Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 956: Cuộc Tranh Luận Vô Nghĩa

Bắt đầu từ lúc Trần Phong thực hiện lần chiết diệu đầu tiên để xuyên qua tinh hệ, sau đó liên tục hoàn thành hơn 6.000 lần chiết diệu cường độ cao chỉ trong một khoảng thời gian rất ngắn mà không mắc sai lầm nào. Nhìn bề ngoài, đây chính là công lao và khả năng kiểm soát tinh chuẩn của Trần Phong, nhưng trên thực tế, bản thân Frides còn mệt mỏi hơn Trần Phong nhiều, anh ta luôn đứng phía sau Trần Phong, chưa bao giờ ngừng tay giúp hắn tinh chỉnh các thông số chiết diệu, tựa như một đại sư âm nhạc mức lương trên 1 triệu tệ/năm đi điều chỉnh âm thanh cho một ca sĩ rởm.
Khi Trần Phong thực hiện chiết diệu lần thứ hai để quay về, cũng là men theo “dấu chân” trước đó, từng bước lùi về, không cần thuật toán phụ trợ.
Sau khi Trần Phong xông vào chiến hạm lăng trụ DX1819, đáng lẽ anh ta nên nghỉ ngơi, nhưng anh ta lại bị Phồn Tinh kéo đi làm trợ thủ, 1 giây cũng không rảnh.
Lúc đó, Frides đã sớm biết rằng mình không còn sống được bao lâu nữa, nhưng nước đã đến chân, anh ta không có thời gian để nghĩ về nó.
Hiện tại, anh ta đã rảnh rỗi rồi.
"Anh trai à, anh nghe em nói này, bây giờ em đã trở thành trí tuệ lượng tử rồi. Từ nay, chiến giáp Chiết Ảnh của anh có thể chiết diệu tùy thích, cho dù định vị tọa độ chín trục phức tạp đến đâu, em đều cũng có thể hoàn thành cho anh chỉ trong nháy mắt. Nghề này cần kết hợp giữa khả năng tính toán của máy tính siêu cấp và trực giác không gian nhạy bén của nhân loại, bây giờ, em còn lành nghề hơn cả Phồn Tinh đấy.
Hơn nữa, em cũng đã hấp thụ những cảm ngộ của anh khi anh du hành xuyên thời không, em đã tìm ra một chút linh cảm. Em vừa có một số quan điểm mới về không gian tam trọng. Chờ tới khi em hoàn toàn hiểu rõ, em có thể liệt kê công thức lực đại hợp nhất chân chính rồi. Em không dám nói là mình có thể dùng một công thức để tóm tắt cả vũ trụ này, nhưng ít nhất, chúng ta có thể tóm tắt dải Ngân Hà này! Nhân loại có thể tìm ra cách đi vào 'không gian chiết diệu' chân chính. Chúng ta có thể tạo ra một thiết bị chiết diệu chân chính, mà không cần đến lõi của Mizu nữa!"
Âu Thanh Lam bên cạnh sửng sốt: "Tại sao trước đây anh không đề cập chuyện này với tôi?"
Frides mỉm cười, "Đó là bởi vì tôi coi đó là bí mật lớn nhất của nhân loại. Tôi không thể truyền tin tức này vào mạng lượng tử được. Chỉ khi đối mặt trực tiếp với các cô, tôi mới dám dùng sóng âm để nói ra.
Tất nhiên, trước khi tự mình đưa ra kết luận, tôi sẽ không nói mấy thứ như thể đang lừa gạt người khác. Ngộ nhỡ, bước đầu tiên mà tôi đi bị nhầm thì sao? Tôi sẽ tự sửa chữa phương hướng, nhưng người khác có thể sẽ không làm được."
Những lời này của Frides lại cực kỳ phù hợp với tính cách của Sergey.
Sergey cũng không ngừng lật đổ chính mình trong quá trình lật đổ vi khuẩn ZS.
Trần Phong gật đầu.
Chuyện mà Frides đang nói, lúc trước hai người cũng đã từng nói sơ qua, nhưng hắn không ngờ Frides lại đào sâu đến vậy.
Điều này chắc chắn đã vượt qua trình độ công nghệ hiện tại của mắt kép.
Nếu công thức lực đại hợp nhất bị mắt kép đánh cắp một lần nữa, nó sẽ bù đắp hoàn toàn cho những thiếu sót của mắt kép khi chúng chỉ biết mượn đồ vật của người khác. giúp chúng hiểu được bí ẩn thực sự của vũ trụ.
Như thế, chẳng khác nào nhân loại đang cung cấp cho mắt kép một bậc thang để đưa chúng đến vị trí bá chủ vũ trụ.
Mắt kép đã dùng nó không biết bao nhiêu năm, và họ vẫn đang sử dụng lõi Mizu theo lối chỉ biết nó có tác dụng như thế nào chứ không biết tại sao lại có tác dụng được như thế.
Tuy nhiên, nhân loại lại có thể sử dụng tư duy của sinh mệnh ba chiều để tưởng tượng và tính toán bản chất của không gian tam trọng và vũ trụ, chỉ mất 9 cái 1000 năm mà đã tìm ra được một khả năng khám phá bản chất vũ trụ - thứ mà mắt kép đã mất ít nhất một triệu năm, thậm chí là vô số năm để tìm ra.
Cả ba đang trò chuyện, thì trong phòng lại vô tình xuất hiện thêm một người.
Là Phồn Tinh.
Cô gái mặc đầm đỏ đột ngột xuất hiện, đứng giữa Trần Phong và Frides, nhìn đối diện với ánh mắt tràn đầy cảnh giác, nghiến răng nghiến lợi nói: "Frides, định cướp mối làm ăn với bản cô nương à?"
Frides: "Uầy."
Trần Phong: "Phồn Tinh, cô bình thường một chút cho tôi. Đừng có lộn xộn."
"Không phải, rõ ràng anh chỉ có mỗi một cái trí tuệ nhân tạo là tôi thôi, tự dưng lại xuất hiện một kẻ thứ ba. Người ta ... Người ta cảm giác như bị 'xanh'(*) nha!"
Đám người im lặng.
Có lẽ Phồn Tinh bị nhiễm virus rồi, bệnh không hề nhẹ.
Tình huống đang cực kỳ nghiêm túc, mà cái người này...
Thôi bỏ đi, dù sao Phồn Tinh cũng không phải người, cô là trí tuệ lượng tử.
Trần Phong: "Frides chết là vì phải giúp cô tranh đoạt quyền khống chế chiến hạm lăng trụ đó."
Phồn Tinh: "Nhưng chẳng phải tôi vì anh nên mới xâm nhập chiến hạm lăng trụ à?"
Trần Phong: "Là vì toàn nhân loại."
Phồn Tinh: "Không, là vì anh. Ai ai cũng biết rằng tôi không hề quan tâm đến sự sống chết của nhân loại. Tôi chỉ nghe theo lời anh."
"Cô..."
Cuộc tranh luận vô nghĩa này không thể nào có kết thúc được.
Trần Phong cũng lười cãi nhau với hai "người" này, chỉ dặn dò những người khác cẩn thận bảo quản thi thể của Frides, sau đó định xoay người đi đến phòng trị liệu của Lâm Bố.
Trước khi ra khỏi cửa, Trần Phong quay đầu nhìn lại.
Bên này, mấy người đang cẩn thận thu thập thi thể của Frides, còn bản thân Frides thì đang bận chống nạnh cãi nhau với Phồn Tinh cạnh bên.
Hình ảnh này quá mức quỷ dị, vừa đau khổ lại vừa buồn cười.
Trần Phong vỗ trán.
À, nhức cái đầu.
Cảm giác thật méo mó, mình sắp phát điên tới nơi mất.
---
(*) xanh: tương tự 'cắm sừng' của Việt Nam
Bạn cần đăng nhập để bình luận