Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 556: Các Người Là Chuột Đồng À?

Không lâu sau, báo cáo phân tích chuyên sâu của viện nghiên cứu chiến thần được gửi đến.
"Thiếu tướng Đường Thiên Tâm, sơ suất của cô đã gây ra ảnh hưởng tiêu cực nghiêm trọng đến kế hoạch chiến thần. Cô cần phải tăng cường cảnh giác và cải tiến công tác của mình. Nguyên nhân phân tích như sau:
Tài liệu giảng dạy của sĩ quan chỉ huy quá cứng nhắc, khiến anh ta cảm thấy phản cảm;
Không nắm bắt được nhu cầu thực sự của anh ta.
Cô không nên hoàn thành việc lấy mẫu dịch gen, mà không có sự cho phép của chính anh ta.
Quan điểm của cô về tình yêu và quan điểm của thượng úy Trần Phong về tình yêu quá khác nhau, có quá nhiều sai lầm trong việc sử dụng ngôn ngữ. Sau nhiều lần xác minh, khi cô nói: "Dù sao cũng có thể thử mỗi tháng một lần", thì biểu cảm của thượng úy Trần Phong vặn vẹo nhất.
Các đề xuất cải tiến như sau:
Nghiêm túc ôn tập các bộ phim tình cảm, hoạt hình, bài hát và tác phẩm văn học cổ điển của đầu thế kỷ 21 và cuối thế kỷ 20, cố gắng đạt được khái niệm tình yêu tiệm cận với khái niệm của thượng úy Trần Phong.
Trước lần lấy mẫu tiếp theo, nên nhận được sự đồng ý của thượng úy Trần Phong
Không nên đột ngột thay đổi kiểu hành vi trái với ý muốn của cô, cưỡng ép áp dụng phương pháp kết hợp truyền thống. Khứu giác của thượng úy Trần Phong cực kỳ nhạy bén, anh ta có thể phát hiện được sự miễn cưỡng của cô, điều này có thể sẽ gây phản tác dụng."
Sau khi đọc báo cáo, Đường Thiên Tâm cảm thấy trong lòng đã bình tĩnh trở lại.
Ít nhất cũng biết rõ mình đã sai ở đâu, lần sau phải thay đổi như thế nào.
Sau đó, cô nàng cân nhắc rất lâu, rồi gửi một tin nhắn cho Trần Phong.
"Tôi có thể lấy mẫu tối nay không? Tôi muốn thử với tất cả các tế bào đông lạnh sớm một chút, cảm ơn anh. Thân ái."
5 phút sau.
Đường Thiên Tâm rất đau đầu.
Lại thêm một cái đánh giá cấp D khác!
Không tốt chỗ nào vậy?
Tâm tình của mẹ đứa nhỏ như muốn bùng nổ, cha đứa nhỏ cũng không khá hơn.
Khi nhìn thấy nửa đầu tin nhắn, hắn vốn đã phiền muộn rồi, cuối cùng mẹ đứa nhỏ còn miễn cưỡng nhấp thêm 2 chữ "thân ái" để giả vờ thân mật, khiến hắn nổi da gà tại chỗ.
Ừ, cô chọn tôi là vì tình yêu, tôi biết.
Tôi cũng rất cảm động.
Nhưng cái câu "thân ái" của cô bây giờ vừa có tình yêu, vừa là vì kế hoạch chiến thần, nhưng vậy càng khiến tôi đây khó chịu hơn.
Tôi cũng biết rằng bây giờ cô đang đỏ mặt, cũng không kịp thích ứng.
Xót thương cho mình và mẹ đứa nhỏ 3s.
Cảm giác thật vặn vẹo!
Trần Phong thật sự không muốn đần độn trong căn cứ nữa, không muốn ngơ ngơ lại bị lấy mẫu, dứt khoát dùng phép năm của mình, chạy trốn.
Lý do hắn nói với bên ngoài là vì sự nghiệp của hắn thành công nên muốn về nhà thăm gia đình.
Trên thực tế, hắn lại lặng lẽ chạy đến bảo tàng Cứu Thế ở Hán Châu.
Bảo tàng khổng lồ này có diện tích gần như tương đương với địa điểm ban đầu của thành phố Hán Châu vào đầu thế kỷ 21.
Ngoại trừ những bức tượng khổng lồ đứng trên quảng trường vườn hoa thành phố ở trung tâm thành phố, phong cách của toàn bộ thành phố gần như đã được khôi phục lại diện mạo của đầu thế kỷ 21, giống như đúc với nơi mà chính nhà hiền triết Trần Phong từng sống.
Sử dụng một thành phố biến thành một viện bảo tàng, lưu giữ những dấu vết cả đời của nhà hiền triết. Các nhà khảo cổ học ở thế kỷ 31 cực kỳ chuyên nghiệp trong công tác tưởng niệm.
Ngoài bảo tàng Hán Châu ra, còn có hai bảo tàng nhỏ hơn ở Lạc Thành và đất Thục.
Bảo tàng đất Thục đại diện cho quê hương của Trần Phong.
Bảo tàng Lạc Thành được xây dựng xung quanh Hollywood và biệt thự của riêng của hắn ở Newport Beach.
Sau khi rời khỏi căn cứ Đại Tuyết Sơn chừng 10 phút, Trần Phong bắt tàu con thoi siêu tốc tự điều khiển để đến thành phố Hán Châu, hạ cánh xuống.
Để tránh nước mưa làm ăn mòn các di tích văn hóa, bảo tàng được bao bọc trong một trường năng lượng khổng lồ dưới vòm trời, cổng bảo tàng rộng rãi chật kín người, vô cùng náo nhiệt.
Bảo tàng tiếp nhận không dưới 5 triệu lượt người mỗi ngày, thậm chí là mấy chục triệu vào những mùa cao điểm.
Trần Phong đến gần, hệ thống thông tin cá nhân tự động nhận ra quân hàm của hắn, cũng đưa ra lời nhắc.
"Chào mừng thượng úy Trần Phong đến với bảo tàng Cứu Thế. Vì anh là chiến sĩ Ngân Hà cấp úy, nên anh có thể tận hưởng thời gian tham quan không giới hạn tại bảo tàng, đồng thời giảm giá 10% cho tất cả các giao dịch mua ở đây."
Trần Phong cực kỳ hài lòng với loại đãi ngộ này, đương nhiên hắn cũng chẳng thiếu tiền, nếu hết tiền, cùng lắm thì lại phát sóng trực tiếp huấn luyện sức mạnh thêm lần nữa.
Sau khi đi bộ vào thành phố và bước lên tàu con thoi duy nhất, Trần Phong bắt đầu nhìn thấy đủ loại danh lam thắng cảnh cổ tích.
Mắt hắn hơi cay.
"Vào ngày x tháng x, năm 2018, nhà hiền triết Trần Phong đã từng ở trong nhà vệ sinh công cộng 14 phút, nguyên nhân là vì tiêu chảy."
Nhịn.
"Vào ngày x, năm 2018, nhà hiền triết Trần Phong đã dùng bữa tại đây và bị tiêu chảy. Nghi ngờ là vi khuẩn E.coli của nhà hàng vượt quá tiêu chuẩn."
Nhịn.
"... Thành viên cứu hộ u Tuấn Lãng đã từng chôn chiếc rương ở đây, và nó đã được nhóm kỹ thuật xx khai quật vào ngày x/ x/xxxx."
"... u Tuấn Lãng đã từng chôn một chiếc rương ở đây, và ..."
"... u Tuấn Lãng đã từng chôn một chiếc rương ở đây, và ..."
"... Cái rương..."
Nhịn.
"Di tích văn hóa quan trọng, căn hộ ở chung cư Duyệt Lai, nhà hiền triết Trần Phong và Chung Lôi đại sư đã từng định cư ở đây trong một thời gian dài, và không hề trả tiền thuê nhà."
Nhịn.
"Di tích văn hóa quan trọng, Thải Vi Lư..."
"Di tích văn hóa quan trọng, tòa nhà Khoa học và Công nghệ..."
"Di tích văn hóa quan trọng, công viên văn hóa và sáng tạo Giang Nam..."
Cuối cùng, Trần Phong đã được bước vào bảo tàng kho báu và di tích văn hóa, nơi lưu giữ những vật phẩm quan trọng.
Khi bước vào cánh cửa này, hắn còn bị trừ tiền, 1000 đồng Trường Thành tròn trĩnh.
Khó trách tại sao người đến bảo tàng kho báu lại ít như vậy, thực sự quá đắt.
Bộ sưu tập bắt mắt nhất trong bảo tàng kho báu và di tích văn hóa là 1000 chiếc rương sắt có chất liệu sinh học được xếp ngay ngắn ở lối vào đại sảnh, ngay khi vào cửa là có thể nhìn thấy.
Bên trên rương sắt di vật văn hóa viết thế này:
"Di tích văn hóa được bảo vệ cấp độ văn minh, 1000 rương báu. Để tạo điều kiện cho hậu nhân chiêm ngưỡng và nghiên cứu cội nguồn năng lực của mình, nhà hiền triết Trần Phong đã không tiếc công sức mà tự tay sắp xếp 1000 chiếc rương, sau đó chôn cất chúng, bên trong có hơn 10000 di vật văn hóa, có ý nghĩa lịch sử cực kỳ cao.
Ngoài ra, thành viên đội Cứu Thế - u Tuấn Lãng cũng thực hiện hành vi tương tự. Hiện chưa rõ tổng số rương được chôn cất, nhưng ước tính là gấp 5 lần so với nhà hiền triết Trần Phong. Chúng được cất giữ trong các bảo tàng chung ở ngoại ô, có thể dùng 10.000 đồng Trường Thành để đổi lấy làm bộ sưu tập cá nhân. Số lượng tồn kho hiện tại: 3114. Lần trao đổi gần đây nhất, là của u Thanh Lam - ủy viên thường trực ủy ban khoa học và công nghệ. Ủy viên u Thanh Lam rất thích dân ca. Khuyến cáo chân thành, nếu muốn mua thì hãy mua càng sớm càng tốt."
Trần Phong đập tay lên mặt.
Đào hết của mình rồi!
Đóng băng.
Đau quá.
Cực kỳ gọn gàng, vốn dĩ mình còn muốn tự đào một cái rương để tìm sợi tóc gốc của Chung Lôi mà dùng.
Có ai ngờ đâu, lần này chôn xuống 1000 cái rương mà lại chẳng đủ cho hậu nhân đào.
Bây giờ chắc chắn là chẳng còn cái rương nào chưa đào lên cả, bất kể là tóc của chính mình hay của Chung Lôi, thì đều trở thành di tích văn hóa bảo vệ văn minh cấp cao nhất.
Cho dù bây giờ hắn có chấp nhận làm con chuột bạch trong kế hoạch chiến thần bí mật kia, thì chỉ e là không có lý do để mang chúng về.
Trần Phong hơi đau thận, vừa tức vừa muốn cười.
Các người đều là chuột đồng à?
Có thể đào hết toàn bộ mọi thứ lên như thế luôn à?!
Chẳng lẽ lần sau tôi phải chôn 10000 cái rương à?!
Không hiểu sao da đầu hắn lại có chút tê rần, đồng thời cảm thấy nếu cứ như vậy mà đi cướp sợi tóc của Chung Lôi về, thì sẽ xảy ra án mạng mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận