Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 125: Thuyết Phục Nhân Tài Về Dưới Trướng Mình

Trần Phong sững sờ, nghĩ tới sự cạnh tranh dữ dội về kỹ thuật 5G giữa Hoa Đằng và Cao Thông trên Internet gần đây, không ngờ Mạnh Hiểu Chu lại là một người có lý tưởng to lớn và lòng yêu nước mạnh mẽ đến vậy.
"Vậy nếu Mạnh tiên sinh không làm, Hoa Đằng có thể tìm được ứng cử viên thay thế thích hợp không?"
Mạnh Hiểu Chu nhận ly nước từ cái khay của người phục vụ, "Cũng có thể, nhưng tôi tin tưởng vào năng lực của mình hơn."
"Nhưng bên phía tôi, ngoại trừ Mạnh tiên sinh ra, không có ai tốt hơn để thay thế." Trần Phong tiếc nuối níu kéo.
Mạnh Hiểu Chu lắc đầu, "Thứ cho tôi nói thẳng. Tuy Trần tiên sinh là thiên tài sáng tác âm nhạc trăm năm mới gặp, tôi tham gia lập nghiệp cùng Trần tiên sinh không chừng còn thu được nhiều tiền hơn. Nhưng cho dù bài hát của anh viết tốt đến mức nào thì cống hiến của anh đối với thời đại, với quốc gia, với nhân loại tương lai vẫn không có ý nghĩa nào."
Trần Phong xem như rõ ràng.
Ý nghĩ của Mạnh Hiểu Chu cũng bại lộ.
Đây là tư duy thuộc về quản lý cao cấp.
Cũng là quan điểm dễ dàng sinh ra trong vòng những người rất thành công, nhưng thông thường sẽ được ẩn giấu rất sâu, chỉ khi đối mặt với những người đặc biệt tin cẩn thì mới có thể thẳng thắn nói ra được.
Mạnh Hiểu Chu xem thường ngành giải trí, thực chất còn cho rằng “con hát hại nước”.
Trần Phong cười.
Trong lòng hắn nghĩ.
Mấy người trẻ tuổi này tự cho là bản thân đã nhìn thấu hồng trần, thấy rõ thế giới, nhưng kỳ thật các người chỉ hiểu cái bóng!
Hắn đây phải ngăn cản tên mập bên cạnh mệt muốn chết, không để anh ta trở về tập đoàn u Hòa, cũng đã là tạo phúc toàn nhân loại, ban ơn cho thiên thu vạn đại rồi, biết không?
Trước mặt Trần Phong có hai lựa chọn, một là dùng nợ ân tình cưỡng ép Mạnh Hiểu Chu, hai là lợi dụng tình cảm của anh ta, cho anh ta biết nghệ thuật không vô dụng như cách anh ta lý giải.
Trần Phong lựa chọn biện pháp thứ hai, nói cho anh ta biết sức mạnh của âm nhạc, sau đó lại bị Mạnh Hiểu Chu bác bỏ.
Mạnh Hiểu Chu không tin.
Đúng vào lúc này, điện thoại Trần Phong vang lên tiếng tin nhắn wechat, Chung Lôi gửi cho hắn một đoạn DEMO, chính là “Dục Hỏa”.
"Mức độ hoàn thành của single này vào khoảng 90%, ban đầu tôi muốn thu âm trực tiếp nhưng Uyển Nguyệt đề nghị tôi cho anh nghe trước."
Trần Phong nhìn về phía Mạnh Hiểu Chu, "Tôi đã nói âm nhạc có thể tiếp sức mạnh tinh thần cho con người, thậm chí đủ để thay đổi thời đại, anh lại không tin. Vậy anh nghe bài này trước đi."
Khoảng mười phút sau, Mạnh Hiểu Chu chậm rãi lấy tai nghe xuống.
Trần Phong hỏi lại: "Tưởng tượng một chút xem, anh là một học sinh lớp 12. Khoảng cách thi đại học chỉ còn hơn một tháng, trong tay anh còn có một bộ đề luyện thi chưa làm xong, ngày mai phải giao. Nhưng lúc này mới 8 giờ tối, mà anh đã mệt rã rời rồi. Lúc đó, anh nghe bài hát này, sẽ có lợi gì?"
"Hoặc, anh là Elon Musk, tên lửa anh phóng vừa phát nổ trên bầu trời. Dây chuyền sản xuất ô tô mới của anh không thể đưa vào sản xuất. Anh đã tiêu hết tiền của các nhà đầu tư và tất cả các đơn hàng đặt trước không thể giao.
Sau bảy ngày, anh phải trả lại số tiền lên tới 500 triệu đô la vào tài khoản đáo hạn, nhưng bây giờ không có nhà đầu tư nào sẵn lòng gặp anh, không ai sẵn sàng cho anh vay dù chỉ một xu, tất cả các ngân hàng đều đóng sập cửa trước mặt anh. Nếu anh không trả được tiền trong 7 ngày, công ty của anh sẽ phá sản, anh sẽ phải ngồi tù và toàn bộ cuộc sống của anh sẽ bị hủy hoại trong chốc lát.
Anh đứng trước ban công trên tầng cao nhất của tòa nhà Stark và trong lòng không ngừng vang lên những tiếng nói: từ bỏ đi, nhảy xuống đi, mày sẽ không bao giờ phải phiền não nữa. Mày không cần chịu đựng những trách nhiệm nặng nề như vậy, cái chết có thể mang lại cho mày sự giải thoát.
Lúc này, anh lần đầu nghe thấy “Dục Hỏa”, một bài hát tượng trưng cho ngọn lửa tái sinh, anh sẽ cảm thấy thế nào? Anh sẽ lựa chọn thế nào?"
"Mấy ngàn năm trước, khi nhân loại không có vật dẫn để bảo tồn âm thanh, thì nhạc cụ ra đời, truyền kỳ Du Bá Nha và Chung Tử Kỳ có thể lưu truyền thiên cổ, anh thật sự cho rằng nghệ thuật không có giá trị nào sao? Không có vật vô giá nào có thể lưu truyền ngàn năm sao?
Cổ đại, Lưu Bang vây nhốt Hạng Vũ, hát Sở Ca, làm nhiễu loạn tâm trí hắn. Văn Thiên Tường viết “Chính Khí Ca”, là vì một đời Hán hồn.
Cận đại, chúng ta có “Nghĩa Dũng Quân Tiến Hành Khúc”, “Quốc Tế Ca”, “Xung Phong Hào”. Tất cả những thứ này đều không có giá trị sao?"
Mạnh Hiểu Chu ngạc nhiên.
Thật lâu, hắn mới chậm rãi hỏi: "Vậy lý tưởng của Trần tiên sinh là…"
"Đúng như anh nghĩ." Trần Phong gật mạnh đầu.
"Được! Vì hai người đã tín nhiệm tôi, tôi đây sẽ dùng một năm để thử xem."
Từ đó, dàn khung chính thức của Tinh Phong Entertainment chính thức hoàn thành.
Trần Phong chiếm 90% cổ phần, chỉ phụ trách sáng tác.
u Tuấn Lãng bỏ 20 triệu tiền vốn, chiếm 10% cổ phần, là nghệ sĩ hàng đầu hiện tại của công ty, nhưng cũng chịu trách nhiệm đối ngoại địa phương tại Hán Châu, để xây dựng một dàn khung sơ bộ.
Mạnh Hiểu Chu đảm nhiệm vị trí giám đốc công ty, lương ban đầu là 2 triệu một năm, sau năm năm sẽ có thể nhận được tổng số cổ phần là 5%.
Trần Phong muốn thấy những thay đổi mới trong lần xuyên tiếp theo, bây giờ chỉ còn hơn nửa tháng, thời gian còn lại của hắn không nhiều, rất khẩn cấp.
Dưới sức ép như muốn đòi mạng của Trần Phong, những người bên cạnh hắn dường như nhấn nút tua nhanh.
Một tuần sau, album đầu tay của u Tuấn Lãng hoàn thành thu âm.
Tinh Phong Entertainment lựa chọn tầng 19 tòa nhà C, khu u Hòa, thành phố Hán Châu làm trụ sở, việc cải tạo văn phòng rộng 800 m2 đã hoàn thành, toàn bộ nhân viên đã “đóng quân”.
Tại buổi lễ cắt băng khánh thành, Lộ Vy, Hà Gia Kỳ, Trần Lê, Chung Lôi, Q-Tone, Cool Song, nhiều giám đốc điều hành cao cấp của các nền tảng phân phối điện tử có liên quan khác, u Quốc Hoa, chủ tịch Tập đoàn u Hòa và thậm chí cả những người đứng đầu của tỉnh Giang Nam cùng thành phố Hán Châu, cũng tới không ít.
Tất cả đơn vị chúc mừng sự thành lập của Tinh Phong Entertainment đã treo đầy băng rôn trước quảng trường của trung tâm u Hòa.
Từ đó, Trần Phong đã có căn cứ của riêng mình tại Hán châu.
Tất cả công việc đối ngoại của hắn, không chỉ giới hạn ở việc sáng tác ca khúc mà Tinh Phong Entertainment còn chịu trách nhiệm cho nhiều vấn đề như phát triển bản quyền.
Đương nhiên là để bản thân bớt lo toan, Trần Phong vẫn không tiếp nhận yêu cầu sản xuất âm nhạc từ bên ngoài. Hắn sẽ trực tiếp đưa ra các bài hát, sau đó các nhân viên trong công ty sẽ chọn đối tác thích hợp để đàm phán.
Chuyện này có thể tiết kiệm rất nhiều năng lượng của Trần Phong, để hắn sử dụng tài nguyên của mình hiệu quả hơn.
Tại khoảnh khắc công ty được công bố, Trần Phong cũng rõ ràng một việc.
Muốn dựa vào sức mạnh của một người để lan tỏa điều gì đó cho 1000 năm sau, quá phi hiện thực.
Nhưng nếu có một căn cứ ở Hán châu, biến chính mình thành một nguồn tín hiệu, vậy căn cứ này sẽ trở thành máy khuếch đại tín hiệu, có thể không ngừng phóng đại hiệu ứng hồ điệp do 1 cá nhân thả ra, cuối cùng có thể đạt tới hiệu quả rút dây động rừng.
Đây chính là sức mạnh đoàn đội.
...
Sau một phen bận rộn, lễ cắt băng khánh thành qua đi, tiếp đến là một bữa tiệc náo nhiệt.
u Quốc Hoa và các lãnh đạo thành ủy không tham gia, cắt băng xong thì lập tức rời đi, ở lại chỉ còn toàn là người của giới văn nghệ, hoặc thuộc các ngành công nghiệp khác nhau trong giới văn hóa và giải trí.
Có những nghệ sĩ mới, cũng có không ít quản lý, lãnh đạo cấp cao của các công ty quản lý nghệ sĩ hàng đầu, cũng có lãnh đạo đài truyền hình và người đứng đầu các công ty truyền thông giải trí lớn.
Trong bữa tiệc những người này đều giành lấy cơ hội chào hỏi Trần Phong.
Trần Phong không cố gắng ép mình giả vờ, ai đến cũng không từ chối, đều rất nhiệt tình.
Hiện tại trí nhớ của hắn rất mạnh, cơ bản là chỉ cần tán gẫu qua vài câu, nhìn danh thiếp trao đổi một chút là có thể nhớ kỹ người đó.
Trần Phong chấp nhận lời xin lỗi của quản lý mới bộ phận bản quyền của Cool Song và một lần nữa mở ra không gian hợp tác với Cool Song.
Tất nhiên, Cool Song đã phải trả một cái giá khủng khiếp và đưa ra một hợp đồng cấp S+, hoàn toàn bị chi phối bởi chủ sở hữu bản quyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận