Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 128: 1 + 1 < 2

Tóm lại, Trần Phong phát đạt rồi.
Dù không thể nói là sánh ngang với tỷ phú nhưng giá trị tài sản cá nhân thực đột phá đến tám chữ số đúng là chuyện cách đây không lâu.
Gần đây giá nhà tăng chậm, cũng tiến giai đoạn bình ổn và có phần giảm nhưng Trần Phong không vội mua.
Coi như thật sự muốn mua cũng phải chờ kiếm thêm chút tiền nữa, mua một căn biệt thự thật vừa ý, trước mắt từng này tiền vẫn chưa đủ.
Thêm vào đó, hiện nay hắn cũng không có tham vọng gì, tài khoản công ty còn phải nộp thuế và chi trả cho các nhân viên, do đó số tiền này cần phải lưu lại cho công ty, duy trì chi tiêu hằng ngày và chuẩn bị cho bước mở rộng kế tiếp.
Công ty phát triển quá mạnh mẽ, đến mức “ông chủ” hay “bỏ mặc” công ty như Trần Phong cũng không thể không bận rộn.
Mạnh Hiểu Chu cần tiến hành học tập thích ứng ngành nghề, là một người quản lý chuyên nghiệp, anh ta cũng nên hiểu phong cách quản lý của “ông chủ” Trần Phong.
Chỉ khi phối hợp ăn ý, Mạnh Hiểu Chu mới có thể biết chuyện nào Trần Phong không quan tâm, không cần báo cáo riêng, những loại chuyện nào thuộc hàng cực kỳ quan trọng, nhất định phải báo cáo kịp thời.
Mặc dù Trần Phong muốn Mạnh Hiểu Chu chăm sóc mọi thứ, hắn cũng phải cho Mạnh Hiểu Chu có nhiều thời gian để điều chỉnh, vì vậy hắn mới bị cuốn vào nhiều vấn đề.
Ngược lại, cái tên giặc u Tuấn Lãng lại sống rất thoải mái.
Không giống với nghệ sĩ bình thường, tên mập này rất lười tiếp xúc với đại diện các nhãn hàng, càng không hứng thú với loại chạy show diễn thương mại.
Dùng nguyên văn tên mập này nói, vô cùng chân thực.
"Em vừa mới ra nghề, sao có thể nhận mấy thứ chuyện này? Làm vậy có khiến em hát tốt hơn không? Có tăng thêm danh tiếng cho em không? Không, chỉ tiêu hao ảnh hưởng của em thôi. Catxe đại diện này quá kém, sư phụ, anh xem cái chỗ nội y giữ ấm này, một năm chỉ có 1 triệu, còn không bằng tiền tiêu vặt cha em cho. Em không hoàn toàn không nhận làm đại diện, tuy nhiên, đợi em hot lần nữa, ngay từ đầu phải đòi tài nguyên đỉnh cấp mới được."
Cho nên “con hàng” này lập tức mượn danh nghĩa quảng bá album, nhưng thật ra là bay đi ngao sơn ngoạn thủy khắp bốn phương trong nước.
Thỉnh thoảng anh ta xuất hiện trên chương trình truyền hình, khoác lác một câu “sư phụ nhà mình trâu bò”, lại thỉnh thoảng xuất hiện tại mấy show radio âm nhạc, khoác lác một câu “sư phụ nhà mình trâu bò”, tóm lại là hết sức hài lòng.
Lại kể chuyện một ngày nọ, vất vả lắm Trần Phong mới xem xong kế hoạch dự kiến thu chi quý tiếp theo do Mạnh Hiểu Chu bảo phòng tài vụ làm, vừa được giải thoát thì cửa phòng làm việc lại bị Mạnh Hiểu Chu đẩy vào.
"Trần lão sư, có một hợp tác vô cùng quan trọng."
Trần Phong nhíu chặt lông mày, "Quản lý Mạnh, người khác muốn đưa chúng ta tiền hợp tác, anh trực tiếp nhận là được, đừng đến hỏi tôi nữa."
"Không phải. Tình hình là thế này. Đạo diễn Hollywood, Neill Blomkamp tự mình gọi điện thoại tới, nói là muốn dùng “Dục Hỏa” làm ca khúc chủ đề cho phim của anh ấy."
Trần Phong sững sờ, ngón tay gõ ‘đùng đùng’ lên bàn phím tìm tư liệu.
Hắn xoa cằm nói: "Bộ phim khoa học viễn tưởng này được đầu tư 150 triệu đô, đạt tiêu chuẩn chế tác cấp A."
Mạnh Hiểu Chu kích động nói: "Đúng vậy, đây là cơ hội của chúng ta. Nếu như có thể đàm phán hợp tác thành công, công ty chúng ta sẽ lập tức có thể đánh vào thị trường u Mỹ. Tôi đã nghĩ chuyện này sớm muộn gì cũng tới nhưng không ngờ nó lại tới nhanh đến vậy."
Trong lòng Trần Phong tự nhủ, kỳ thật hắn cũng không ngờ nhưng trên mặt hắn vẫn rất bình tĩnh, chỉ hỏi: "Nhưng không phải bộ phim này sẽ được công chiếu vào tháng 6 sao? Nếu vậy hiện tại đã phải hoàn thành chế tác rồi mới đúng, vậy mà giờ còn chưa có ca khúc chủ đề sao? Không thể nào."
"Tình huống cụ thể là như vầy...".
Nghe Mạnh Hiểu Chu nói xong, Trần Phong mới hiểu rõ ràng.
Tính tình của cái người tên Neill Blomkamp này vô cùng mạnh bạo.
Bộ phim khoa học viễn tưởng “Hỗn Loạn Không Gian”, bom tấn mới của anh ta, đúng là đã hoàn thành chế tác cũng sắp công chiếu.
Nhưng ngày hôm qua, sau khi anh ta nghe qua “Dục Hỏa”, dù không hiểu ngôn ngữ nhưng vẫn có thể nghe ra ý vị phía sau ca khúc, anh ta đã khẳng định, đây chính là ca khúc chủ đề mà anh ta hằng ao ước.
Vì vậy, anh ấy tạm thời tăng ngân sách của mình, từ chối ca khúc chủ đề ban đầu và chuyển sang hợp tác với công ty Tinh Phong Entertainment.
"Yêu cầu cụ thể của đối phương là viết lại các từ của “Dục Hỏa, cải biên thành phiên bản tiếng Anh. Bọn họ sẽ mời Kelly Sweet biểu diễn. Phí mua bản quyền trả một lần là 1 triệu đô, việc chia hoa hồng sau đó sẽ được mô tả chi tiết bên trong hợp đồng."
Mạnh Hiểu Chu đưa tới một phần hợp đồng toàn là tiếng Anh.
Trần Phong tỏ vẻ xem không hiểu, lười nhác nhìn, ‘anh xem qua là được rồi’.
Sau đó hắn lâm vào trầm tư.
“Dục Hỏa” không có version tiếng Anh, chỉ có tiếng Trung.
Ít nhất là trong những tuyến thời gian mà Trần Phong đã trải qua thì là như vậy.
Nên việc viết lại lời bài hát này thật sự làm khó hắn.
Nhưng hắn không vui khi mang thứ này cho người khác, ngộ nhỡ chất lượng phiên bản tiếng Anh của “Dục Hỏa” được sản xuất không tốt, gây ảnh hưởng đến cảnh giới của bài hát, thì chính là một sự mất mát không bù đắp được.
"Hay là thế này, tôi hỏi Chung Lôi một chút. Xem cô ấy có hứng thú không. Dù sao Tiếng Anh cũng không phải tiếng mẹ đẻ, ca từ của “Dục Hỏa” cũng không phải do tôi viết, nếu tôi cải biên, khó tránh khỏi việc truyền tải không đầy đủ ý nghĩa."
Chung Lôi nhanh chóng cho ra đáp án.
Cô cảm thấy có thể thực hiện được, tiếng Anh của cô nàng cũng không tệ nhưng vẫn cần ca sĩ của đối phương phối hợp.
Trần Phong gõ gõ ngón tay, "Được, làm vậy đi!"
Trần Phong tự giác cảm thấy bản thân không am hiểu việc đàm phán, nhất là đàm phán hợp tác xuyên quốc gia lại càng không hiểu, do đó hắn ủy thác toàn quyền việc này cho Mạnh Hiểu Chu phụ trách.
Lúc Mạnh Hiểu Chu đang đại diện Trần Phong điện thoại tiến hành họp bàn chính thức với đối phương, Chung Lôi tới văn phòng Trần Phong.
Hai người thảo luận rất lâu về việc phiên dịch ca từ, tuy nhiên vẫn không thành kết quả.
Phương thức ký âm và phát âm tiếng Anh so với tiếng Trung hoàn toàn khác biệt, đối với sáng tác ca từ, khống chế luật động và gieo vần lại vô càng khác biệt, do đó rất khó cải biên.
Nếu muốn bảo vệ hoàn chỉnh nguyên ý của “Dục Hỏa”, rất khó có thể sáng tác ra ca từ tiếng Anh có trình độ tương đương.
Chung Lôi nói: "Đầu tiên, chúng ta cần cân nhắc đến thói quen phát âm tiếng Anh của ca sĩ, nếu thực sự không được, thì tôi sẽ hy sinh nguyên ý của ca từ, và để Kelly Sweet dẫn dắt việc chuyển lời bài hát."
Trần Phong lắc đầu, "Không ổn."
"Tại sao?" Chung Lôi thật sự muốn nói, chính cô là tác giả ca từ của bài hát này còn không thấy ngại, hắn cũng nên rộng lượng một chút, tin tưởng vào trình độ siêu sao quốc tế, chị “ngọt” cũng rất lợi hại.
Trần Phong không giải thích, chỉ không đồng ý.
Chỉ có hắn mới biết được tầm quan trọng của ca khúc “Dục Hỏa” này.
Tương lai xuất hiện hai phiên bản “Dục Hỏa” sẽ là một cục diện hết sức phức tạp.
Đó cũng không phải là 1 + 1 = 2.
Rất có thể, sự xuất hiện của hai phiên sẽ triệt tiêu sức ảnh hưởng của nhau, cuối cùng trở thành 1 + 1 < 2, khiến “Dục Hỏa” mất đi ma lực của chính nó, không thể trở thành quân ca.
"Được rồi, trước tiên bỏ qua chuyện này đi. Nói về ca khúc mới của tôi trước vậy." Nói chuyện không đạt được kết quả, Chung Lôi đổi chủ đề.
Trần Phong hơi kinh ngạc, "“Thiên Đốt Bản Thân” đã hoàn thành thu âm rồi sao?"
"Đúng vậy! Chỉ cần anh đồng ý, chiều hôm nay lập tức có thể ra mắt! Đây chính là tác phẩm hoàn chỉnh đầu tiên của tôi với tư cách ca sĩ dưới trướng công ty anh!"
Trần Phong nuốt nước bọt, "Nhanh thật."
"Tôi nhanh cũng không bằng 1/10 tốc độ của anh. Nghe thử nhé?"
Chung Lôi kéo Trần Phong đến phòng thu âm vừa xây xong, yêu cầu anh đeo tai nghe ghi âm chuyên dụng và tai nghe hoàng đế “Orpheus” để nghe qua một lần.
Tai nghe “Orpheus” được “mượn” từ phòng thu âm của u Tuấn Lãng, cả nước cũng chỉ có vài bộ hệ thống hoàn chỉnh mà thôi, cô cũng không tính trả.
"Thế nào? Bình luận xem?" Chung Lôi nhìn Trần Phong với vẻ mong chờ.
Trước đó Trần Phong bình luận “Dục Hỏa” quá mức đâu ra đó, câu nào câu nấy chính xác đều là từ bản chất nhận thức xuyên thấu thành kết quả, có rất nhiều thứ Chung Lôi chưa từng nghe qua, nhưng chỉ nghe một lần là biết nó chính là lý thuyết âm nhạc mới, rất hợp lý.
Chung Lôi vô cùng kính nể năng lực thưởng thức âm nhạc của Trần Phong, khâm phục đến cực điểm.
Cho nên, cô nàng cực kỳ coi trọng ý kiến của Trần Phong.
Trần Phong né tránh ánh mắt mong đợi của cô, vắt óc sắp xếp lại ngôn ngữ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận