Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 199: Viết Cho Bản Thân Ở Tương Lai 3 Cẩm Nang Diệu Kế

Lại n nghe xong lời Trần Phong nói thì lâm vào trầm tư một chút, anh ta không đồng ý cũng không phản bác, chỉ đáp: "Chuyện đó thuộc về một loại đề tài khác. Kiến thức về nhân chủng học của tôi e là chưa đủ, tôi không cách nào xác định được kết quả của việc loại bỏ tính đa dạng kết quả là tốt hay xấu."
Trần Phong gật đầu, không hỏi tới nữa.
Vấn đề này, ở 1000 năm sau, thật ra cũng không thể đạt được đáp án chính xác.
Đương nhiên, cục diện tư tưởng của Lại n thật ra chỉ gây rối trong 500 năm sau.
Nếu quả thật có thể làm ra được, vậy thì đến 500 năm sau đương nhiên phải truyền đi trên tất cả các phương tiện truyền thông, để tất cả mọi người đều nghe.
Khi đó liền không cầu công lao chỉ cầu không thất bại, chỉ cần có thể trừ khử sự thâm nhập, bảo vệ tính sáng tạo của nhân loại, đã là một cái công lớn.
Bởi vì xuất hiện tiến triển mang tính đột phá nên trong mấy ngày kế tiếp, Trần Phong không vội vã về nước, mà ở lại Los Angeles lâu hơn, chỉ điều khiển từ xa các hoạt động trong nước.
Đây là một nỗi đau đối với Mạnh Hiểu Chu, anh ta phải chủ trì đại cục trong nước trong một khoảng thời gian dài, đảo mắt còn bán được bài hát cho đối tác lớn ở Los Angeles.
Nhưng Mạnh Hiểu Chu không hề phàn nàn, ngược lại còn thích thú.
Lão Mạnh cũng là người có chí hướng lớn.
Trước đó, anh ta gia nhập Tinh Phong Entertainment là vì trả nhân tình, nhưng anh ta không hi vọng bản thân là “dao trâu mổ gà”.
Bây giờ bước chân của Trần Phong nhanh và lớn, kèm theo tiến độ phát triển cực kỳ nhanh của công ty, mặc dù anh ta mệt, nhưng lại có cảm giác sảng khoái như trời cao mặc chim bay, không bị hạn chế thi triển tài hoa.
Mạnh Hiểu Chu không sợ mệt, chỉ sợ không thể hiện được khát vọng của mình.
Trần Phong thì duy trì tần suất cách ngày, tự mình chủ trì một buổi thảo luận nghiên cứu giữa hai đại thiên tài.
Vấn đề thảo luận của ba người được dời từ nhà hàng đến đến phòng thí nghiệm âm học, phòng piano, giảng đường đại học, hiện trường biểu diễn hòa nhạc, lớp của giáo sư ở Mason...
Mỗi khi Chung Lôi và Lại n có một vấn đề nào đó bất đồng không thể hòa giải, thì Trần Phong lại có cảm giác bản thân trở thành một vị trọng tài.
Mọi thứ đang chậm, kiên định và vững chắc tiến lên từng chút một.
Dường như đôi mắt Trần Phong có thể nhìn xuyên qua tầng tầng sương mù, thấy hành khúc chân chính của nhân loại đang vẫy tay với hắn.
Cũng như thể một ánh rạng đông do hắn tự sáng tác vậy.
Hắn gieo hạt giống, hy vọng có thể đạt được kết quả tốt trong tương lai.
Buổi chiều ngày 25 tháng 3 năm 2020, hắn đến sân bay tạm biệt Lại n, anh ta phải bay đến Boston để trở về phòng thí nghiệm, Trần Phong trở về khách sạn, ở trong phòng múa bút thành văn.
Bày trước mặt hắn là một cuốn sổ tay thiếp vàng, chế tác tinh xảo.
Cây bút hắn dùng là một loại bút đặc biệt, mực của nó tồn tại hơn 100 năm mà không phai màu.
Giấy của quyển sổ cũng đặc biệt, trong điều kiện niêm phong cẩn thận, nó có thể tồn tại 300 năm mà không hóa mùn.
Đúng vậy, hắn đang viết cẩm nang cho chính mình trước khi bước vào ‘tuyến thời gian giả lập’.
Đây là kế hoạch mà sáng sớm nay hắn đã quyết định.
Bây giờ sắp xuyên rồi, nên hoàn thành.
...
Mặc dù trông như hắn múa bút thành văn, nhưng thật ra hắn viết cũng không nhanh.
Mỗi khi viết xuống một câu, hắn phải ngừng bút ít nhất nửa phút, rơi vào khoảng thời gian chống cằm kiểm tra.
Ròng rã 10 tiếng đồng hồ qua đi nhưng hắn mới chỉ viết đầy một trang giấy.
Đây là lần thứ nhất hắn thử điều khiển tương lai của chính mình sau khi "rời đi".
Hắn cũng không nó sẽ hoạt động thế nào, nhưng cân nhắc cẩn thận một chút cũng không có gì là sai.
Trong cẩm nang này là một kế hoạch cực kỳ kỹ càng.
Trong quá trình phats triển sau này của Tinh Phong Entertainment, tuyệt đối không được tùy tiện thử quay phim khoa học viễn tưởng một cách mù quáng.
Có thể đợi đến lúc hoàn thành tích lũy đầy đủ nguồn vốn rồi tìm một đạo diễn chuyên nghiệp để hợp tác, kiếm tiền là việc quan trọng nhất cần giải quyết.
Toàn bộ kịch bản phim đều xuất phát từ kịch bản chi tiết mà hắn đã vận chuyển về.
Hơn nữa Trần Phong còn lại cường điệu, nhiều lần nhắc nhở mình của tương lai nhất định không được bành trướng, nhất định phải cẩn thận và tinh tế trong việc tạo ra các kịch bản.
Trong quá trình quay phim và chế tác hậu kỳ thực tế, không được mê tín mù quáng vào các đạo diễn nổi tiếng, nhất định phải tự mình can thiệp, cố gắng khôi phục tất cả các cảnh quay càng nhiều càng tốt.
Lúc chế tác hậu kỳ, không được tiết kiệm tiền, có thể đánh thêm tiền thì tuyệt đối đừng do dự.
Hắn chép kịch bản cơ bản của những bộ phim phát hành sau năm 2050, làm nó trước thời hạn đến 20-30 năm là một chuyện vô cùng vượt mức quy định.
Nếu như không đập tiền, một khi trình độ kỹ xảo không cao thì lúc xem hình ảnh cũng sẽ không có cảm xúc, rất dễ trở thành ‘vẽ hổ không xong lại giống chó’.
Trong tuyến thời gian trước đây, Tinh Phong Entertainment bị thua thiệt lớn trong lĩnh vực sản xuất phim khoa học viễn tưởng, lần này tuyệt không được giẫm lên vết xe đổ.
Tiếp đó, chờ sau khi Tinh Phong vận hành dựa vào âm nhạc và phim thu lại được nhiều tiền thì công ty mới bắt đầu được chuyển đổi, phát triển bản đồ thương nghiệp, từ ngành giải trí vượt giới tiến vào ngành khoa học công nghệ.
Dựa vào sự thay đổi tính chất sản nghiệp, tên công ty cũng sẽ biến thành tập đoàn Tinh Phong.
Đó là điều chắc chắn.
Trần Phong đã lập vài con đường kế hoạch cho việc tập đoàn Tinh Phong vượt giới.
Tài trợ hoặc sẽ hợp tác Lại n.
Đầu tư vào nhiều doanh nghiệp khoa học kỹ thuật cao thực tế, nhất là R&D.
Sinh học, công nghiệp hóa chất, máy tính, trí tuệ nhân tạo, truyền thông...
Không quan tâm là ngành nghề gì, chỉ cần bạn có đồ hay, cần vốn đầu tư, hắn sẽ tới.
Không quan trọng phần đầu tư này thua lỗ hay nguy hiểm, không cần lần nào cũng kiếm được lợi nhuận, chỉ cần tổng thể có thể duy trì, thậm chí có chút lợi nhuận nhỏ cũng được.
Đợi đến khi hắn hoàn thành được hai bước trên, không chừng tuổi đã quá 50, tổng giá trị tập đoàn cũng đã hơn 5 tỷ đồng đô.
Sau đó sẽ vào bước thứ ba, cũng là bước Trần Phong muốn thực hiện bằng bất cứ giá nào.
Vượt giới lần nữa, bán hết gia sản đang sở hữu, toàn lực dồn vào ngành công nghiệp hàng không vũ trụ!
Đầu tư và phát triển một loại tàu vũ trụ siêu trí tuệ nhân tạo mới!
Điều này có thể phải kéo dài hàng trăm năm, không thể đưa người vào không gian hơn nữa con người cũng không sống lâu đến vậy, do đó chỉ có thể gửi hy vọng vào trí tuệ nhân tạo khống chế từ xa.
Mục tiêu của Trần Phong chỉ có một, đuổi theo được Voyager 1 và 2, những thứ đã được phóng ra khỏi Thái Dương Hệ!
Hai con tàu thăm dò này sẽ triệt để mất liên lạc với loại người vào năm 2025.
Nhân loại có lẽ sẽ thu thập được vị trí mất tích của hai con tàu và quỹ đạo của hành trình tự động vào phút cuối.
Sau đó, thông qua tính toán, nhân loại có thể dự đoán quỹ đạo tiếp theo của tàu thăm dò.
Nhưng vũ trụ không phải là một khoảng trống tuyệt đối và ở đó có vô số biến số.
"Lướt qua đời nhau" với sao chổi cách xa hàng chục triệu km...
Thay đổi trọng lực gây ra bởi một đợt thủy triều bất thường từ mặt trời...
Vụ va chạm của hai thiên thạch cỡ lớn cách xa hàng trăm triệu km...
Một thiên thạch dạo chơi đến từ bên ngoài Thái Dương Hệ đi ngang qua hệ ngân hà…
Những thay đổi gây ra bởi các biến này có thể xảy ra bất cứ lúc nào, cụ thể là triệt để mất đi lực đẩy của động cơ, chỉ có thể tự động tàu tuần tra thăm dò, ảnh hưởng trông thì nhỏ bé, nhưng việc chệch góc độ hoặc phát sinh rắc rối máy móc không thể gọi là thay đổi nhỏ.
Dù sao mục tiêu của hai tàu Voyager này là chục tỷ, thậm chí trăm tỷ km.
Chỉ cần một thay đổi nho nhỏ của góc độ, cũng sẽ mang đến sai số hơn trăm triệu km.
Không ai biết những thay đổi này sẽ phát sinh bao nhiêu lần, phát sinh từ lúc nào, và có ảnh hưởng cụ thể như thế nào đối với tàu thăm dò.
Trong trường hợp này, Trần Phong muốn săn lùng hai chiếc tàu đó, hai chiếc tàu thăm dò nho nhỏ trong đám bụi khổng lồ trong vũ trụ, khó khăn không khác gì tìm hai phân tử nước có nhãn ở Thái Bình Dương.
Nhưng Trần Phong muốn làm.
Trần Phong biết chính hắn chắc chắn sẽ bị phản đối, bị chế giễu và châm chọc.
Những lý do phản đối của mọi người, hắn đều có thể tưởng tượng ra được.
Những người theo chủ nghĩa hòa bình sẽ cho rằng hắn muốn cắt đứt bậc thang tiến vào văn minh vũ trụ của nhân loại.
Phái lý trí thì sẽ cho rằng hắn bị điên, tiến tới kéo chân hắn.
Cho nên hắn còn dự định nhắc nhở chính mình, không nên tùy tiện để lộ mục đích, chỉ cần giả bộ phát rồ, sống ngu xuẩn, đập tiền vào chỗ chết trong ngành công nghiệp hàng không vũ trụ, và trước khi chết, lặng lẽ nhập vào trong trung tâm lõi của hệ thống trí tuệ nhân tạo chương trình mục tiêu chỉ mình hắn biết là được rồi.
Những chuyện còn lại cứ giao cho vận mệnh, được hay không đều không quan trọng, dù sao thì mưu sự tại nhân thành sự tại thiên.
Điều này có thể thúc đẩy tốc độ phát triển của nền công nghiệp hàng không vũ trụ nghiệp trở nên nhanh hơn, nhưng hắn chắc chắn sẽ thả hai quả pháo hoa cao quý nhất từng được thực hiện bởi nhân loại.
Do đó, theo quan niệm của hắn thì đó sẽ phải là một con đường đầy chông gai, và dọc theo con đường khó khăn đó là những đôi mắt lạnh lùng và chế giễu.
Từ xưa đến nay người làm chuyện lớn thường không được người đương thời thấu hiểu.
Trần Phong hắn tại sao lại phải quan tâm người người khác nhìn mình như thế nào?
Đây 3 cẩm nang diệu kế mà hắn lưu cho chính mình.
Đặt bút, khép quyển sổ lại, khóa nó vào trong một hòm sắt mini mà hắn mang theo bên người.
Trần Phong đứng dậy từ trên ghế, duỗi người một cái.
Hắn đến trước cửa phòng khách sạn một lần nữa và phóng tầm mắt qua ngoài cửa sổ.
Bây giờ đã là 1 giờ sáng theo giờ Los Angeles, bầu trời xanh thẫm và mặt trăng đã mất tích.
Mùa xuân ở nước Mỹ lạnh lẽo và tịch mịch hơn trong nước.
Những ngọn núi ở phía xa không rõ hình dạng, gió mát phất phơ.
Đối diện là khu ký túc xá của học viện Mason, thuộc về căn phòng Chung Lôi vẫn sáng tỏ ánh đèn như cũ.
Đêm nay rất lạnh.
Nhưng đông đã đi và xuân đã tới.
Chỉ cần tất cả mọi người không từ bỏ hy vọng, biết rằng điều đó không thể làm được, nhưng vẫn nghiến răng cho đến giây phút cuối cùng của cuộc đời thì một ngày hè sôi động chắc chắn sẽ đến như dự kiến.
Chung Lôi.
Lại n.
Trong sinh thời của chúng ta nhất định có thể viết ra bài hát kia, đúng không?
Giao cho các người!
Trần Phong trở lại giường, cùng với bộ đồ ngủ.
Cũng như đêm 25 tháng trước, đây vẫn là một đêm khó ngủ.
Trần Phong trằn trọc trên giường.
Dù đã xây dựng một kế hoạch kiến thiết rất xa, nhưng đợi đến khi muốn chìm vào giấc ngủ, trong đầu hắn lại bắt đầu suy nghĩ miên man không tự chủ.
Hắn bắt đầu lo rằng kế hoạch của mình sẽ hoàn toàn chệch hướng.
Hắn cũng lo rằng quá khứ sẽ thay đổi tương lai quá nhiều, đến khi xuyên qua lại phát hiện cảnh còn người mất.
Khi không có kỳ vọng về tương lai, những lần xuyên qua trước đó cũng không có bất kỳ tâm lý chập chờn nào, hết thảy đều rất bình thản.
Nhưng bây giờ hắn không ngừng được tâm trí dao động như nước này.
Bây giờ hắn bắt đầu có loại cảm giác thấp thỏm như mua xổ số chờ mở thưởng.
Hỡi những kẻ theo hắn!
Hãy phù hộ hắn!
...
"Binh nhì Trần Phong! Ra khỏi hàng!"
Trần Phong chậm rãi mở mắt ra.
Sau đó hắn mỉm cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận