Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1056: The Sun In The Universe

"Đúng. Vì vậy, tôi phải cách thật xa Trái Đất. Trải nghiệm quy tắc lượng tử chân chính trong Thái Dương Hệ mà anh từng nói, tìm ra hình thức tư duy hoàn mỹ thuộc về nhân loại trong Thái Dương Hệ." Chung Lôi đáp.
Trần Phong: "Nhưng điều kiện kỹ thuật hiện tại vẫn chưa chín muồi. Tỷ lệ tử vong của những người tiên phong khai hoang thuộc địa ở Titan là hơn 30%."
"Cho dù là vậy, tôi cũng phải đi. Tôi không thể chịu được rằng ý nghĩa lớn nhất của cả cuộc đời này chỉ nằm ở bài hát "Thần Phong". Dù tôi không biết trong những tuyến thời gian trước đây, tâm trạng của mình như thế nào. Nhưng khi tôi hoàn thành “Thần Phong”, tôi chưa bao giờ cảm thấy thư thái trong lòng, tôi chỉ cảm thấy lạc lõng. Thực ra, tôi rất ghét cảm giác viết một bài hát xong là đặt dấu chấm hết cho độ cao nhân sinh đời mình.”
"Chẳng phải cô đã sáng tác rất nhiều bài hát khác sao?"
Trần Phong phủ nhận, nhưng câu tiếp theo của Chung Lôi đã thức tỉnh người trong mộng.
Chung Lôi lắc đầu: "Không đủ. Anh không phát hiện ra sao? Từ khi tôi hoàn thành "Thần Phong" lần đầu, đã trì trệ rất lâu. Việc sáng tác những bài hát khác chẳng qua là thay đổi về lượng mà thôi. Có thể những bài hát này trong tương lai sẽ tạo ra những ảnh hưởng khác nhau, hoặc cũng có thể tạo ra hiệu ứng chồng chéo lên nhau, nhưng chúng chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi. Sự tham dự của tôi vào sự nghiệp tương lai của anh đã kém hơn nhiều so với những thay đổi về chất khi tôi viết "Thần Phong" lần đầu."
Trần Phong: "..."
Hắn biết, Chung Lôi nói đúng.
Nếu Chung Lôi chỉ là một người bình thường thì thành tích hiện tại của cô đã đủ để tự hào.
Cô có thể nằm thoải mái trong sổ ghi chép công lao suốt đời.
Nhưng rõ ràng, cô không phải là người như vậy.
Chung Lôi lại nói: "Nói một cách chính xác, "Thần Phong" chính là sáng ý mà anh đem đến cho tôi, hoàn toàn không phải là thành quả của riêng tôi."
Trần Phong tiếp tục im lặng.
"Vì vậy, hãy để tôi thử một chút xem sao. Anh cũng đã nói, đây là lần cuối cùng. Chấp nhận rủi ro một chút thì đã sao nào? Kế hoạch di dân đến châu Úc đã bắt đầu từ bây giờ rồi phải không?"
"Đúng vậy, tổng dân số của châu Úc đã vượt quá 1,5 tỷ người."
"1,5 tỷ người này đã bị bỏ rơi."
"Theo một nghĩa nào đó, đúng là vậy. Nhưng nếu có vi khuẩn siêu năng, thì vẫn có thể cứu được, nhưng tiếc là bọn họ không thể đợi được."
Chung Lôi nói chém đinh chặt sắt: "Cho nên, để tôi đi đi."
Cuối cùng, Trần Phong đưa Chung Lôi lên tàu vũ trụ đến Titan.
Bây giờ cô đã 71 tuổi.
Thậm chí cô còn đặt một vé mới.
Đợi đến khi trạm vũ trụ trung chuyển thứ hai bên ngoài Hải Vương Tinh hoàn thành, cô ấy sẽ đi được xa hơn nữa.
Nhưng trong một thời gian ngắn, Trần Phong không thể rời đi.
Có mấy lời không cần phải nói ra, hai người cứ như vậy mà từ biệt, chỉ sợ không biết tháng năm nào mới gặp lại.
Trong lần luân hồi cuối cùng mà hai người có thể chung đụng với nhau, Trần Phong vẫn cố gắng làm việc chăm chỉ. Chung Lôi vì thực hiện giá trị bản thân và chắp thêm đôi cánh mới cho sứ mệnh của Trần Phong mà chọn đi thật xa trước thời hạn.
Lúc này, Trần Phong nhận ra rằng hắn chưa bao giờ kiểm soát nhân sinh của Chung Lôi.
Cô cũng chưa bao giờ thay đổi.
Cô vẫn là nhạc sĩ thiên tài cô độc cả quãng đời, giống như năm đó khi cả hai chưa quen biết nhau.
Giữa hai người đã xảy ra rất nhiều chuyện, cũng đã trôi qua rất nhiều năm.
Nhưng cô vẫn luôn quật cường và bướng bỉnh như vậy, một khi đã xác định thứ gì thì có 10 con trâu cũng không thể kéo lại được.
Một tháng sau, Trần Phong nhận được email từ Chung Lôi.
"Anh từng nói rằng vũ trụ là vô hạn, tràn ngập những khả năng vô hạn. Tôi tin.
Anh cũng từng nói rằng, nhân loại sinh ra trong vũ trụ, lớn lên dưới ánh mặt trời, nhưng ranh giới năng lực của nhân loại chính là ranh giới của vũ trụ, cho nên, chỉ cần cố gắng làm việc chăm chỉ, nhân loại sẽ không sa ngã trên con đường tiến lên.
Anh vẫn luôn cố gắng làm việc chăm chỉ.
Tôi cũng đang cố gắng làm việc chăm chỉ.
Nhưng tôi... làm chưa đủ.
Rõ ràng anh từng nói rằng, tài hoa của tôi không hề có giới hạn trên.
Tôi cũng tin điều đó.
Tôi chọn cách tự tin mù quáng.
Trực giác đã mách bảo với tôi rằng "Thế Ngoại Chi Ca" và "Thần Phong" không phải là cực hạn của giai điệu vũ trụ.
Vì cơn bão lượng tử trong não của chúng ta có thể phức tạp như chính vũ trụ, nên linh cảm của tôi hẳn nên chạm đến các quy luật cơ bản của vũ trụ.
Tôi tình nguyện chết cô độc trong vũ trụ còn hơn để bản thân mình phải thất vọng, càng không muốn để anh phải thất vọng.
Tôi sẽ tạo ra biến số lớn nhất, vượt kế hoạch 1000 năm của anh.
Cuối cùng, hãy tin tưởng tôi mù quáng một lần nhé.”
Sau khi xem hết bức thư điện tử, Trần Phong lặng lẽ đóng trang giao diện.
Ngày 3 tháng 9 năm 2100.
Mây Dyson Thủy Tinh được khảm vào mảnh ghép cuối cùng, trở nên hoàn chỉnh và được đưa vào vận hành.
Chung Lôi đã dẫn đầu nhóm thám hiểm đầu tiên bay đến bên ngoài vành đai hành tinh Kuiper.
Trần Phong nhận được tin nhắn cuối cùng từ Chung Lôi.
Đây là một bài hát.
Tên bài hát là "The Sun In The Universe".
Trước khi nhấn vào bài hát này, Trần Phong nhấn nghe di ngôn của Chung Lôi.
“Trần Phong.
Tôi vẫn không ngừng suy nghĩ.
Nghĩ về ý nghĩa ngoài định mức của cuộc sống mà anh đem đến cho tôi.
Suy nghĩ về ý nghĩa của riêng tôi.
Tôi luôn muốn biết, trong những năm tháng hư ảo chưa từng xảy ra đó, tôi đã làm thế nào mà lần nào cũng thay đổi được gông xiềng của vận mệnh.
Bây giờ, tôi đã tìm thấy câu trả lời.
Tôi, đại diện cho cực hạn của nền văn minh nhân loại trong những rung động âm nhạc. Không chỉ là duy nhất, mà còn tuyệt hậu.
Thực ra, tôi vẫn luôn thiếu tự tin, luôn cho rằng mình rất tầm thường.
Cho nên, trong quá khứ, phần lớn danh tiếng của tôi chỉ được gây dựng sau khi tôi chết, bởi khi còn sống, tôi chỉ muốn yên tâm làm nhạc mà thôi.
Tôi không nên để mình bị người khác đánh giá.
Tôi hẳn phải có sự tự tin này.
Trong thế giới của anh, tôi cũng đã chứng tỏ bản thân những 9 lần.
Bây giờ, trong thế giới chung, thế giới cuối cùng của chính mình, tôi muốn chứng tỏ bản thân mình lần cuối cùng.
Trong bài hát này, tôi đã hát về 9 tuyến thời gian thuộc về anh, trọn một đời của anh.”
Mới hôm qua, Chung Lôi, người đáng lẽ phải có tuổi thọ thêm mấy chục năm nữa, đã kết thúc cuộc đời không tính là dài trước thời hạn, hưởng thọ 101 tuổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận