng Phi Hổ vẫn có thể phản ứng kịp thời, khi tín hiệu quét trinh sát của đối phương ập đến, cả tiểu đội đã hoàn thành tất cả việc ngụy trang, chỉ nhanh trước đội tuần tra 0,1 giây mà thôi.
Anh Hổ sốc, nhấp vào nút phát lại, chỉnh chế độ phát chậm, truy tìm ra manh mối.
Tốc độ chuẩn bị của các thành viên trong đội không hề tăng lên.
Tổng thời gian từ khi âm thanh báo động vang lên cho đến khi hoàn thành việc ngụy trang vẫn là 36 giây.
Vấn đề là ở Trịnh Phong.
Thời gian hắn đưa ra cảnh báo sớm hơn 1,25 giây, thậm chí còn sớm hơn cả Matta Nicolau - người phụ trách công tác tình báo.
Đinh Hổ suy tư một hồi mới nửa tin nửa ngờ hỏi một câu: "Hắn đã đoán trước được? Làm sao hắn biết được trước khi tiếp xúc được tung tích của đối phương thì sẽ gặp phải đội tuần tra?"
Lúc này, Đường Thiên Tâm, người đã đi và trở lại, đưa ra một lời giải thích: "Tôi biết."
Đinh Hổ: "Tại sao?"
"Nói một cách trọn nghĩa, thì bộ não của anh ấy hiện đang ở chế độ vô hiệu tư duy."
Đinh Hổ: "Vô hiệu tư duy là sao?"
Đổng Sơn xen vào: "Là kiểu thả cương cho ngựa chạy. Hắn đang giao quyền ra quyết sách cho bản năng, sử dụng tiềm thức của mình để phân tích ngoại cảnh, đồng thời mô phỏng con đường tuần tra của địch trong đầu, sau đó dùng chính thứ này để làm cơ sở phán đoán, nhanh chóng đưa ra quyết sách."
Đinh Hổ: "Chuyện này thật là vớ vẩn. Nếu là trên chiến trường thật, lỡ như phán đoán sai lầm, hắn sẽ hủy hoại cả đội."
"Nhưng, liều ăn nhiều. Nếu Trịnh Phong thành thục khả năng này trong tốc độ thời gian bình thường, thì hắn và đội của hắn sẽ trở nên cực kỳ mạnh mẽ. Huấn luyện viên Đồng Linh lúc ở tinh hệ Voyager, là dùng năng lực phán đoán theo trực giác này mà bộc lộ tài năng đấy."
Đường Thiên Tâm đưa ra một tổng kết.
Có điều, bất kể người ngoài có bình luận thế nào thì trọng tâm vẫn là hiệu quả của nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận