Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 522: Chiến Thần Thực Trang

Chỉ trong một tháng, hơn 90% chiến hạm của nhân loại, tất cả các trạm không gian vũ trụ cỡ lớn và tất cả các kho vũ khí đã tổn thất hầu như không còn gì.
Nửa năm sau, các căn cứ đồn trú lớn lần lượt thất thủ.
Hạm đội còn lại căn bản là thùng rỗng kêu to.
Nếu không nhờ chiến hạm thoát ra ngoài vũ trụ trốn đủ nhanh, suy cho cùng thì động vật diệt tuyệt cũng không thể nắm giữ năng lực sinh tồn trong không gian vũ trụ như chiến cơ chuồn chuồn được, thì sự phản kháng cuối cùng của nhân loại sẽ phải hóa thành hư không.
Bất cứ lúc nào, chiến hạm cũng sẽ bị bao vây bởi những động vật diệt tuyệt đỉnh cấp với khả năng bay lượn trên không trung cường đại, không thể rơi vào tầng khí quyển, chỉ có thể phát động công kích tầm xa ngoài không gian. Nhưng khoảng cách quá xa, mà tầng khí quyển lại bị suy giảm, chiến quả mà mẫu hạm tạo ra không được như ý muốn.
Các Kinetic bombardment cỡ lớn ban đầu hẳn là vô cùng hiệu quả, chỉ cần chuyển họng pháo là có thể thực hiện các cuộc tấn công càn quét và bao trùm mặt đất.Tuy nhiên, kẻ chỉ huy động vật diệt tuyệt đã tập trung 'chăm sóc' những mối đe dọa tiềm tàng này ngay từ đầu, sớm chẳng thể trông cậy vào nó được.
Sau đó, những người ở lại trên bề mặt hành tinh bắt đầu rơi vào nguy cơ cực lớn.
Nhân loại không được bảo vệ bởi những cỗ máy chiến tranh cỡ lớn.
Các loại vũ khí có sức công phá lớn và năng suất cao cũng bị phá hủy ngay trong đợt tấn công đầu tiên. Thậm chí, ngay cả chuyện đồng quy vu tận cũng là một hy vọng xa vời.
Nhân loại chỉ có thể dựa vào một số trang bị đơn binh để miễn cưỡng chống trả, lại kết hợp với một số tên lửa đạn đạo gắn trên xe và pháo chùm laser.
Không đủ, còn lâu mới đủ.
Những vệ binh của các thành phố lớn chỉ có thể chịu đựng được đợt chấn động đầu tiên và đẩy lùi chúng trong một thời gian ngắn ngủi, như vậy thôi là đã đạt đến cực hạn của bản thân rồi.
Nhưng tất cả những điều này chỉ là kéo dài hơi tàn lâu hơn một chút mà thôi.
Có một sự khác biệt rất rõ ràng giữa hầu hết các loài động vật và nhân loại.
Khả năng sinh sản.
Lấy chuột làm ví dụ.
Với thai kỳ 21 ngày, mỗi lần mang thai ít thì 5 - 6 con, nhiều thì hơn 10.
Trong điều kiện cực hạn, một cặp chuột đực và chuột cái có thể sinh sản một quần thể khổng lồ với 5.000 cá thể mỗi năm.
Điều kiện cực hạn này là thế này, không có thiên địch, đủ thức ăn, không có bệnh dịch hạch.
Tình hình hiện tại phù hợp với 2 điều kiện trong số đó, không có thiên địch, những con chuột bị nhiễm vi khuẩn Z này sẽ không bị bệnh.
Nhưng có một điều kiện không thỏa, chính là thức ăn.
Những con chuột đã bị biến đổi thành động vật diệt tuyệt nói chung có kích thước bằng một con chó sói, với cơ địa khổng lồ của loài chuột, chỉ sợ đem tất cả thịt trên Trái Đất thì cũng không đủ cho chúng gặm.
Tuy nhiên, tình huống này đã không xảy ra, kích thước của những loài động vật diệt tuyệt này có vẻ to lớn nhưng sức ăn của chúng lại không tăng đáng kể, trước kia ăn bao nhiêu thì bấy giờ ăn bấy nhiêu, phảng phất như năng lượng cung cấp cho năng lực vận động và năng lực công kích của bọn chúng là đến từ hư không vậy.
Các học giả lúc đó cảm thấy rất bối rối, trăm mối không có cách giải thích, mãi sau này mới hiểu ra.
Nguồn năng lượng chính của động vật bị nhiễm vi khuẩn Z không còn là hệ tiêu hóa của chúng mà là quần thể vi khuẩn Z khổng lồ trong não của chúng.
Về việc vi khuẩn Z tạo ra năng lượng như thế nào, cho đến tận ngày nay, vào thế kỷ 31, nhân loại vẫn chưa giải mã được hoàn toàn, chỉ có thể phỏng đoán rằng nó có thể liên quan đến phản vật chất.
Theo thời gian, số lượng các loài động vật diệt tuyệt càng lúc càng nhiều.
Tình hình trên các tinh cầu khác cũng chẳng cần phải nhiều lời, dù trải qua thời gian cải tạo ngắn thì 100 năm dài thì 200 năm, không khí dã ngoại vẫn còn rất loãng, cư dân chỉ có thể sinh hoạt bình thường trong các khu định cư.
Tuy nhiên, sau khi hàm lượng oxy trong khí quyển Trái Đất tiếp tục suy giảm, các cư dân trên Trái Đất không thể ra cửa nữa, rất khó di chuyển trong môi trường dã ngoại.
Thực vật bắt đầu sinh trưởng tốt, cây cỏ bắt đầu mọc hoang.
Năm 2568, sau 10 năm động vật diệt tuyệt càn quét Thái Dương Hệ, hàm lượng oxy trong bầu khí quyển của Trái Đất giảm xuống còn 15%.
Tình cảnh của nhân loại đã trở nên gian nan hơn bao giờ hết.
Động vật diệt tuyệt lại giống như cá gặp nước, vô cùng thích nghi với môi trường mới thiếu hụt oxy trầm trọng như thế này.
Cuộc giết chóc vẫn tiếp tục như cũ.
Trong lúc đó, nhân loại đã phái nhân viên đàm phán, hy vọng có thể thương lượng.
Nhưng không có tác dụng.
Động vật diệt tuyệt bị cưỡng ép mang trong mình trí tuệ logic, dường như đã bộc phát mọi hận thù vì bị nhân loại bắt làm nô dịch và tàn sát suốt hàng vạn năm kể từ khi bước vào chế độ xã hội nô lệ.
Cũng có thể logic hành động của động vật diệt tuyệt chỉ được xác định bởi vi khuẩn Z.
Vi khuẩn Z không phải là một sinh mệnh thực thụ, mà là một vũ khí.
Không có sự tồn tại chung giữa vũ khí và đối tượng săn bắn.
Vũ khí chỉ hiểu rằng giết chóc là thứ không có tận cùng, không chết không thôi.
Cũng như cái máy chém của đao phủ, làm sao thương cho người chết oan sắp trở thành vong hồn dưới đao?
Đao, nghe không hiểu tiếng người.
Nhân viên đàm phán bị xé lẻ từng tấc, khả năng hòa đàm hoàn toàn bị xóa sổ.
Cũng chính vào năm 2568, những nhân loại cuối cùng đã gác lại huyễn tưởng viễn vông, thành công chuyển đổi mạch tư duy, tìm ra biện pháp để giành chiến thắng trong trận chiến này.
Chúng ta không có chiến hạm, không có Kinetic bombardment, không có tên lửa đạn đạo, không có đại bác chùm laser lớn.
Súng của chúng ta đã bị hư hại bảy tám phần.
Kho đạn dược của chúng ta sắp hết sạch.
Ngay cả con dao trong tay chúng ta cũng đã hư hỏng.
Chúng ta bây giờ chỉ có hai thứ, cơ thể của chính mình và ý chí không bao giờ chịu khuất phục trước số phận.
Không có vũ khí, chúng ta sử dụng cơ thể của mình để làm vũ khí!
Lần này, Lại Văn Minh và Sergey Ponomarenko, hai thiên tài có thời gian quật khởi chỉ thua kém nhau vỏn vẹn 20 năm, đã sát cánh bên nhau, cùng nhau tìm ra cách cải tạo nhân loại tương tự như những động vật diệt tuyệt.
Lấy cách của người trả lại cho người.
Xưa nay, chiêu này vốn là sở trường của Trần Phong.
Nhưng Trần Phong không dựa vào thông minh tài trí của bản thân, mà là dựa vào thành quả trộm cắp và cướp giật xuyên thời gian.
Lại Văn Minh và Sergey lại dựa vào trí tuệ tuyệt vời vượt trội kinh người áp đảo năm tháng!
Trần Phong đã nhiều lần tưởng tượng ra cảnh hai con người sinh ra rất gần nhau này, sẽ bắn ra tia lửa thế nào nếu có thể bắt tay nhau dốc toàn lực.
Bây giờ hắn đã biết.
Bắt đầu từ năm 2546, kết thúc vào năm 2568, Lại Văn Minh đã tiến hành nghiên cứu chuyên sâu về vi khuẩn Z trong 22 năm.
Anh ta đã thâm nhập vào bản chất của vi khuẩn Z, đọc hiểu được trí tuệ của vi khuẩn Z, cũng hiểu được nguyên lý biến đổi của vi khuẩn Z, anh ta cũng đã chiết xuất từ cơ thể của con sên bị biến đổi thành động vật diệt tuyệt, tinh luyện thành vi khuẩn Z thích hợp ở người - một chủng có thể tránh sự tấn công của hệ thống miễn dịch của nhân loại và cùng tồn tại với cơ thể nhân loại.
Sergey thì thiết kế ra một phương pháp biến đổi sử dụng các ống kim loại trong cơ thể người để mô phỏng quá trình tuần hoàn bên trong các loài động vật diệt tuyệt.
Hai vị đại thiên tài này đã liên thủ với nhau, thành quả tạo ra có thể cho phép nhân loại lợi dụng vi khuẩn Z để có được sức mạnh chiến đấu đơn binh khủng khiếp.
Không cần chiến giáp, nhân loại chính là chiến giáp.
Phương án này được đặt tên là thực trang diệt tuyệt.
Những người sử dụng thực trang diệt tuyệt được gọi là chiến thần thực trang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận