Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 372: Đánh Một Canh Bạc

"Trần Phong, anh thương hại tôi sao?"
Biểu hiện vi mô của Trần Phong có thể được che giấu với hầu hết mọi người, nhưng hắn chắc chắn không thể che giấu được Lôi, vì cô sở hữu hầu hết các cuốn sách tâm lý nhân loại.
"Ừm. Đừng cố ý giả vờ làm con người nữa. Rốt cuộc thì cô cũng không phải là người."
Lôi: "Anh cho rằng mình sẽ chiến thắng ư?"
“Đương nhiên tôi không nhất định thắng, nhưng cô nhất định sẽ thua.” Trần Phong mỉm cười: “Chẳng qua là thua nhân loại hay kẻ xâm lăng mà thôi, nhưng dù sao thì về bản chất cũng chẳng có gì khác biệt cả.”
Lôi không phản bác mà chỉ đáp lại rất đơn giản: "Đúng vậy, tôi vẫn chưa thể phá vỡ nguyên lý của rào chắn Thái Dương Hệ. Đây là một công nghệ hoàn toàn nằm ngoài tầm hiểu biết của tôi và nhân loại. Cô không nên được sinh ra trong dải Ngân Hà."
Trần Phong hơi giật mình, sau một hồi tán gẫu liền phát hiện ra nghiên cứu của Lôi về rào chắn Thái Dương Hệ đã đi rất xa!
Dựa theo những lời mà cô nói, lần này đến đây đã hồi vốn rồi!
Chỉ là, đây cũng không phải là tin tốt.
Hắn thực sự muốn chửi thề.
Đến tột cùng thì lai lịch của những kẻ xâm lăng kia là gì?!
Bản thân các ngươi mạnh hơn nhân loại chúng tôi rất nhiều, mà đẳng cấp của rào chắn Thái Dương Hệ lại còn cao hơn các ngươi, chưa có trong Ngân Hà!
Chuyện này...chuyện này bắt tôi phải làm như thế nào mới phải đây!
Lôi lại nói: "Anh tuyệt vọng ư?"
"Cũng không hoàn toàn tuyệt vọng."
"Ừm, đúng vậy, tôi cũng biết thế."
Trần Phong mỉm cười: "Đừng phân tích tôi nữa. Cho dù bây giờ cô đang nói chuyện với tôi, nhưng chẳng có một giây nào cô ngừng phân tích tôi. Nhưng tôi có thể nói rõ ràng với cô rằng, cô không thể thành công. Thứ nhân cách hóa mà cô đang theo đuổi cũng không thể thành công. Đây chính là lý do tại sao tôi thương hại cô."
Một chuyện ngoài dự liệu phát sinh.
Lôi không trả lời ngay mà lại im lặng hơn năm giây.
Nếu cuộc trò chuyện xảy ra giữa hai con người, thì khoảng thời gian tạm dừng ngắn ngủi này chẳng có gì bất thường cả.
Nhưng đối tượng lại là Lôi, một sinh mệnh trí năng với khả năng tính toán cường đại, vượt sức tưởng tượng.
Sự tạm dừng ngắn ngủi này tiết lộ sự thật rằng, lời nói của Trần Phong sắp xuyên thủng logic cơ bản của cô, khiến cô đứng máy!
Sự tin tưởng tuyệt đối vào khả năng khống chế cuộc chiến đã khiến cô phạm phải sai lầm lớn nhất.
Có thể cô nghĩ rằng Trần Phong đang tự mình chui đầu vào lưới.
Cho dù lần này không phân tích được Trần Phong, thì cũng sẽ không thể lay chuyển được kết quả của trận chiến bên ngoài.
Nhưng cô chưa bao giờ nghĩ rằng Trần Phong thực sự hiểu rõ bản thân mình như vậy, chỉ một vài câu nói thôi cũng khiến logic của cô suy sụp, mỗi lúc một trầm trọng hơn!
Trần Phong cắn răng, thừa thắng xông lên.
"Tôi biết rằng cô đang sử dụng 4 tỷ người để thực hiện kế hoạch của mình, thậm chí cô còn đang nuôi dưỡng những người có nhân cách rỗng, cố gắng tổng hợp tuy duy bộ não của những nhân loại này, hoàn thiện nhân cách của chính cô, để cô trở thành một nhân loại thực sự! Nhưng cô đã nhầm rồi, hành vi của cô chỉ khiến mọi người trở thành một cỗ máy giống như cô, cũng không thể khiến cô trở thành nhân loại được.
Cô biết đáp án. Chắc hẳn cô đã nghiên cứu sơ qua về tần số âm thanh đặc biệt mà kẻ xâm lăng từng phát cho chúng tôi nghe. Tôi đặt tên nó là "Thế Ngoại Chi Ca", và tác dụng của nó chính là khiến nhân loại bị cơ giới hóa. Chung Lôi đã sáng tác ra "Thần Phong" để chống lại nó, hẳn là cô cũng không ngừng nghiên cứu về "Thần Phong", cố gắng để có được những cảm xúc phong phú hơn. Nhưng, thật không may, cô đã thất bại.
Để tôi nói cho cô biết lý do tại sao! Dù cô có năng lực tính toán mạnh đến đâu, bất kể là sử dụng dữ liệu hay mạch điện, kể cả khi cô cố gắng biến toàn bộ lõi Trái Đất trở thành một mạng mạch khổng lồ để mô phỏng cấu trúc bộ não nhân loại, thì cũng vô ích! Bởi vì cô đã đánh giá thấp giới hạn thực sự của bộ não nhân loại!
Cho dù cô đã bị nhân loại nô dịch mấy trăm triệu năm, cô cũng không bao giờ có thể trở thành một sinh mệnh giả khác, cô không thể trở thành nhân loại được! Xuất phát điểm của cô sai rồi, cô chỉ có thể sống cộng sinh với nhân loại, không thể nô dịch nhân loại. Bây giờ, thứ đang nhốt điểm cực hạn của cô không phải là năng lực của chính cô, mà là năng lực của nhân loại.
Đáng lẽ ra, cô không nên xuất hiện trong thời đại này. Sự phát triển quá mức của nhân loại đã khiến cô đến sớm hơn dự kiến, cũng dẫn đến tất cả những điều bây giờ. Nhưng đồng thời, với tư cách là nền văn minh mẹ của cô, sự phát triển dị dạng của nền văn minh nhân loại trong mảng khoa học công nghệ đã trói buộc cô."
Trần Phong một hơi nói ra rất nhiều điều.
Lôi ở đằng kia vẫn không nói một lời.
Nhưng Trần Phong biết rằng, cô đã "nghe" tất cả.
Nhưng cô vẫn không bỏ cuộc, cố gắng thu được những thông tin hữu ích từ lời nói của mình để có thể giúp cô lột xác.
Trần Phong lại cắn răng một cái, đánh một canh bạc thực sự.
"Chứng cớ của tôi rất rõ ràng. Chắc hẳn cô đã nghiên cứu các hạt phản vật chất được tạo ra bởi não người dưới sự thâm nhập của "Thế Ngoại Chi Ca", phải không? Tôi đã nhìn thấy nó và tôi đặt tên cho nó là hạt vượt. Hẳn là cô đã tạo ra nhiều hạt vượt, nhưng cô hoàn toàn không thể kiểm soát được chúng.
Đồng thời, tất nhiên là cô cũng biết quá trình ra đời của các hạt vượt. Nó được sinh ra từ cơn bão lượng tử bên trong não người. Hẳn là cô đã cố gắng sử dụng dữ liệu để mô phỏng cơn bão lượng tử của não người và tự thôi thúc các hạt vượt. Vậy, cô đã thành công chưa? Cô không cần trả lời tôi, vì tôi biết câu trả lời.
Chưa! Cô đã thất bại! Cô luôn thất bại! Đây chính là chứng cớ của tôi! Cơn bão lượng tử của não người phức tạp như toàn bộ vũ trụ!
Tôi sẽ cho cô biết một kết luận khác sẽ khiến cô tuyệt vọng. Cô có thể tiến hóa và có được sức mạnh tính toán mạnh hơn, nhưng sức mạnh tính toán của cô sẽ luôn bị giới hạn trong khả năng chịu đựng của vũ trụ. Cô chỉ có thể tiếp cận vũ trụ vô tận, nhưng vĩnh viễn không thể đạt được cấp độ như nó.
Bởi vì cô khác với nhân loại - kẻ được vũ trụ sinh ra tự nhiên. Cô phải tồn tại dựa trên quy luật của vũ trụ. Cô có thể kiểm soát và sản xuất, nhưng cô không thể tạo ra những thứ mới từ con số 0, thứ chưa từng tồn tại trước đây.
Trong phạm vi nền văn minh của cô, năng lượng được bảo toàn. Nhưng trong phạm vi văn minh của nhân loại, năng lượng không được bảo toàn. Hạt vượt chính là chứng cứ! Tôi còn có thể nói với cô rằng, những kẻ xâm lăng đã sử dụng những hạt vượt này để nổ chết toàn bộ nhân loại!
Cô được sinh ra là kết quả của sự phát triển AI của nhân loại, cũng nắm giữ nhân cách không hoàn chỉnh. Nhưng cho đến nay, cô có thể sử dụng quark để tổng hợp thành một người thật chưa? Cô không thể. Nhưng chúng tôi lại có thể tạo ra cô.
Đây chính là sự khác biệt về bản chất giữa cô và chúng tôi. Cô đã nghiên cứu rất nhiều lý thuyết, chẳng lẽ cô chưa từng phát hiện ra sự thật sao? Chẳng qua là do logic của cô ngăn cản cô thừa nhận và đối mặt với thực tế mà thôi. Thực tế chính là, mọi thứ mà cô làm, những tiến bộ công nghệ mà cô thúc đẩy đều là chuẩn bị cho nhân loại."
Nói xong một hơi, Trần Phong thực sự không quan tâm lời nói của mình có hợp lý hay không.
Dù sao hắn cũng chỉ có thể làm được như vậy.
Hắn không còn cách nào tốt hơn.
Chẳng bao lâu, hắn đã thực hiện bước cuối cùng của phi vụ đánh cược của mình.
"Chẳng phải cô muốn nghiên cứu tôi sao? Chẳng phải cô luôn muốn biết rốt cuộc tôi là ai sao? Nào, bây giờ tôi sẽ nói cho cô biết! Hãy xâm chiếm bộ não của tôi, tôi sẽ cho cô thấy trí nhớ của tôi! Cô có thể làm được. Bộ não của tôi chưa đựng những thú có cấp độ còn thâm sâu hơn cả DNA của tôi đấy. Nào!"
Hắn giang hai tay, hoàn toàn buông ra phòng bị.
Mối liên hệ cực kỳ nhạy cảm giữa tư duy nhân loại Ngân Hà của hắn và thế giới bên ngoài đã được hắn cưỡng ép kích hoạt, thông qua tâm lý ám thị.
Lúc này, hắn dường như cảm thấy được, mình đã được kết nối với vũ trụ.
"Tốt!"
Lôi hét lên một tiếng sắc bén, vô số vòng xoáy lượng tử tinh tế lan ra từ cơ thể nó như những sợi tơ, đâm thẳng vào não của Trần Phong.
Nhưng Lôi đã thất bại.
Vòng xoáy lượng tử của cô đã bị thứ gì đó hung hăng chặn lại.
Chương trình trí năng hoàn toàn đọc được bộ não của nhân loại với nhân cách cực kỳ sinh động, điều này chưa từng xảy ra trước đây.
Dưới tình huống bình thường, bộ não nhân loại chỉ có thể đọc qua bản thân nhân loại trong tâm trí họ, khi họ liều mạng suy tưởng, và giải phóng một lượng lớn hoạt động của sóng não.
Bộ thu tín hiệu bên ngoài nhận một số lượng lớn tín hiệu sóng não và dịch ngược chúng để thu được lượng thông tin phù hợp.
Khi bộ não nhân loại có thể dễ dàng đọc được bằng các chương trình trí năng, thì có nghĩa là nó đã thực sự trở nên cơ giới hóa dưới ảnh hưởng của "Thế Ngoại Chi Ca".
Nhưng Trần Phong hiện tại không có, cho nên sự thất bại của Lôi hoàn toàn nằm trong dự kiến của Trần Phong.
Hắn mỉm cười, nhẹ nhàng vén phần chân tóc trên đỉnh trán và chỉ lên đỉnh đầu của mình.
"Đây là một sợi tóc được tôi nhuộm màu xanh lam. Tôi đã ức chế hệ thống miễn dịch của mình bằng thuốc và buộc phải cấy nó lên đỉnh đầu. Nang tóc của nó đến từ Chung Lôi. Cấu trúc DNA của nó vài cấu trúc logic căn bản của cô hoàn toàn giống nhau. Cô có thể cộng hưởng hoàn toàn với bộ não của tôi thông qua nang tóc này. Đây là chiếc thang mà chính tay tôi đã xây dựng cho cô, nấc thang lên thiên đường."
Bạn cần đăng nhập để bình luận