Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1004: Không Có Sự Lựa Chọn

Ở những tuyến thời gian trong quá khứ, khi đi đến thế kỷ thứ 31, hắn sẽ trực tiếp kế thừa một thân thể của một 'Trần Phong' khác, sau đó cải tạo và đồng hóa.
Nhưng trong tuyến thời gian thứ 9, hắn lại được thành hình trở lại dựa trên chính thi hài của mình.
Ngoài ra, trong 8 tuyến thời gian đầu tiên, mỗi lần hắn chỉ sống được 1 năm, cho dù có chênh lệch thì cũng chỉ cách nhau tầm 1-2 ngày.
So với tuổi thọ của nhân loại Ngân Hà động một tí là hơn 200 năm, số lượng 8 năm này chẳng đáng là bao, hắn cũng chẳng mấy quan tâm.
Nhưng lần này lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Hắn thừa hưởng cơ thể của chính mình. sống trong hình thái cơ thể vật chất trong 104 năm ở thế kỷ 31.
Cho dù tuổi thọ của hắn có dài hơn người thường rất nhiều, nhưng bằng mắt thường vẫn có thể quan sát được rằng, hắn quả thực đã "già rồi".
"Lần này đã xảy ra rất nhiều chuyện?"
Chung Lôi nhẹ giọng hỏi.
Trần Phong cười đáp: "Đúng, rất nhiều chuyện. Chúng ta đều đã làm rất tốt."
"Cụ thể thế nào tôi sẽ không hỏi anh đâu, anh tự có kế hoạch của chính mình. Đi rửa mặt trước đã, rồi xuống ăn điểm tâm."
"Được."
Dường như Chung Lôi biết rằng hắn cần được ở một mình, mặc dù trong lòng cô nàng có rất nhiều điều muốn nói, nhưng cô lại giấu chúng trong lòng, tống cổ hắn đi rửa mặt.
Đóng cửa phòng tắm lại, Trần Phong nhìn vào chính mình trong gương.
Lần cuối cùng hắn soi gương là khi nào, hắn đã không thể nhớ rõ nữa, chỉ biết là lâu lắm rồi.
Kiểu tóc của hắn vẫn giống hệt như trước khi hắn rời đi, gương mặt của hắn cũng không thay đổi nhiều, nhưng vẫn có một 'tư vị' già nua vương trên lông mày.
Da đen hơn trước, lỗ chân lông hình như cũng to hơn một chút.
Nơi khóe mắt của hắn còn có những vết chân chim mờ nhạt, nhưng nếu không nhìn kĩ thì sẽ không thể phát hiện ra được.
Bộ dáng lúc này của hắn tương đương với những người đàn ông trung niên 30 tuổi được bảo dưỡng tốt ở thời đại này, thậm chí, còn có thể tham gia vào cuộc tuyển chọn top 10 thanh niên tiêu biểu.
Với tuổi thọ trung bình của một nhân loại Ngân Hà là gần 300 tuổi, thì tuổi thọ 138 hiện tại của hắn chỉ tương đương với 35 tuổi trong thế kỷ 21.
Hiện tại, độ thức tỉnh gen của hắn đã đạt đến 50%, hắn đã trở thành một nhân loại Ngân Hà hoàn mỹ.
Mặc dù ở thế kỷ 31 hắn chưa trải qua lần thử nghiệm sinh mệnh nào, nhưng Trần Phong vẫn có thể dựa trên kinh nghiệm trong quá khứ mà phỏng đoán được rằng, bản thân hắn bây giờ có thể có cơ hội sống đến khoảng 500 tuổi.
Đáng tiếc là khi trở thành một nhân loại Ngân Hà hoàn mỹ, hắn đã có vẻ hơi già, nên ngoại hình của hắn đã bị đóng băng tại giai đoạn này, sau 200-300 năm nữa, mới có thể lộ ra sự già nua chân chính.
Trần Phong phỏng đoán, hắn vẫn còn tuổi thọ khoảng 300 năm nữa trong tuyến thời gian này.
Hắn cảm thấy chuyện này rất tốt.
Trước đó, hắn chỉ được xem là một "nhân sĩ thành đạt" với vẻ ngoài non nớt, nhưng bây giờ, hắn thực sự có mùi vị của một người đàn ông thành thục.
Nói một cách hợp lý, sự thay đổi của hắn so với trước kia không mấy rõ ràng, có thể 99% người trên thế giới này sẽ không nhìn ra được, nhưng người đầu tiên gặp lại sau khi hắn trở về lại chính là Chung Lôi, người đầu gối tay ấp với khả năng quan sát vô cùng nhạy bén - Chung Lôi nên mới bị phát hiện.
Bình thường Trần Phong không phải là một kẻ tự luyến, nhưng lần này, hắn lại soi gương ròng rã đến 5 phút đồng hồ.
Hắn cẩn thận phân tích tình hình hiện tại.
Vì sự thật đã chứng minh rằng tuổi vật lý của mình ở thế kỷ 31 có thể được kế thừa, nên điều đó đã cho thấy rằng, bản thân mình đã mắc phải một sai lầm lớn trong nhận định ban đầu của mình.
Mình không hề có mấy ngàn cơ hội để mà phung phí.
Trong thế kỷ 31, càng đến gần thành công, chính mình cũng sẽ kéo gần khoảng cách đến cái chết chân chính, cũng kéo gần khoảng cách mất đi năng lực xuyên thời không.
Nhưng có một cách an toàn, đó là cứ mỗi lần xuyên qua, sau khi bàn giao xong mọi chuyện, chính mình nên quả đoán cắt cổ, chết sớm siêu sinh sớm.
Đây dường như là một cách hay, nhưng Trần Phong bây giờ đã nhận ra tầm quan trọng của mình đối với nhân loại trong thế kỷ 31.
Nếu nhân loại muốn thành công 'lấy hạ khắc thượng' dưới sự uy hiếp của mắt kép và nền siêu văn minh đứng sau nó, thì nhân loại không chỉ cần mỗi khoa học công nghệ, mà còn cần cả ý chí sắt thép và sự chấp hành thống nhất tuyệt đối.
Nói cách khác, nhân loại trong thế kỷ 31 phải được lãnh đạo bởi một vị lãnh tụ vĩ đại, cũng chính là bản thân hắn.
Hắn không có sự lựa chọn.
Vì vậy, Trần Phong bắt đầu cảm thấy thực khẩn trương.
Nói không chừng, lần sau chính là lần cuối cùng cũng nên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận