Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1089: Nguồn Gốc Của Virus Lượng Tử

Lúc này, điều mà Lại Văn Minh đang suy tư chính là hạng mục mới mà cậu vừa nhận được, liên quan tới việc nghiên cứu lý thuyết về virus lượng tử.
Hạng mục siêu lớn này đã kéo dài rất nhiều năm, trước mắt, toàn văn minh có đến hơn 7.000 nhóm hạng mục đang nghiên cứu về virus lượng tử.
Có tới 30 nhóm hạng mục trong viện sinh học của viện nghiên cứu Tinh Phong, mỗi nhóm lại xuất phát từ các lĩnh vực chuyên môn khác nhau, tất cả đều đang cố gắng tìm ra sự thật về virus lượng tử.
Trong tất cả các nhóm hạng mục này, nhóm của Lại Văn Minh là yếu nhất, ngoài cậu ta ra thì chỉ có thêm 2 người khác, một là tiến sĩ của viện nghiên cứu, người còn lại chính là một nghiên cứu sinh.
Lại Văn Minh không quan tâm đến chuyện này cho lắm, nhưng những người khác trong nhóm hạng mục lại thay cậu ta tức giận bất bình.
Chẳng qua chỉ là, cậu ta có hơi trẻ tuổi một chút, trình độ học vấn nào có thua kém ai, tại sao đãi ngộ và hỗ trợ của cậu ta lại kém nhất như thế?
Chẳng phải viện nghiên cứu Tinh Phong trước nay chỉ xét đến năng lực, không xét đến độ tuổi thâm niên à?
Lại Văn Minh không quan tâm mấy, cậu ta chỉ nói rằng, có mọi người là đủ rồi, không phải cứ càng nhiều người thì mới tốt.
Ít người cũng có lợi, vì sẽ không có ai cản trở việc cậu ta ra quyết sách.
Cậu ta đã xem rất nhiều kết quả nghiên cứu liên quan đến virus lượng tử trước đây, một số nhìn nhận dưới góc độ trí tuệ nhân tạo, một số lại nhìn nhận dưới góc độ vật lý cơ bản, nhưng hầu hết đều không thu được kết luận có giá trị nào.
Lại Văn Minh có ý tưởng của riêng mình.
Nhìn bề ngoài, đây là một loại virus nhắm vào năng lực tính toán trí năng, nhưng Lại Văn Minh cho rằng, nó tương tự như virus sinh học hoạt động trên cơ thể người, chỉ khác nhau ở chỗ, một loại thì bám vào cơ thể, một loại thì bám vào mạng lượng tử, nhưng cả hai đều hấp thụ các chất cấu tạo của vật chủ, chuyển hóa chúng thành “chất dinh dưỡng” cần thiết cho quá trình sinh sản của bọn chúng.
Hiện tại, nhân loại vẫn chưa hiểu được cơ chế sinh học của virus lượng tử, nhưng Lại Văn Minh cho rằng, chắc chắn phải có, nhưng chúng được giấu ở một vị trí mà các thiết bị phát hiện hiện tại của nhân loại không thể tiếp cận được.
...
Lang thang bên ngoài cả ngày trời, trong đầu không thể nghĩ ra cái gì, Lại Văn Minh trở về nhà.
Ở tuổi mười lăm, không giống như những người đứng đầu hạng mục khác, cậu ta vẫn sống dưới một mái nhà với cha mẹ của mình.
"Văn Minh, mấy ngày nay chính là đợt cuối nộp đơn xin 'xuất ngoại' của nhóm nhân viên nghiên cứu khoa học đấy. Con dự tính thế nào? Vẫn quyết định ở lại sao?"
Lại Thắng Nghĩa cười híp mắt, hỏi.
Thoạt nhìn, tuổi tác của 2 cha con dường như không chênh lệch lắm, giống bạn đồng lứa hơn là hai cha con.
Lại Văn Minh gật đầu, "Nhà hiền triết từng nói, môi trường thích hợp nhất đối với nhân loại vẫn là Thái Dương Hệ. Con muốn ở lại, không muốn thay đổi phương thức tư duy của mình vì một hoàn cảnh xa lạ."
Lại Thắng Nghĩa gật đầu: "Đúng vậy. Chỉ là, có lẽ con cũng đã thấy kế hoạch tiếp theo rồi đúng không? Đến lúc đó, chúng ta không thể liên lạc với bên ngoài được. Để đề phòng việc bí mật bị bại lộ, thậm chí, chúng ta còn phải ngụy trang cả trình độ kỹ thuật. Thái Dương Hệ vẫn có nguy cơ bị đánh bại, như vậy, đến lúc đó, tất cả chúng ta đều đã chết. Dù con có tạo ra được thành tích lớn hơn, thì cũng chưa chắc đã có người biết được."
"Được rồi, được rồi, anh nói những lời nhục chí như thế làm gì hả. Anh đấy, suốt ngày suy nghĩ tiêu cực, buồn lo vô cớ không à!"
Mẹ của Lại Văn Minh ngắt lời chồng mình, gắp một đũa rau cho vào bát cơm của Lại Văn Minh.
"Được rồi, không nói chuyện nữa, ăn cơm, ăn cơm."
Lại Văn Minh luôn cảm thấy cha mẹ có gì đó muốn nói, nhưng trong lòng cậu ta cũng đang có tâm sự, nên cũng không có nhiều tâm tư tán gẫu.
...
Về phía Trần Phong, hắn vừa nhìn cảnh gia đình 3 người của Lai Văn Minh dùng bữa trong hình chiếu, vừa hỏi Phồn Tinh bên cạnh: "Nguồn gốc của vi rút lượng tử đã tính ra chưa?"
Phồn Tinh gật đầu: "Tìm được rồi."
"Nó đến từ đâu? Siêu văn minh? Hay một cái khác?"
"Đều không phải, là một thứ hoàn toàn mới, xuất hiện tự nhiên trong hệ Ngân Hà."
"Hửm?"
"Anh biết hằng tinh HD140283 không?"
Trần Phong suy nghĩ một chút, "Là Methuselah? Thứ có cùng độ tuổi với vũ trụ sao?"
"Đúng thế. Virus từ đó mà đến."
"Nhưng chẳng phải thành phần của Methuselah hầu như đều là hydro và heli sao? Làm sao có thể tạo ra sinh vật được?"
Phồn Tinh lại hỏi hắn: "Chứ sao lại có những sinh vật sống có thể sống trong thế giới lượng tử hả?"
Trần Phong sửng sốt: "Ặc, đúng nhỉ. Tôi lại theo thói quen định kiến mất rồi."
Sau khi suy nghĩ một hồi, Trần Phong lại hỏi.
"Nó khác với vi khuẩn ZS chỗ nào? Giống chỗ nào? Chúng ta có thể kết hợp vi khuẩn ZS, vi khuẩn siêu năng và virus lượng tử với nhau không?"
Phồn Tinh nghiêng đầu nhìn video giám sát với hắn, bên trong là Lai Văn Minh đang ngủ nhưng vẫn không quên 'treo cờ chiến đấu'.
"Chuyện này phải trông cậy vào cậu ta rồi."
Trần Phong: "Nhưng bây giờ tôi đang ở chòm Cetus, cho dù cậu ta có tạo ra được thành quả, thì tôi cũng có nhìn thấy được đâu."
Phồn Tinh: "Lại tạo thêm một vụ nổ siêu tia gamma, rồi nổ tung mái vòm là được chứ gì?"
"Có lý!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận