Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 385: Hy Sinh Không Vô Nghĩa

Trần Phong sắp xếp tư duy của mình một chút, tích hợp những kinh nghiệm chiến tranh của mình trong những tuyến thời gian trước đó thành một câu chuyện hoàn chỉnh, và bày biện ra ngoài.
"Chiến hạm của địch nhân là một hình cầu, có đường kính khoảng 3.500 km, giống như một mặt trăng lớn. Bề mặt của nó được bao phủ bởi ..."
Hắn mô tả rất nhiều thứ cho mọi người.
Hắn nói rằng, việc nghiên cứu cơ chế cụ thể rất khó, nên cần phải có sự hợp mưu hợp sức của rất nhiều người thông minh đang ngồi ở đây, cùng với Phồn Tinh.
Đó là thứ ánh sáng quỷ dị, có thể giết người, dù có trốn cũng vô dụng.
Trần Phong không biết nguyên lý của ánh sáng nhạt kỳ lạ này, nhưng hắn có thể mô tả chi tiết cảm giác khi bị thương tổn, cũng xem như dẫn dắt hướng nghiên cứu cho bọn họ.
Thứ ánh sáng này có thể chặn và đẩy trường đẩy của vũ khí đạn thật và vũ khí năng lượng.
Trường lực đẩy này rất khủng khiếp, nếu nó xuất hiện trong tầng khí quyển của Trái Đất, thoạt nhìn chiến hạm của địch sẽ nghĩ nó là một vật thể hình đĩa, nhưng đây chỉ là ảo giác ánh sáng bị biến dạng dưới tác dụng của trường lực đẩy.
Nó có thể bẻ cong cả ánh sáng, có nghĩa là ngay cả các photon boson cũng sẽ bị ảnh hưởng bởi nó.
Bề mặt bên ngoài của chiến hạm cũng được bao phủ bởi một lá chắn trông giống như sương mù, có thể cách ly hoàn toàn vũ khí năng lượng.
Loại bức xạ được giải phóng khi một quả bom hạt vượt phát nổ, hình dạng và mức năng lượng của trùng kích vật chất, cảm giác trên người khi bị trúng bom như thế nào.
Vị trí mà chiến hạm hình cầu của kẻ xâm lược xuất hiện, hai cách thức di chuyển của nó, tăng tốc cấp tốc và di chuyển tức thời.
Bán kính xung quanh khoảng 1 triệu km gần chiến hạm của kẻ xâm lược, trang bị của nhân loại sẽ bị nhiễu điện từ khủng khiếp, tất cả các thiết bị trí năng sẽ mất đi hiệu lực, chỉ có thể hoàn thành thao tác ở chế độ thủ công.
...
Trần Phong mượn cổng trí tuệ vũ trụ, ném tất cả những thứ trong đầu ra ngoài.
"Được rồi, trên đây là tất cả những nhắc nhở mà tôi có được từ trí tuệ vũ trụ. Các anh tự mình tiêu hóa nó."
Để tránh cho người khác tóm lấy mình mà hỏi tại sao đại ca vũ trụ có thể nói cho hắn biết rõ ràng như thế, Trần Phong vội vàng chuồn lẹ.
May mắn là hắn chuồn nhanh, nếu không thì suýt chút nữa Lâm Bố đã hỏi thành lời: Mô tả của anh quá chi tiết, tất cả đều mang tính kết luận, cứ chắc như đinh đóng cột vậy, chẳng khác nào anh đã thực sự trải nghiệm nó ngay ở hiện trường.
Thứ thôi thúc Trần Phong làm điều này, kỳ thực là vì hắn đã lấy được gợi ý từ những lời của Đường Thiên Tâm nói cách đây một tháng.
Bây giờ hắn đã lên 'ngôi', nếu không sử dụng quyền lực trong tay, lợi dụng sự tin tưởng tuyệt đối đến mức mê tín của người khác để mách nước, rồi lại dẫn dụ những người thông minh này dùng đầu óc để nghĩ ra những giải pháp nhắm vào mục tiêu, thì đó mới là ngu ngốc.
Không ai biết điều gì sẽ xảy ra trong tương lai.
Nói không chừng khi lần sau hắn tới đây, tất cả mọi người đều đã trở thành nhân loại Ngân Hà, nhưng hắn chỉ là một tên lính quèn, nói chẳng ai thèm tin ấy chứ?
Ai có thể nói trước được tương lai đâu nào?
Nếu cơ hội đã bày sẵn ra trước mắt, thì cứ nắm thật chặt.
Những lần hy sinh trong quá khứ sẽ không trở nên vô nghĩa nữa. Hắn dùng chính sinh mệnh của mình để đổi lấy sự bảo hộ thầm lặng trong màn sương lịch sử, tích lũy những thông tin tình báo từ lần này sang lần khác, chờ đợi ngày mà những thay đổi về số lượng kích hoạt những thay đổi về chất.
Bây giờ, cơ hội để sử dụng những tích lũy lâu dài kia đã tới.
Trần Phong tràn ngập chờ mong, hắn rất tò mò về loại giải pháp nhắm mục tiêu mà những người này và Phồn Tinh ẩn sau hậu trường sẽ tìm ra, dựa trên thông tin tình báo chi tiết mà hắn vừa cung cấp.
Ví dụ, khi hắn vừa phát biểu xong trong phòng hội nghị, vị nguyên chủ nhiệm viện công nghệ thông tin đã giơ tay và đưa ra một phỏng đoán rất đáng tin cậy.
Nên xây dựng một lớp bảo vệ neutron đơn màng siêu mỏng bằng vật liệu neutron, để bảo vệ lõi trí năng và mạng lưới bảo vệ nòng cốt của trang bị không vận.
Vật liệu này cực kỳ khó chế tạo, cho dù lớp che chắn neutron này mỏng đến đâu, ngay cả khi cấu trúc màng đơn nguyên tử thực sự được hiện thực hóa, thì trọng lượng của thiết bị vẫn sẽ tăng lên rất nhiều, năng lực cơ động chiến đấu chắc chắn sẽ giảm đi đáng kể, nhưng dù sao thì vẫn tốt hơn là không thể làm được gì khi đến gần chiến hạm địch.
Còn những vấn đề khác, chắc chắn sẽ lần lượt có cách giải quyết cả.
Cứ thử một chút xem sao, lần này phải lên kế hoạch trước cho mọi tình huống có thể xảy ra, để xem sức mạnh của nhân loại sau khi bị 'chiếc lò xo' này nén nhiều lần như thế, đến tột cùng sẽ bộc phát như thế nào.
Trần Phong một lần trốn là trốn cả một ngày.
Chạng vạng tối, việc xây dựng hạng mục bom hạt vượt do u Thanh Lam đứng đầu đã hoàn thành, với tổng số 64.000 người tham gia.
Nhóm hạng mục nghiên cứu trường lực đẩy do Matilde dẫn đầu cũng đã hoàn thành, với 43.000 người.
Viện trưởng viện thông tin cũng đã ký tên phê duyệt nhóm hạng mục chống nhiễu...
Chỉ trong một ngày, tổng cộng gần 500.000 học giả và nhà nghiên cứu hàng đầu của nhân loại hiện nay đã tham gia, với tổng số 13 nhóm hạng mục nghiên cứu mới được thành lập.
Vẫn còn bảy tháng, 214 ngày nữa là đến ngày quyết chiến.
5,7 tỷ người lại liều mạng, bắt đầu vòng giao tranh thứ hai.
Trần Phong kéo lê cái bụng đói đang sôi ùng ục và thân thể rã rời, bước dưới nắng chiều rực rỡ, trở về căn biệt thự được xây dựng trên khu đất của chung cư Duyệt Lai.
Sau khi 'chạy trốn', hắn dựng một cái chòi nhỏ bên bờ hồ Đông Nguyên, một thắng cảnh 4A ở ngoại ô Hán Châu, đặt một cái ghế dựa bãi biển, bàn trắng, nước trái cây, mũ giáp Ưng Kích và cầm cây đàn ghita Trường Giang yêu quý của mình. .
Hắn đang định tranh thủ lúc rảnh rỗi để "sáng tác" vài bài, cũng coi như thư giãn đầu óc một tí, nhưng lại không ngờ vừa nằm xuống đã gặp phải quỷ.
Phồn Tinh ném một cái 'vèo' vào trong võng mạc của hắn, một bản sao khác của "Lỗ đen lan tràn - có khả năng nén vô hạn các không gian cực nhỏ và tạo ra các lỗ đen nguyên tử ''.
Đối với kiểu dạy học lấp liếm như nhồi vịt này, Trần Phong cự tuyệt ngay từ đầu.
Phồn Tinh: "Bạn của tôi, anh thực sự không xem sao? Anh thực sự không tò mò liệu các lỗ đen có kích thước bằng nguyên tử có thể tồn tại hay không ư? Nếu nhân loại nắm vững công nghệ này, chúng ta có thể ném một lỗ đen nguyên tử vào chiến hạm của kẻ xâm lăng, sau đó nó sẽ hấp thụ vật chất 'xèo xèo', không ngừng lan rộng và phát triển, và trở thành một lỗ đen càng lúc càng lớn, chẳng phải đến lúc đó cái bọn mắt ruồi kia sẽ ngỏm luôn à? Đây là cuốn sách khoa học phổ thông mà tôi thực hiện dựa trên thành tựu tối thượng của mình, phù hợp với học sinh trung học, rất sinh động và thú vị đấy."
Trần Phong mới chỉ hứng thú một chút, và kết quả chính như bây giờ.
Trên đường về nhà, Trần Phong vẫn còn đang than thở, "Sinh động đâu? Thú vị đâu?"
Phồn Tinh: "Nó rất sâu mà, bản chất của hố đen vũ trụ, lại có hàm lượng kỹ thuật cực cao, tính thú vị rất thấp. Sâu! Hố! Cực! Thú! Không đúng sao?" (1)
Trần Phong: "Không phải thế..."
Thôi bỏ đi.
Tưởng 5% EQ là ổn rồi, kết quả lại phũ phàng như thế, trời mới biết cô đã chọn hình mẫu nhân cách nào.
Nghe nói vì xây dựng nhóm hạng mục hạt vượt, nên hôm nay Phồn Tinh đã tiếp xúc rất nhiều với u Thanh Lam, xác suất mà nó đã nhận được 'gợi ý' từ u Thanh Lam là rất cao.
----
(1) Chơi chữ đồng âm: "sinh động thú vị" có phiên âm pinyin là "Shēngdòng yǒuqù"; Phồn Tinh ghép các từ đơn kia lại, cũng có phát âm tương tự "Shēn! Dòng! Yǒu! Qù"
Bạn cần đăng nhập để bình luận