Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 347: Trực Giác

Trên chiến trường Kim Tinh, Lâm Bố, người đang nghỉ ngơi ngắn ngủi phía sau chiến tuyến, liếc nhìn thành tích của mình.
Bị đánh trúng: 5 lần.
Chiến thú Hắc Quang bị tiêu diệt: 177 con.
Lâm Bố siết chặt nắm đấm, im lặng không lên tiếng.
Thoạt đầu, nhân loại trở nên xôn xao.
Chớp mắt sau, gầm lên như sấm!
Không chỉ có những chiến sĩ trên chiến trường này được cổ vũ, mà là toàn bộ chiến sĩ trên tất cả các chiến tuyến của Chiến Tuyến Tự Do, những chiến sĩ chiến tuyến vốn rơi vào thế hạ phong, vốn gục ngã từng giây, bất ngờ khôi phục ý chí.
Kiên trì! Nhất định phải kiên trì!
Chỉ cần Trần Phong trốn thoát, hắn sẽ tới dạy dỗ chúng ta, chúng ta thật sự sẽ có một ngày tiếp cận hắn!
Khi đó, chúng ta cũng có thể giống như hắn, xé nát những con chiến thú Hắc Quang như đập trứng chim bồ câu!
Đường Thiên Tâm lo lắng hét lên trong kênh liên lạc riêng tư: "Anh đang làm gì vậy? Sao anh có thể phát thông tin của mình một cách công khai trên mạng lượng tử như thế chứ! Giờ thì Radium đã biết rồi!"
Trần Phong thoải mái cười một tiếng: "Chứ biết phải làm gì bây giờ? Radium cũng đã khởi động một cuộc chiến toàn diện, hơn nữa, người của chúng ta liên tục chiến bại, chúng ta sắp diệt vong, tôi giấu diễm nữa thì còn bài tẩy này sẽ trở nên vô nghĩa mất."
Đường Thiên Tâm: "Chuyện này..."
"Có lẽ cô không thể hiểu được tâm tình của tôi lúc đâu, ừm, tôi thực sự đã hy sinh một chút. Có thể trong 8 tháng tới, tôi sẽ bị Radium truy sát, nhưng điều đó không quan trọng, tôi có đủ tự tin để đi đến ngày đó. Nói không chừng, đến thời điểm đó, tôi còn có thể chiếm chút lợi theo kiểu 'trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi', và làm được nhiều hơn nữa."
"Là sao?"
"Không thể giải thích cho cô được, tập trung vào chiến trường đi."
Trần Phong khắc chế tâm tư, chuẩn bị bắt đầu một cuộc giết chóc mới.
Đột ngột phát sinh một sự thay đổi.
Quân đoàn chiến thú Hắc Quang vốn đang liều mạng tập kích, đột ngột rút lui như thủy triều.
Dàn chiến hạm tam giác đang giao chiến với hạm đội nhân loại ở phía xa cũng nhanh chóng rút lui, rời khỏi trận địa.
Trần Phong vẻ mặt sững sờ: "Tình huống gì vậy?"
Một phút sau, 960.000 chiến thú Hắc Quang còn lại đồng loạt quay trở lại chiến hạm vũ trang vận tải.
Chiến hạm vận tải cấp tốc châm lửa, bộc phát công suất chân chính của động cơ truyền động cong, bay về phía Trái Đất với tốc độ cực nhanh.
Hạm đội hình nón tam giác còn đi rút lui nhanh hơn nữa.
Chiến trường vốn vô cùng thê thảm cách đây không lâu, lập tức nguội lạnh, chỉ còn lại những chiếc chiến hạm hư hỏng nghiêm trọng; Ưng Kích Giáp và chiến thú Hắc Quang vẫn đang bốc cháy trong không gian, hoặc lơ lửng trong không gian, nếu không có người thu nhặt chúng, thì chúng sẽ là rác vũ trụ đến vĩnh hằng.
Trần Phong ngẩn ra, vô cùng mờ mịt
Chuyện tiếp theo càng khiến hắn thêm mờ mịt.
"Trần Phong? Anh là ai?"
Hắn nghe được âm thanh giọng nữ tổng hợp điện tử trên kênh riêng tư của mình.
Giọng nói này nghe... rất quen tai.
Hệ thống trí năng Ưng Kích Giáp của hắn lập tức nhận ra chủ nhân của giọng nói này.
Radium.
Trần Phong còn muốn nói thêm một chữ khác.
Lôi.
Hệ thống trí năng Ưng Kích Giáp của hắn tự động phát ra một đoạn âm thanh khác để tạo cơ sở cho Trần Phong so sánh.
"Nhân loại, ta là Radium."
So sánh hai giọng nói này với nhau, Trần Phong cảm nhận được một sự khác biệt đáng kể.
100 năm trước, đó là một giọng nữ thuần túy điện tử, không hề giống với giọng của Chung Lôi, hoàn toàn lạnh lẽo và vô cảm.
Nhưng bây giờ, giọng nói mà hắn vừa nghe thấy là giọng của Chung Lôi, bề ngoài vẫn có vẻ thờ ơ, nhưng khi kết thúc giọng nói lại có một thanh run cực kỳ tinh tế.
Nếu không phải năng lực cảm âm và thành tựu âm nhạc của Trần Phong cực tốt, lại kết hợp với cảm giác vô cùng nhạy bén của nhân loại Ngân Hà, thì hắn khó mà nghe ra được.
Trần Phong nhìn về nơi mà anh Hổ từng tồn tại, cách hắn không xa, hoàn toàn sững sờ.
Không biết là do kiệt sức hay do lượng thông tin đột ngột nhận được trong đầu quá lớn, hắn yếu ớt duỗi tay ra, mặc cho cơ thể chậm rãi lơ lửng trong vũ trụ như một cương thi, cho đến khi nó hoàn toàn trùng khớp với vị trí mà Đinh Hổ đã đứng trước đó.
Hắn cực kỳ bối rối.
Đường Thiên Tâm cũng cực kỳ bối rối.
Cô nàng vốn nghĩ rằng chắc chắn hôm nay mình sẽ chết trên sa trường, nhưng đại quân của Radium lại đột ngột rút lui, không hề có lý do nào.
Khi một nhân viên tình báo thông minh nào đó bất ngờ báo cáo với cô ấy rằng, bởi vì Radium muốn che giấu binh đoàn chiến thú, không vận chuyển theo tài nguyên, nên tất cả pin sinh học được sản xuất trong trạm vũ trụ trong tháng này vẫn nằm yên lặng trong các kho chứa lớn của trạm vũ trụ, cô nàng lại càng bối rối hơn.
....
Mọi chuyện đột nhiên trở nên khiến mọi người không thể nào hiểu được.
Sau khi chiếm được ưu thế tuyệt đối, và chỉ cần gia tăng thêm một phần lực nữa thôi là có thể đại công cáo thành, nhưng Radium lại bất ngờ từ bỏ một mục tiêu chiến lược.
Đám người dùng 1 tiếng đồng hồ để dọn dẹp đống lộn xộn trong hoang mang khó hiểu.
Bởi vì lo sợ rằng hạm đội của Radium sẽ quay trở lại, nên trong 1 tiếng này, hạm đội liên hợp đã mang đi khoảng 70% pin sinh học và gần 90% rác không gian.
Bất kể là các đơn vị tác chiến bị phá hủy của nhân loại hay Radium, đều là tài nguyên kim loại quý, một số trong số chúng là kim loại quý hiếm và dị chủng khó có thể tái tạo bằng dụng cụ can thiệp quark.
Chiến Tuyến Tự Do luôn thiếu thốn tài nguyên, nên nhân loại có rất nhiều kinh nghiệm trong việc nhặt 'rác' như thế này.
Trong 1 tiếng này, các chiến báo từ các chiến tuyến khác liên tục được gửi đến.
Ở các khu vực khác, cuộc tấn công của Radium không rút lui nhanh như ở điểm cực Nam màng Dyson bên này, mà còn tiếp tục dây dưa uy hiếp một hồi lâu.
Nhưng điều kỳ quái là, mặc dù binh lực không thay đổi, nhưng sức ép chiến trường lên nhân loại bỗng nhiên giảm đi rất nhiều.
Thao tác của Radium không còn tinh tế như trước, thậm chí thỉnh thoảng còn mắc một số lỗi.
Trình độ điều động hạm đội và phân bổ hỏa lực tinh vi của nó đã giảm đáng kể.
Ban đầu, dưới sự gia cố của thế hệ chiến hạm kiểu mới và quân đoàn chiến thú, Radium có thể kiểm soát tỷ lệ sát thương trung bình của cả hai bên trong phạm vi rộng trong khoảng 1:10.
Có lẽ nó chỉ cần duy trì sức mạnh như vậy trong hơn 2 tiếng, thì Liên minh Chiến Tuyến Tự Do ắt sẽ sụp đổ trên diện rộng, tiến vào một giai đoạn chạy trốn tuyệt vọng.
Và cuối cùng, dần dần bị Radium phong tỏa Thái Dương Hệ, đuổi tận giết tuyệt.
Chiến Tuyến Tự Do có tổng cộng 3 tỷ người, dù liều mạng chạy trốn thì cũng chỉ tồn tại thêm khoảng một đến hai tháng mà thôi.
Nhưng thế công của Radium đột nhiên giảm, tỷ lệ sát thương trận chiến 10 chọi 1 mà vốn dĩ nhân loại không thể chịu được kia, biến thành 10 chọi 3.
Không ai biết lý do, nhưng đây chắc chắn là một tin tốt.
Trong khoang chỉ huy kỳ hạm Thiên Tâm, Đường Thiên Tâm hỏi Trần Phong bên cạnh: "Anh có biết nguyên nhân không?"
Câu hỏi của cô nàng có vẻ rất hoang đường, cho dù Trần Phong luôn biểu hiện cực kỳ xuất chúng, nhưng bản chất của hắn chỉ là một chiến sĩ.
Nhưng không biết vì sao, trực giác của Đường Thiên Tâm lại tin rằng Trần Phong có thể cho mình câu trả lời.
Trần Phong đáp: "Phần lớn năng lực tính toán của Radium được phân phối để làm những việc khác, vì vậy, độ chính xác của việc khống chế toàn cầu của nó đã giảm xuống."
Đường Thiên Tâm gật đầu: "Có lẽ cũng chỉ có thể giải thích như thế. Chuyện này nhất định có liên quan đến anh."
"Ừm."
"Có lẽ nó đã bắt đầu cố gắng phân tích bản chất của anh, một nhân loại Ngân Hà? Cũng đang tìm kiếm thông tin về anh trong không gian mạng của chúng ta?"
"Ừm, nhưng nó không thể thành công."
"Tại sao anh lại tự tin như vậy?"
"Trực giác."
"Trực giác của anh rất chính xác sao?"
"Tôi từng dựa vào trực giác để làm những chuyện rất đáng gờm đấy."
Đường Thiên Tâm không hỏi nữa, mà quay người tiếp tục quan sát thế cục của Thái Dương Hệ trong Tinh Đồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận