Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 794: Chúng Ta Có Thể Làm Mọi Thứ

Vi Tinh: "Bởi vì tôi đã có sự cộng hưởng hoàn hảo với trí thông minh lượng tử của đối phương, nên chỉ cần tôi không đưa ra chỉ thị, không chủ động truy xuất thông tin, thì tôi có thể nhận được thông tin của đối phương đơn hướng mà không bị phát hiện ra. Tôi có thể nhận tất cả thông tin của đối phương, bao gồm cả kênh tối mật."
Trần Phong gật đầu.
Hắn hiểu ý của Vi Tinh.
Nói một cách dễ hiểu, Vi Tinh và Phồn Tinh gần tương đương với hai âm thoa điều chỉnh cách xa nhau.
Chủ não Phồn Tinh của nhân loại là âm thoa lớn, Vi Tinh là âm thoa nhỏ.
Âm thoa lớn xao động, tạo ra sóng âm.
Sóng âm truyền đi rất xa.
Âm thoa nhỏ tiếp xúc với sóng âm này, phát sinh dao động.
Ban đầu, khi âm thoa nhỏ phát sinh dao động cũng đã giải phóng sóng âm, nhưng vì kích thước của nó quá nhỏ nên mức năng lượng của sóng âm do cộng hưởng thụ động phát ra rất thấp.
Các sóng âm nhỏ không ngừng pha loãng và triệt tiêu trong không khí, hoàn toàn không thể truyền trở lại âm thoa lớn, gây nhiễu trạng thái của âm thoa lớn.
Lúc này, quan hệ giữa Vi Tinh và Phồn TInh về cơ bản giống như âm thoa nhỏ và âm thoa lớn.
Giả định rằng âm thoa lớn là một cơ thể trí tuệ với ý thức riêng.
Âm thoa lớn thậm chí còn không biết rằng sóng âm mà nó phát ra bên ngoài đã được một loại âm thoa nhỏ khác đồng bộ.
Vi Tinh vừa bật một đèn hiệu lượng tử nhỏ ở tần số chính xác, tất cả thông tin đều đến từ sự cộng hưởng và rung động của đèn hiệu lượng tử này.
Vi Tinh không hề chủ động truyền năng lượng ra bên ngoài để truyền tải thông tin.
Chỉ nhờ sự cộng hưởng nhỏ bé không đáng kể trong đại dương thông tin này, nếu khoảng cách chưa đầy 1% năm ánh sáng, nó chắc chắn sẽ bị phá vỡ bởi dòng thông tin lượng tử khổng lồ trong môi trường bên ngoài.
Trạng thái này phù hợp với nhu cầu của Trần Phong.
Hiện tại, hắn không có ý định chủ động nói cho người khác biết rằng hắn đã tới đây, hơn nữa, còn vừa mới rời đi Thái Dương Hệ.
Ưu điểm của ý tưởng này chính là nó an toàn tuyệt đối, hành tung của hắn sẽ không dễ dàng bị nền văn minh mắt kép phát hiện.
Điểm bất lợi là hắn không thể chủ động lấy lượng thông tin khổng lồ từ nhân loại nhánh Orion, chỉ có thể kéo mọi thứ từ luồng dữ liệu liên lạc được truyền giữa đối phương lẫn nhau, giống như một người đứng trên đường ray chụp ảnh đoàn tàu vậy.
Hắn có thể chụp rõ ràng từng "đoàn tàu" đi qua, nhưng hắn không thể đến ga để chụp ảnh tất cả đầu tàu.
Tất nhiên đầu tàu nào thì cũng phải lên đường, chỉ cần hắn chụp ảnh đủ lâu, sớm muộn gì cũng có thể chụp hết đầu tàu, nhận được đầy đủ thông tin.
Sau khi xác nhận không có vấn đề gì, Trần Phong ra lệnh: "Bắt đầu đọc và hiện luồng thông tin."
Tiếng nói vừa dứt, tinh đồ trước mặt hắn tiếp tục thu nhỏ lại với trọng tâm là Thái Dương Hệ, tỷ lệ tiếp tục mở rộng.
South Gate 2, Barnard, Wolf 359, Laland 21185, UV Ceti, Double Sirius, v.v., lần lượt được đưa vào tầm nhìn của tinh đồ lập thể.
Sau một lúc lâu, phạm vi của tinh đổ biến thành một quả cầu có đường kính 5000 năm ánh sáng.
Bên trong quả cầu này có đến mấy trăm triệu hằng tinh đang lấp la lấp lánh.
Mấy trăm triệu hằng tinh này tạo thành một dải lụa quấn dọc hai đầu quả cầu.
Đoạn dải lụa này chỉ là một phần của nhánh Orion.
Lại thêm vài phút trôi qua, trong số mấy trăm triệu hằng tinh này, bắt đầu có những sợi tơ rắc rối phức tạp bắt đầu chạy dọc từ hệ hành tinh này sang hệ hành tinh khác.
Thời gian trôi qua, những sợi tơ này càng lúc càng nhiều.
Càng nhiều sợi tơ liên kết trong cùng một tinh hệ, thì độ sáng của hệ hành tinh trong tinh đồ càng tăng.
Ngoài ra, có một số sợi tơ mở rộng ra ngoài biên giới của phạm vi tầm nhìn. lan ra đến những nơi khác trong tinh đồ.
Phía trên tinh đồ, có một cột thống kê số liệu đang được cấp tốc hoàn thiện.
"Số lượng hệ số hành tinh có hoạt động tin tức của nhân loại: 79 ... 87 ... 135 ... 796 ... 3154 ... 7218 ... 11512 ... 13577 ..."
Đây là số lượng hằng tinh có hoạt động của nhân loại mà Vi Tinh đã tính toán dựa trên luồng thông tin thu thập liên tục trong khoảng thời gian này.
Vừa mới bắt đầu, con số tăng lên cực kỳ nhanh, cho thấy nhân loại luôn duy trì tần suất trao đổi thông tin liên lạc với nhau cực cao.
Sau đó, tốc độ tăng hơi chậm lại, có thể là do các thuộc địa trong các tinh hệ này vừa mới được xây dựng, mật độ dân số chưa đủ lớn, và đây chỉ là tin tức đầu tiên trong vài phút gần đây mà thôi.
Vi Tinh nhanh chóng đưa ra dữ liệu ước tính, "Tổng số hệ hành tinh có hoạt động của nhân loại trong nhánh Orion sẽ vào khoảng 14.400. Dòng thông tin lượng tử bên ngoài phạm vi tầm nhìn đến từ các phi thuyền thám hiểm và thăm dò khoa học."
Trần Phong nặng nề gật đầu: "Ừm. Tiếp tục phân tích trình độ khoa học kỹ thuật hiện tại của nhân loại, hệ thống hành chính và phân chia khu vực địa lý, v.v., sau đó cô hãy tập trung chú ý đến những người có tên này, vẻ ngoài của họ như thế này ... 3 tiếng sau, báo cáo lại cho tôi."
Sau khi ra lệnh thêm một lần nữa, Trần Phong đứng dậy và bước ra khỏi phòng chỉ huy, quay trở lại quầy bar ở khu vực sinh hoạt phía sau.
Hắn tự rót cho mình một ly rượu Erguotou, uống từng ngụm.
Hắn siết chặt nắm đấm, rất dùng sức.
Nhân loại chiếm đến 14.400 hằng tinh trong nhánh Orion, lãnh thổ rộng lớn đến 5.000 năm ánh sáng.
Cảnh tượng như vậy, trước đây hắn thậm chí còn không dám nghĩ tới.
Hắn có nằm mơ cũng chưa bao giờ mơ thấy cảnh tượng như thế.
Hắn không thể diễn tả được tâm trạng của mình khi chứng kiến từng hành tinh này đến hành tinh khác sáng lên trong tinh đồ, lần lượt từng sợi tơ đại diện cho luồng thông tin được liên kết với nhau để tạo thành một tấm lưới lớn - đại diện cho lãnh thổ của đế quốc nhân loại.
Hưng phấn?
Có.
Cảm thán?
Có.
Khổ tận cam lai?
Cũng có.
Có lẽ chỉ có mấy chữ “xua tan mây đen nhìn thấy trăng sáng” mới diễn tả được phần nào tâm trạng của hắn.
Mặc dù hắn đã xem được những mô tả về việc nhân loại thành lập hàng ngàn thuộc địa từ trong sử sách, nhưng dù sao thì đó cũng là chuyện của cả 500 năm trước, không ai biết đã có gì xảy ra trong 500 năm này.
Hắn đã từng huyễn tưởng rằng lần này lãnh thổ của nhân loại sẽ rất rộng lớn, nhưng khi còn chưa tận mắt nhìn thấy thì vẫn khó tránh khỏi có chút thấp thỏm.
Hắn đã sớm qua cái tuổi dễ mơ mộng từ lâu rồi.
Sau gần 1 năm cô đơn chật vật trên Trái Đất, giờ đây, cuối cùng hắn cũng tự tay xé được màn sương mù, nhìn thấy hiện thực mà hắn tha thiết ước vọng.
Nhịp tim của hắn đập rất nhanh, rất mạnh.
Trần Phong đột nhiên uống cạn rượu trong ly, rồi trong đầu nhớ lại tinh đồ và mạng lưới lớn đại diện cho sự trao đổi thông tin của nhân loại.
Hắn tự lẩm bẩm.
"Mình biết mà, nhân loại có thể, thực sự có thể! Chỉ cần cho chúng ta thời gian, chúng ta có thể làm mọi thứ!"
Bang!
Hắn lại đấm vào quầy bar hợp kim.
Đầu tiên, hắn phải trải qua cảm giác thất vọng khi tự tay mình tạo ra ngày tận thế trên Trái Đất, nhưng bây giờ lại đột nhiên đạt được một cảm giác thành tựu không gì sánh kịp.
Sự giao thoa của hai cảm xúc mạnh mẽ trái ngược nhau này khiến hắn tạm thời mất khả năng kiểm soát cảm xúc.
Có thể là vì uống quá nhiều rượu, hoặc cũng có thể là cảm xúc trong lòng bùng cháy quá mạnh.
Hắn lờ mờ nhìn thấy cái mặt ruồi đáng ghét của mắt kép, đang bay lơ lửng trước quầy bar, nhìn hắn với ánh mắt đan xen hận thù, sợ hãi và kiêng kị.
Đùng!
Trần Phong ném cái chai rượu ra ngoài, đập mạnh vào tường.
"Đây là đế quốc do chính tay tao tạo ra bằng 9 tuyến thời gian! Đây mới chỉ là bắt đầu! Tao không quan tâm tụi mày là người mắt kép, hay là ai, chết hết cho tao!
Nhân loại! Vĩnh viễn không bao giờ ngừng tiến lên! Tao chắc chắn!"
Dù biết rằng đây chỉ là ảo ảnh, hắn cũng muốn đánh nát.
Trần Phong mở chai Erguotou thứ hai.
Chai thứ ba ...
Chai thứ tư ...
Hắn không biết mình đã uống bao nhiêu chai tất cả, mà cái thể chất hiện tại vượt xa 40% độ thức tỉnh gen lại không thể đứng vững, đến nỗi dù đã uống trà Hầu Khôi do chính tay hắn tự sao cũng không thể giải rượu nổi.
Cũng có thể là do chính hắn chủ động không muốn tỉnh táo.
Áp lực của hắn quá lớn, phải đến lúc này mới đột nhiên thả lỏng.
Hắn chọn không say không nghỉ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận