Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1373: Cuốn Sách Đầu Tiên

Đường Thiên Tâm tổng kết về bản thân trước tiên.
Đặc biệt đề cập đến thành tựu và thất bại của mình khi lần đầu tiên dẫn dắt hạm đội 9527.
"Dù đã vượt mục tiêu chiến lược ban đầu, nhưng hạm đội 9527 đã bị tiêu diệt toàn bộ, hơn nữa, suýt chút nữa thì không thể hoàn thành nhiệm vụ. Nếu tôi giữ lại một tỷ lệ vừa đủ trong đội ngũ dự bị, thì có lẽ tình hình đã khác ..."
Viết xong câu này, cô thuận tay bắt đầu vẽ phác thảo, tầm nhìn của cô đột nhiên nhảy ra khỏi cấp chiến thuật, cố gắng kiến tạo từ cấp chiến lược tổng thể.
Tình báo, tấn công chủ lực, đột phá, kiềm chế, chuẩn bị, phân bố hỏa lực, đột phá điểm, chế áp bề mặt, cơ động xen kẽ, chiến tranh cơ động và chiến tranh trận địa được kết hợp với nhau, tấn công thay vì phòng thủ, phòng thủ để bị tấn công ...
Trong sổ ghi chép điện tử của cô xuất hiện vô số từ vựng cương lĩnh quân sự.
Cuối cùng, cô liếc nhìn toàn bộ ghi chép, đặt tên cho "cuốn sách" đầu tiên trong đời mình là "bách khoa toàn thư về chiến lược không gian."
Sau đó sàng lọc đề cương. Cô lén nhìn Trịnh Phong như một tên trộm, sau đó viết "Chương I, Phần 1, ý tưởng hoạt động đặc chiến của lực lượng đơn binh trong trận chiến quy mô nhỏ"
Lúc này hai người không hề hay biết, đang có rất nhiều cặp mắt ngây ngốc nhìn chằm chằm vào hai đứa nhỏ béo ị này.
Mọi người trố mắt nhìn nhau, không còn gì để nói.
Hiện tại, nhiệm vụ học tập và làm việc của Trịnh Phong và Đường Thiên Tâm đã rất nặng nề, so với những đứa trẻ khác thì bọn họ cực khổ hơn rất nhiều, nên theo ý định ban đầu của ban kế hoạch, mọi người đều mong rằng sau thời gian bận rộn, cả hai có thể nghỉ ngơi nhiều hơn, để đầu óc được thư giãn, làm một chút giải trí như những đứa trẻ bình thường. Nhưng chẳng có ai ngờ rằng, họ lại cùng nhau bắt đầu viết một cái gì đó như thế này.
Trịnh Phong thì chẳng sao cả, hắn chỉ về một điểm rất cụ thể, tự tổng kết một số việc, chuyện này vẫn nằm trong phạm vi có thể chấp nhận được, vả lại, kế hoạch nhà hiền triết đã quyết định sẽ không can thiệp vào bất kỳ hành động nào của Trịnh Phong nữa.
Nhưng Đường Thiên Tâm thì lại vô cùng lợi hại, nhấc tay một phát là viết ra một cương lĩnh với chủ đề lớn như vậy.
"Các người mới có 3 tuổi rưỡi thôi đó!"
"Làm sao bây giờ? Ngăn cản bọn họ ư? Vậy cũng quá khó rồi?"
"Tôi nghĩ tốt hơn là nên ngăn Đường Thiên Tâm lại. Cái loại cương lĩnh này đã có rất nhiều người làm rồi. Cô ấy vẫn đang trong giai đoạn học hỏi và thích ứng, có viết ra cũng vô nghĩa, chỉ tổ lãng phí thời gian mà thôi."
"Nhưng lỡ nó thực sự hữu ích thì sao? Hoặc, lỡ nó thực sự giúp cô ấy tăng tốc sự phát triển của mình thì sao?"
"Hơn nữa, nói đúng ra, đây không phải là một ý tưởng hoang đường đột nhiên cô ấy nghĩ ra. Việc ra quyết định của cô ấy đã bị ảnh hưởng bởi Trịnh Phong."
Những người thực hiện kế hoạch Nữ Oa tranh luận hồi lâu.
Nhưng kết luận cuối cùng vẫn là mặc kệ.
Sau khi Trịnh Phong tiêu diệt tinh thần chiến đấu của những người thực hiện kế hoạch nhà hiền triết, sau nửa năm, kế hoạch Nữ Oa cũng bị xóa sổ.
......
Lúc này, ít ai biết rằng trong trung tâm ẩn nấp của một lực lượng đặc chiến vũ trụ ở lớp ngoài của chiến khu Vân Đỉnh, một người phụ nữ với búi tóc bạc trắng đang lặng lẽ ngẩn ngơ.
Đó là Đồng Linh.
Cô sững sờ nhìn hình chiếu trước mặt.
Bên trong là hình ảnh Trịnh Phong đang trò chuyện với Đường Thiên Tâm.
Một lúc lâu sau, gương mặt mà ai nấy đều nghĩ rằng đã không còn cảm xúc bỗng nở một nụ cười chua xót, khẽ vuốt ve khuôn mặt già nua, thì thào tự nhủ: "Bà Đồng Linh, mình đã ... già rồi. Anh T à, em già rồi."
Tâm trạng của cô phức tạp đến tột đỉnh.
Quân sinh ta vị sinh, ta sinh quân dĩ tử. Quân sinh ta dĩ lão, tất cả chỉ là mộng. (*)
(*) Lúc anh sinh thời, em chưa sinh ra, lúc em sinh ra thì anh đã chết, đến lúc anh sinh ra, em lại già rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận