Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1077: Branna Diaz

Phương pháp "nhập mộng" mà Trần Phong vừa sử dụng, nhìn thì có vẻ bí ẩn, nhưng thực ra là thủ đoạn cũ "lỗi thời".
Hắn đã sử dụng "Thế Ngoại Chi Ca" cho Thẩm Phúc.
Hắn đã khắc sâu nó vào trong tư duy của Thẩm Phúc.
Đúng vậy, hắn đã "định dạng (Format)" bộ não của Thẩm Phúc.
Ký ức của 100 cuộc đời của Thẩm Phúc, thực ra cũng không có gì huyền diệu và bí ẩn cả, mà việc suy diễn nhân sinh của một người thường vừa hay chính là thứ mà Phồn Tinh và Trần Phong cực kỳ am hiểu mà thôi.
Hắn đã viết 100 bản tóm tắt kịch bản cho 100 cuộc đời của Thẩm Phúc, sau đó Phồn Tinh tinh chỉnh các chi tiết, cuối cùng ghi vào bộ nhớ cơ học đã được "định dạng" của Thẩm Phúc, như một đĩa CD-ROM.
Con người thì không thể tiếp thu được việc truyền ký ức, nhưng "máy móc" thì có thể.
Về lý do tại sao Thẩm Phúc vẫn giữ được nhân tính, thay vì biến thành một người máy như những người từng bị "Thế Ngoại Chi Ca" tẩy não trong quá khứ?
Câu trả lời là: những chập trùng trong cảm xúc của anh ta chính là những cảm xúc ngụy tạo mà tư duy cơ giới hóa mới của anh ta đã tạo ra, dựa trên phong cách xử lý vốn có của anh ta, sau đó thông qua nhiều phép tính để tạo ra phản ứng cảm xúc phù hợp với logic của riêng anh ta.
Anh ta cho rằng mình vẫn còn cảm xúc, nhưng thực ra, chúng đã biến mất.
Thẩm Phúc không giống với người rỗng lúc trước.
Nên gọi anh ta là "người tái tạo".
Sau khi nắm trong tay lý thuyết đại thống nhất, Trần Phong đã hoàn toàn kiểm soát được việc vận dụng "Thế Ngoại Chi Ca" ở mức độ thâm sâu hơn.
Đây là một thủ pháp mà ngay cả mắt kép cũng chưa từng hiểu rõ.
Rất lâu trước khi Trần Phong động thủ, hắn đã biết rằng ngay sau khi người này tỉnh dậy, anh ta có thể hình thành một nhân vật phản diện độc ác.
Nhưng, hắn vẫn mong chờ một phép màu, một kỳ tích nào đó xuất hiện.
Thật đáng tiếc, phép màu không có, kỳ tích không xuất hiện.
Cho nên, cuối cùng, Trần Phong không thể không dùng sự cưỡng chế khống chế từ "Thế Ngoại Chi Ca" để cưỡng ép tiếp quản nhân cách của Thẩm Phúc.
Điều này sẽ hơi áp chế tiềm lực của Thẩm Phúc.
Nhưng không quan trọng, người đáng lẽ phải chết nhưng vẫn còn sống sót, lại còn trở thành một người có ích, thế là đủ.
Đây là biện pháp mà hắn xử lý Thẩm Phúc.
Tất nhiên, đối với những người khác, hắn sẽ áp dụng những chiến lược khác nhau cho riêng từng người, không nhất thiết phải dùng "Thế Ngoại Chi Ca".
Có một số người có thể đơn giản chỉ là thiếu một cơ hội mà thôi.
Trần Phong sẽ tiếp tục tìm hiểu lần lượt từng người này đến người khác, lập lại trật tự.
Hắn sẽ trở thành “bàn tay vàng” của những “người thất lạc” này, biến những con người vốn mang số mệnh vô danh, vô giá trị trong nền văn minh này, trở thành một “kinh hỉ” trong lịch sử văn minh.
Đây chính là quyết định của Trần Phong.
Trước đây hắn dựa vào sự "biết trước lịch sử" có được từ đọc được lịch sử để phát hiện ra nhân tài, nhưng hiện tại, hắn lại dựa vào trí tuệ của tư duy lượng tử hóa để nhìn thấu lòng người.
Thẩm Phúc chỉ có thể được coi là một bán thành phẩm.
Sau khi Trần Phong cải tạo nhân cách của người này, liền ném anh ta sang một bên, không còn thèm bận tâm nữa.
Sự chú ý của hắn lại đổ dồn vào trạm vũ trụ thứ ba của Barnard.
Là một căn cứ kỳ cựu uy tín lâu năm, trạm không gian vũ trụ này có quy mô cực kỳ lớn, được thiết kế theo phong cách sinh thái thế hệ thứ hai và có cấu trúc tổng thể là khối trụ.
Khối trụ dài 40.000 km, bán kính 5.700 km, vách thành dày 80 km.
Vách thành được chia thành 3 lớp, bên ngoài cùng là lớp hợp kim đặc biệt có độ bền siêu cao, dày 20km.
Lớp thứ hai là một máy phát từ trường để mô phỏng từ trường của Trái Đất, dày 10km.
Phía trong cùng là một lớp đất đá dày 50km.
Trạm không gian vũ trụ này không thiết lập trường hấp dẫn, mà sử dụng phương pháp tự quay và xoáy bên trong để mô phỏng lực ly tâm thành lực hấp dẫn.
Chu kỳ quay vừa vặn 24 tiếng.
Kết hợp với trọng lực khối lượng của khối trụ, "lực hấp dẫn" mà nhân loại cảm nhận được bên trong khối trụ hoàn toàn giống với khi ở Trái Đất.
Hệ thống chiếu sáng trong trạm không gian vũ trụ được điều khiển bằng tay, đặc tính bức xạ của ánh sáng giống hệt như ánh sáng mặt trời được lọc bởi bầu khí quyển của Trái Đất. Sự thay đổi về thời gian nắng và tần số sóng cũng mô phỏng theo 4 mùa xuân, hạ, thu, đông trên Trái Đất.
Sau hơn 150 năm phát triển mạnh mẽ, tổng dân số của tinh hệ Barnard hiện nay là hơn 70 tỷ người.
Dân số trong trạm không gian vũ trụ thứ ba lên tới 20 tỷ người.
So với Thiên Uyển 4b, điều kiện vật chất ở trạm không gian vũ trụ thứ ba của Barnard được hậu đãi hơn rất nhiều.
Người dân ở đây không chỉ có nguồn lương thực vô tận, ăn mãi không hết, mà còn nhờ sự trợ giúp của viện nghiên cứu y sinh hàng đầu Barnard, trình độ y tế cơ bản của họ thậm chí còn vượt qua cả công nghệ cao cấp của tinh hệ Ba Giang.
Nơi đây vẫn có những người đang tuyệt vọng.
Branna Diaz là một sinh viên cao học thạc sĩ tại viện động lực học Barnard.
Cô ấy đang vật lộn sứt đầu mẻ trán với luận văn tốt nghiệp của mình.
Nếu luận án của cô ấy có thể vượt qua bài đánh giá với điểm A, thì cô ấy sẽ có cơ hội tiếp tục học lên tiến sĩ, hoặc vào thẳng công ty con cấp 3 của tập đoàn Tinh Phong, trở thành nhân viên kiểm định bộ phận linh kiện đơn vị cung cấp năng lượng của hệ thống khai phát hằng tinh.
Đây chắc chắn là một vinh dự vô cùng lớn.
Có nằm mơ cũng mơ thấy nó.
Nhưng cô đã phí phạm ròng rã 13 năm cho bài luận văn này, nhưng cho dù cô ấy luôn nỗ lực hết mình, không ngừng sửa đổi và trau chuốt, không ngừng kiểm tra lại dữ liệu thực nghiệm, không ngừng tiếp thu và bổ sung những lý thuyết mới, thì luận văn tốt nghiệp của cô ấy vẫn chỉ có thể được đánh giá ở mức C hoặc B.
Nếu chỉ đạt mức B, thì cô ấy chỉ có thể vào một doanh nghiệp thuộc hình thức sở hữu tập thể được thành lập bên trong trạm không gian vũ trụ thứ ba, có nghĩa là độ cao của nhân sinh sau này của cô ấy đã bị xác định 90%.
Dù bây giờ cô đã có tuổi thọ hơn 200 năm, nhưng 13 năm vẫn là quãng thời gian quá dài, quá mệt mỏi.
Cô ấy đã học trong vô vàn thống khổ, đến nỗi cô ấy đã nhiều lần có ý định từ bỏ phấn đấu.
Nhưng cô lại sinh ra trong một gia đình có truyền thống hiếu học, cô thực sự không biết phải làm thế nào để đối mặt với kỳ vọng của cha mẹ và những người lớn tuổi trong gia đình.
Branna không muốn trở thành người có trình độ học vấn thấp nhất trong gia đình mình, cô ấy cũng không muốn làm hỏng cái mác thiên tài mà từ nhỏ người khác đã gắn cho cô.
Cô cắn răng kiên trì, nhưng có nằm mơ cô cũng không thể ngờ, một việc tưởng chừng đơn giản lại khó khăn đến vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận