Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 282: Những Phỏng Đoán Của Kẻ Điên

"Đây là một hợp kim có tính chất bán graphene và bán kim loại, thông qua phản ứng của chất khử vàng, bạc, silic, strontium và nguyên tố carbon trên nhiệt độ cực cao và áp suất cao, kèm với nhiều phương pháp xử lý công nghệ khác.
Thông qua sự sắp xếp đều đặn của các khoảng trống nguyên tử dưới cấu trúc mặt phẳng vát bốn lớp, bên trong hợp kim tạo thành một kênh electron có thể ổn định chỉ với hai tầng áp suất không khí.
Kênh này tràn ngập một lượng lớn các electron tự do. Do đó, dưới từ trường yếu và nhiệt độ bình thường là 15 độ C với môi trường bên ngoài của hai tầng áp suất không khí, loại hợp kim này sẽ trở thành kim loại siêu dẫn với hiệu suất tốt nhất từ trước tới nay, nó có thể được sử dụng ít nhất là 130 năm."
Trần Phong cũng đã hết nước hết cái nói đến đây rồi, nhưng phía đối diện điện thoại, Lại n vẫn nhấn mạnh hết lần này tới lần khác, giọng điệu cực kỳ tổn thương tình cảm của hắn, rằng Trần Phong à, anh đừng nóng vội, tôi sẽ tới mà.
Trần Phong thực sự tức giận, hận không thể bay qua bên kia, bóp cổ anh ta.
"Người bạn tốt nhất của tôi ơi. Tôi hiểu tinh thần theo đuổi khoa học của anh, cũng giống như việc anh theo đuổi nghệ thuật vậy, đó là một thứ tình cảm vô cùng vĩ đại. Nhưng mà, vì đạo đức nghề nghiệp của một nhà nghiên cứu, mặc dù có thể anh sẽ tức giận, nhưng tôi nhất định phải nói với anh rằng, tôi đề nghị anh tìm hiểu lại về sự khác biệt giữa vật liệu siêu dẫn graphene, gốm sứ và hợp kim là như thế nào.
Vật lý ứng dụng không chỉ đơn giản là chỉ việc kết hợp ba vật liệu khác nhau lại với nhau, là có thể mang lại hiệu quả học thuật nghiêm cẩn, mà còn đòi hỏi phải ứng dụng thực tiễn và luận chứng nhiều lần. Cũng giống như tổ hợp phức tạp mà anh vừa nói, nó không hề tồn tại trong lý thuyết, cũng không thể nào thực hiện được."
Những lời này của Lại n chẳng khác nào một cú tát giáng thẳng vào mặt Trần Phong, cứ như thể anh ta đang chỉ thẳng vào mũi của hắn mà tung tóe nước bọt mắng chửi hắn là một thằng oắt Minke.
Kỳ thực, anh ta đã nể mặt Trần Phong lắm rồi.
Với tính cách và học vấn nghiêm cẩn của một Lại n chân chính, nếu đụng phải một đại lão Minke, anh ta đã xổ một tràng mắng mỏ xối xả từ lâu rồi.
Anh ta đã cố gắng vắt óc suy nghĩ, cố gắng nói giảm nói tránh để ám chỉ Trần Phong, vừa không tổn thương đến giao tình của đôi bên, vừa không khiến anh ta phải khó xử.
Sau khi nói xong những lời này, Lại n ở bên kia lau một đám mồ hôi, cảm giác sâu sắc rằng những việc từ chối như thế này chẳng hề dễ dàng chút nào.
Dường như Trần Phong cũng ngửi được sự "vất vả" của Lại n, vô cùng cảm động, cũng dựng thẳng ngón giữa.
Haizzz, quá miễn cưỡng.
Khoa học vẫn khác biệt so với nghệ thuật mà.
Mặc dù Lại n là thiên tài, nhưng dù sao cấp độ tư duy của mọi người cũng chênh lệch những 1000 năm.
Vả lại, càng là người thiên tài, thì thực chất bên trong lại càng kiêu ngạo tự phụ.
Trước mặt Trần Phong, sở dĩ Lại n lộ ra vẻ hết mực khiêm tốn, là bởi vì ơn cứu mạng của Trần Phong, đồng thời, cũng là vì anh ta hết sức tán thưởng với những thành tựu nghệ thuật mà Trần Phong đạt được, nhưng kỳ thực, bản chất của anh ta vẫn luôn là kiêu ngạo tự phụ.
Trần Phong phiền não cúp điện thoại, trong lòng lại nảy ra một chủ ý mới.
Nhất định phải trực tiếp lấy ra một thứ đồ thực sự, bằng không, cho dù dùng ơn cứu mạng để 'bắt cóc' đối phương, thì kết quả cuối cùng cũng chẳng mấy tốt đẹp.
Ngoài lĩnh vực âm nhạc ra, thì trên lĩnh vực học thuật cũng phải khiến Lại n tin phục mình, để anh ta chủ động làm theo những gì mình mong muốn.
Thời gian vẫn còn 6 ngày nữa, đủ rồi.
Lên dây cót tinh thần, Trần Phong hướng về ngọn tháp cao học thuật, lại phát động xung kích thêm lần nữa.
Từ khi nhân loại bước vào thế kỷ 21 đến nay, một "chuyên luận học thuật" mà chưa có bất kỳ người nào có thể tưởng tượng được, sắp hé màn.
Trần Phong mang tất cả những "linh cảm và phỏng đoán" mà mình đã tỉ mỉ chọn lựa, viết hết vào bên trong.
Trong quyển sách này, hắn chẳng quan tâm đến cái gì gọi là logic trước sau hay là chuỗi công nghiệp gì cả, miễn sao có cảm giác hữu dụng là viết tất tần tật vào.
Hắn đặt tên cho quyển sách này là "Những Phỏng Đoán Của Kẻ Điên".
Ở đây, Trần Phong đánh một cú lừa.
Rõ ràng đây đều là những đáp án vô cùng chính xác, nhưng hắn lại tự hạ thấp bản thân, chỉ nói đây là những phỏng đoán của kẻ điên.
Như vậy có thể tránh khỏi công kích của những học giả ưu tú trong nghề.
Nhưng, những người sẵn lòng tin tưởng những 'phỏng đoán điên rồ' của hắn, có mong muốn tiếp tục đào sâu hơn, và có năng lực để nghiên cứu ra thành quả, thì có thể dựa theo bản đáp án tiêu chuẩn này để tìm ra chân lý.
Đó là những gì mà Trần Phong có thể làm được, vừa không dẫn dắt người khác bước vào những rãnh sâu sai lầm, lại vừa thắp sáng con đường phía trước cho bọn họ lấy được thành quả.
Trong quyển sách này, Trần Phong đã hoàn thành những "thành tựu vĩ đại" như sau:
Trước tiên, hắn sử dụng phương pháp viết công thức cưỡng chế, thúc đẩy rất mạnh về vấn đề P vs NP, phương trình Navier - Stokes, sự tồn tại và khoảng cách khối lượng của Yang - Mills, phỏng đoán Riemann, phỏng đoán Birch và Swinnerton - Dyer, tiến trình nghiên cứu của phỏng đoán Hodge.
Trần Phong không trực tiếp giải quyết 6 cái vấn đề lớn này, mà hắn chỉ thúc đẩy quá trình nghiên cứu hiện tại, rút ngắn khoảng cách sớm đi 10 - 30 năm.
Cụ thể làm thế nào để thúc đẩy và làm thế nào để nắm bắt được nút thắt, thì đó là một công việc rất tinh tế và tỉ mẩn, đòi hỏi nhiều suy nghĩ và tính toán, và cũng đòi hỏi phải có trực giác chính xác, mà nhân loại Ngân Hà như Trần Phong lại vừa vặn có loại trực giác này.
Trần Phong cũng đã tiến hành suy diễn khái niệm và luận chứng công thức cho quá trình chuyển đổi năng lượng khối, của quá trình sinh ra hai nguyên tố siêu trọng là vàng và chì, khi các sao neutron va chạm với nhau.
Hắn tiến hành mô tả chuẩn xác và phân loại lại khối lượng neutrino của electron, muon, và các hạt gốm.
Cũng giải thích sơ bộ mối quan hệ giữa các neutrino và lực điện từ, tương tác mạnh yếu ra sao.
Vào năm 2020, những vấn đề này đều đã được giải quyết đến một mức độ nào đó rồi, nhưng vẫn chưa đủ chính xác.
Trần Phong đã đưa ra một đáp án chính xác hơn, mà vốn dĩ nó chỉ có được sau năm 2050, cũng lợi dụng nó để đảo ngược quá trình luận chứng công thức, ngụy trang như thể một kết quả có được từ công thức suy luận.
Vẫn chưa xong.
Trong quyển sách này, hắn lại to gan lớn mật tranh luận về nguồn gốc của vật chất.
Hắn nói rõ với thế giới rằng, các hạt quark có thể được phân chia trong điều kiện nhiệt độ siêu cao và mật độ siêu cao, mà nhân loại hiện không thể tiếp cận và hiểu được.
Bản chất của giai đoạn tiếp theo ở cấp độ vi mô của vật chất, đã trải qua một sự thay đổi thiết yếu không thể chối cãi.
Vật chất / năng lượng được phân chia có thể mở rộng phương pháp đặt tên của nhân loại hiện đại - preon.
Preon chắc chắn luôn ở trong trạng thái biến đổi chất lượng và năng lượng, và có 36 loại như sau ...
Điện tích và khối lượng của mỗi lần tải trước là ...
Khi preon tạo thành quark, sự nhân lên và phân chia các điện tích ở giữa sẽ tự triệt tiêu...
Tất nhiên, Trần Phong cũng nói với thế giới rằng, trước khi nhân loại thành thạo và kiểm soát được phản ứng tổng hợp hạt nhân, hoặc sự hiểu biết về quang hợp đạt đến một giai đoạn mới, tạo ra đôi cánh ánh sáng mặt trời có thể mở rộng ra bên ngoài Trái Đất, thì những nghiên cứu trước đó không có bất kỳ ý nghĩa gì, lợi bất cập hại.
Trần Phong cũng phân tích mối quan hệ giữa lực hấp dẫn, vật chất tối và năng lượng tối.
Hắn nói với thế giới rằng, thứ mà nhân loại vẫn luôn muốn tìm kiếm, về mặt lý thuyết, đó là bản chất của vật chất tối, thứ chiếm phần lớn trọng lượng của toàn bộ vũ trụ.
Trần Phong nói.
Vật chất tối chỉ là năng lượng tối được hình thành bởi sự tập hợp năng lượng.
Năng lượng tối thực chất là lực hấp dẫn ở khắp mọi nơi.
Theo phỏng đoán của một số nhà vật lý vĩ đại vào khoảng thế kỷ 21, nhân loại tin rằng vật chất thông thường chiếm 4% khối lượng của vũ trụ, vật chất tối 23% và năng lượng tối 73%.
Trần Phong đã đưa ra một đáp án chắc chắn, về cơ bản thì đáp án này là chính xác, nhưng cũng không hoàn toàn chính xác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận