Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 909: Quấy Nhiễu Không Nhỏ

Ngay cả những người đứng đầu đế chế cũng không bao giờ ngờ rằng, vừa mới vượt qua giai đoạn thử nghiệm cuối cùng, thì mắt kép lại tung ra quân át chủ bài mới, khi giai đoạn chiến đấu gian nan sắp kết thúc, vốn dĩ những người vận tải đáng lẽ phải theo kế hoạch ban đầu mà di tản lại ngược dòng lội đến.
Nếu trốn thoát ra bên ngoài, ngắn thì có thể sống thêm vài năm, dài thì có thể sống đến cuối đời.
Hầu hết những người vận tải đều chưa qua trải qua huấn luyện quân sự chuyên nghiệp, mặc dù cũng có những người từng là quân nhân xuất ngũ, nhưng cũng đã lớn tuổi, không thể điều khiển được những loại vũ khí chiến tranh với cường độ cao.
Hơn nữa, hạm vận tải lại là loại hình dân dụng và công nghiệp, hệ thống vũ khí được trang bị bên trên đã sớm lỗi thời, tính tăng gia tốc của hạm thuyền cũng cực kỳ kém.
Mặc dù cơ số của hạm đội vận tải rất lớn, nhưng quả thực không có sức chiến đấu, có đến cũng không giúp được gì cả.
Các quan chức cấp cao của đế chế thà rằng để những người này trở thành giấc mộng tưởng cuối cùng của nền văn minh nhân loại, trở thành một chủng tộc lang thang trong không gian dải Ngân Hà, sống được một ngày chính là thêm được một ngày.
Chỉ cần còn một người còn sống, thì có nghĩa là nhân loại chưa bị diệt vọng hoàn toàn.
Nhưng bọn họ lại chống lại mệnh lệnh mà quay trở lại.
Lại còn "việc nghĩa chẳng từ nan".
Chẳng bao lâu sau, những lãnh đạo cấp cao đã biết được, điều gì đã thúc đẩy hạm trưởng của hạm vận tải số 37415 xung phong gào thét quay trở lại.
Trước khi con tàu bị bọ tám chân xé xác, người này đã cất giọng bình thản: "Thay vì làm một kẻ tham sống sợ chết, như chó nhà có tang mà đơn độc chết trong không gian sâu thẳm của vũ trụ, tôi tình nguyện được chết trận nơi sa trường. Chí ít cũng là nằm xuống trên con đường mà nhà hiền triết đang đi, hướng cùng một mục đích, như vậy, cũng có thể coi là kề vai chiến đấu với nhà hiền triết."
Câu nói này vô cùng đơn giản, nhưng lại nói lên lý tưởng mấu chốt của đại đa số những người vận tải đang lao đến tinh hệ Ảnh Tử từ một tinh hệ xa xôi nào đó.
Đã là con người, cuối cùng cũng sẽ chết một lần.
Hoặc nhẹ tựa lông hồng.
Hoặc nặng như Thái Sơn.
Nhưng lông hồng hay Thái Sơn thì cũng là chuyện của sau này, cho dù hậu thế có nói thế nào đi chăng nữa thì người đã chết cũng không thể nào nghe thấy, cũng không thể nào biết được.
Vinh quang cao cả nhất, đối với người còn sống mà nói, không bằng giây phút lắng đọng bình lặng cuối cùng của cuộc đời.
Những người vận tải đi rồi lại quay trở lại, là bởi vì giây phút lắng đọng này.
...
Sự xuất hiện của pháo toái tinh của chiến hạm pháo đài, đã đem đến hao tổn sâu sắc đối với tầng phòng tuyết thứ nhất của nhân loại, mang đến một sự uy hiếp cực lớn.
May mắn thay, không phải chiến hạm lăng trụ nào cũng có một khẩu pháo toái tinh.
Trong hơn 30000 chiến hạm lăng trụ, chỉ có hơn 300 khẩu pháo toái tinh.
Ngoài việc duy trì sự đàn áp binh lực thông thường, hơn 300 pháo toái tinh này đang liên tục nạp năng lượng, sau đó tiếp tục thu hoạch pháo đài của nhân loại bằng những chùm sáng tưởng chừng bé nhỏ ấy.
Hạm đội nhân loại vẫn nghĩ trăm phương ngàn kế để cố gắng tiếp cận chiến hạm lăng trụ, cho đù phải dùng chính thân tàu của mình để giúp chiến hạm pháo đài cản 1 phát pháo cũng được.
Thông tin tình báo mà nhân loại cần thu thập càng lúc càng nhiều.
Tuy nhiên, chiến hạm lăng trụ đã tiêu hao toàn bộ bẫy quỷ lôi, đồng thời còn đặt xuống những cụm sương mù năng lượng tối bí ẩn và quỷ quyệt trên đường đi của nó, cùng với vô số con ruồi tự nổ cỡ nhỏ ẩn nấp trong các khe hở của các cụm sương mù này.
Ruồi tự nổ không có giá trị lắm trong việc công kích, nhưng nếu tạo thành một trận tuyến phòng thủ, thì lại cực kỳ hiệu quả.
Nhân loại khó có thể dựa vào cơ động thông thường để tiếp cận tàu địch.
Gia tốc khúc dẫn mười lần như chục, ngay cả chiến lược cơ động siêu khúc dẫn cũng dần thất bại.
Càng lúc càng có nhiều sợi tơ vô hình vô dạng được bố trí trong vũ trụ bởi các chiến hạm lăng trụ.
Mặc dù hạm đội của nhân loại đã có thể xé tan lực đóng băng hợp nhất thông qua động cơ siêu khúc dẫn mạnh mẽ trong sợi tơ đóng băng, sau đó miễn cưỡng cơ động, nhưng cũng chẳng khác nào nằm trong vũng bùn, không thể thoát khỏi sự vây quét của bong bóng giao thoa phản vật chất, chùm ánh sáng trắng và các đơn vị tác chiến nhỏ lẻ.
Nếu không có hạm đội vận tải khổng lồ liều mình tiếp viện, thì chuỗi hạm đội pháo đài - tầng phòng thủ đầu tiên của tinh hệ Ảnh Tử đã bị phá vỡ trong vòng 3 tiếng rồi.
Nhưng kể từ khi chiếc đầu tiên của hạm đội vận tải đến đây, những hạm thuyền dân dụng, thương dụng và công nghiệp này bắt đầu lần lượt xuất hiện với tần suất trung bình mấy nghìn tàu mỗi giờ, trực tiếp đến điểm trung tâm thông qua cơ động siêu khúc dẫn, nhắm thẳng vào những chiến hạm lăng trụ chuyên chở pháo toái tinh, liều mạng trùng kích như những con thiêu thân lao vào lửa.
Có thể tính năng của những vũ khí trên những hạm thuyền này không bì kịp với trình độ hiện tại, thậm chí, còn không thể phá vỡ lá chắn của tàu địch, nhưng điều đó không quan trọng, khi hạm thuyền vừa rời khỏi cơ động siêu khúc dẫn, sẽ có một khoảng thời gian rất ngắn có thể tiến lên với tốc độ vô hạn gần bằng vận tốc ánh sáng, sau đó mới dần dần chậm lại do sự áp chế của không gian vũ trụ.
Kế hoạch của những hạm vận tải này chính là, lợi dụng tốc độ gần bằng vận tốc ánh sáng này để hung hăng ném cả trọng lượng của bản thân lên.
Dù chỉ là một cục bùn, nhưng chỉ cần bắn vào thứ gì đó với tốc độ ánh sáng, thì uy lực của nó cũng vô hạn như thể một đạn pháo hạng nặng, chưa kể, đây lại là một khối kim loại nhẹ thì vài trăm tấn nặng tựa như mấy chục nghìn tấn.
Một số hạm vận tải hạng nặng và tiên tiến thậm chí còn có thể xuyên thủng tầng bảo vệ của đối phương, hung hăng cắm sâu vào phần thân của chúng.
Quả thực, sự liều mạng của hạm đội vận tải đã gây ra quấy nhiễu không nhỏ đối với mắt kép, cũng làm giảm tần suất nã đạn của pháo toái tinh đi rất nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận