Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 737: Một Đêm Không Dài...

Trần Phong bất đắc dĩ hỏi: "Cần phải làm thế à?"
Chung Lôi ngẩng đầu nhìn anh: "Vốn dĩ, tôi vẫn luôn chờ anh chủ động. Dù sao thì trước đây anh cũng khá chủ động. Anh thậm chí còn thông qua cổ áo mà nhìn trộm tôi cơ đấy. Nhưng bây giờ tôi thấy rằng cứ tiếp tục như thế thì không được. Tôi muốn viết một bản tình ca, vì vậy, tôi đã rất cố gắng để suy nghĩ về điều đó. Nhưng dù có suy nghĩ tường tận đến đâu, tôi vẫn luôn cảm thấy mình chưa đủ rõ ràng. Tôi biết lý do tại sao. Chúng ta đã bỏ lỡ một chuyện rất quan trọng. Tất nhiên, những gì chúng ta sắp làm có thể không hữu dụng lắm, nhưng tôi vẫn muốn thử. Sao nào, chẳng lẽ tôi không đủ xinh đẹp để hấp dẫn anh à?"
Trần Phong sững sờ.
Hắn nhớ đến đánh giá về Chung Lôi trong sử sách, yêu ghét rõ ràng, mạnh mẽ cương quyết.
Trần Phong vẫn nhớ cảm giác xấu hổ khi lần đầu tiên bắt chuyện với Chung Lôi, lúc hắn cản đường cô, bị cô hung hăng cắt ngang câu chuyện như thế nào.
Lúc đó hắn chỉ nghĩ đơn giản là người này có bệnh à, ăn phải một họng thuốc súng à.
Sau này, nếu gặp người lạ mà cô không thích giao tiếp, cô sẽ ứng xử như vậy, nói ghét bạn chính là ghét bạn, không hề che đậy giả tạo tí nào.
Bây giờ Trần Phong càng hiểu rõ hơn, cô cũng sẽ làm như vậy khi đối xử với người mình thích, một khi hạ quyết tâm, cô sẽ đạp chân ga mà phóng lên, có chết cũng không thèm phanh.
Có thể có nhiều yếu tố đã góp phần thúc đẩy quyết định của Chung Lôi.
Hôn ước với Lộ Vy, một đoạn video nhỏ trong máy tính của Trần Phong, sự hâm mộ của Trần Phong khi hắn vô tình bộc lộ ra lúc nói về chuyện của gia đình người khác, sự phấn đấu của con ngựa giống Âu Tuấn Lãng xém nữa thì mất mạng, và quan trọng nhất, chính là ý nghĩa thực sự về tình yêu mà Chung Lôi đang tìm kiếm.
Trần Phong dần trở nên miệng đắng lưỡi khô.
Chung Lôi vốn hiểu rất rõ tính cách của hắn, lúc này lại biến thành người chỉ dẫn, cô siết chặt tay Trần Phong: "Anh có biết sự khác biệt lớn nhất giữa nam và nữ là gì không?"
"Biết, lý tính và cảm tính."
"Đúng."
"Nếu tôi muốn viết một bài hát hay nhất, tôi cần phải thúc đẩy khả năng cảm tính của mình lên cực hạn. Chúng ta cũng không hề cân nhắc về chuyện này chỉ với mục đích sinh sôi đời sau. Tôi muốn thử, không nghĩ đến gì cả, chỉ làm theo sự thôi thúc của con tim mình. Thực ra, có một chuyện mà tôi vẫn luôn muốn nói với anh, anh luôn lo lắng rằng điều này sẽ ảnh hưởng đến việc sáng tác "Thần Phong", nhưng đó thực ra là do anh tự áp đặt cho tôi, tôi có thể nói rõ ràng cho anh biết, không ảnh hưởng. Tôi không biết sau khi xuyên qua tương lai, logic và đạo đức lúc đó sẽ phán đoán như thế nào. Nhưng ít nhất bây giờ, tôi có thể chắc chắn rằng anh chính là anh, vì vậy ... "
Trần Phong yên lặng nhìn cô nàng: "Tôi hiểu được."
Rốt cuộc thì đêm dài ở Los Angeles cũng không dài lắm.
Không thể nói là vì bản thân khó kìm nén được khi tình yêu trở nên nồng đậm, hay đây là chuyện hiển nhiên như thể nước chảy thành sông, sau bao nhiêu khó khăn trắc trở, cuối cùng thì cả hai cũng đã đi đến một bước này.
Hết thảy đều bình thường, nhưng cũng oanh oanh liệt liệt.
Vào lúc này, cả hai không tính đến chuyện tương lai, cũng chẳng nghĩ về những chuyện quá khứ.
Sự kết hợp này tưởng chừng như có vô số lý do và băn khoăn, nhưng thực ra nó lại cực kỳ đơn giản và bình dị, như thể từng xảy ra trong vô số ngôi nhà của những người dân bình thường.
Chính là từ đoạn này cho đến đoạn khác của bản giao hưởng, đã xây dựng nên những nấc thang của nền văn minh nhân loại, từ hàng triệu năm trước, từng bước cho đến ngày nay.
Sinh sôi.
Cũng không biết nó bắt đầu từ khi nào, rõ ràng là sự sinh sôi vừa đơn thuần lại cao quý, thế nhưng lại bị người ta thêm mắm dặm muối thêm vô số hàm nghĩa, hoặc ca ngợi hoặc phủ nhận.
Nhưng mặc kệ bắt nguồn từ đâu, xuất phát từ nguyên nhân nào, thì nền tảng cuối cùng vẫn là bản năng nguyên thủy nhất của sinh vật.
Mặc dù Chung Lôi và Trần Phong đã thực hiện vô số bước xây dựng tâm lý, nhưng cả hai đều rất rõ ràng về ý nghĩa của việc sinh sôi đời sau đối với nền văn minh nhân loại.
Vì vậy cả hai vẫn không thể kìm hãm được sự huyễn tưởng.
Trần Phong vốn cho rằng chuyện này là không công bằng với Chung Lôi, và mình cũng sẽ cảm thấy áy náy tội lỗi.
Tuy nhiên, Chung Lôi lại là người mở lời trước, nên cảm giác tội lỗi kia cũng tự nhiên biến mất.
Thực ra, bản năng sinh sôi không hề thấp kém, tình yêu vốn dĩ chính là mưu cầu về tinh thần sau khi đời sống vật chất được thỏa mãn đầy đủ.
Dân gian có câu, ăn no ấm cật.
Trong xã hội nguyên thủy, mỗi ngày chỉ cần đối phó với nguy cơ sinh tử không thôi, đã phải kiệt quệ sức lực, không còn thời gian để nghĩ đến chuyện yêu đương, phân vân cái gì mà đẹp hay xấu , sinh được một đứa bé chính là thành tựu lớn nhất trong đời.
Nhưng sẽ không ai chê cười quan điểm hôn nhân của người nguyên thủy, bởi nếu không có sự 'phóng túng' của người nguyên thủy thì tình yêu ngọt ngào của người hiện đại sẽ đến từ đâu chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận