Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 469: Tống Tư Vũ

Nói đến loại biến cố này thì cũng có chút kỳ diệu, u mập mạp thế mà lại đính hôn!
Hơn nữ, lại còn là cưới chạy bầu!
Khi biết được tin này, Trần Phong suýt chút nữa thì rụng hàm.
Hai người trò chuyện qua điện thoại, trong điện thoại nói như vầy.
“Ặc, sư phụ, anh cũng đừng trách em nha, em cũng không ngờ lại nhanh như vậy.”
"Tôi CMN cũng không ngờ đâu!"
u mập mạp hơi căng thẳng, lo lắng nói: "Chuyện này ... chuyện này không phải là niềm vui bất ngờ sao? Sư phụ, anh nói xem, liệu chuyện này có ảnh hưởng tiêu cực đến sự nghiệp theo đuổi con đường nghệ thuật của em không nhỉ? Nếu em đính hôn sớm như vậy, liệu fan của em cũng như những nhóm gan nữ cuồng nhiệt có vì đau lòng muốn chết mà bỏ rơi em không? Nếu như sư phụ phản đối, em có thể trì hoãn một chút, từ từ thông báo tin tức này sau."
Trần Phong buồn bực đến mức muốn phun một búng máu gà: "Phiền anh tự mình soi gương đi! Anh mà có fan cái rắm ấy! fan nữ cuồng nhiệt cái trứng!"
Mập mạp: "Yô?"
"Anh là phái thực lực, thực lực như cái chùy sắt đấy, fan với chả fan nữ cuồng nhiệt gì đó, không có liên quan gì đến anh cả đâu. Nếu anh thích người ta, muốn kết hôn lúc nào thì cứ kết hôn lúc đó. Chuyện này chẳng ảnh hưởng gì đến sự nghiệp biểu diễn của anh cả!"
u Tuấn Lãng: "Uầy ..."
Thế giới này thật là thực tế.
Mập mạp cũng không biết mình nên vui hay nên buồn nữa.
Tâm trạng phức tạp quá đi.
Nghe cái giọng điệu vừa đắc ý lại thấp thỏm trưng cầu ý kiến của mập mạp qua điện thoại, Trần Phong tỏ ý hắn rất muốn bóp chết anh ta.
Vi sư bên này có chẳng có nơi có chốn đấy, cái thứ nghiệt đồ nhà ngươi lại dám đi trước một bước.
Ồ không, hai bước!
Hắn không khỏi xót xa thay cho vị hôn thê của mập mạp.
Rốt cuộc thì có bao nhiêu mù, hay là, có bao nhiêu nghèo?
"Có tấm ảnh chụp nào không?"
"Có có."
"Tôi xem một chút."
...
"Tôi không nói ảnh của anh! Tôi nói ảnh vị hôn thê của anh!"
"Ồ ồ ồ! Em vừa phát ảnh cô dâu lên vòng bạn bè ấy."
Sau khi nhìn thấy tấm ảnh chụp cô dâu được treo trong vòng bạn bè hệt như báu vật, trong lòng Trần Phong lộp bộp một tiếng.
Trong lòng hắn ngay lập tức nổ tung.
CMN!
Quỷ quái gì vậy!
Vô cùng xinh đẹp!
Mà, cái bộ dạng nhỏ nhắn và xinh xắn này, cách búi tóc quen thuộc này ...
Mắt này mũi này ...
Nói, em gái này, đến tột cùng thì mối quan hệ giữa em và u Thanh Lam là gì vậy!
Một kẻ suốt ngày gây sốc cho người khác như Trần Phong, lần nào cũng khiến người ta hút khí lạnh trợn mắt kinh ngạc, cuối cùng cũng có ngày hôm nay, tự mình trải nghiệm cảm giác hút khí lạnh trợn mắt kinh ngạc là thế nào, phải mất mấy giây mới bình tĩnh lại được.
Hắn bắt nói bóng nói gió hỏi u mập mạp đến tột cùng thì đã có chuyện gì xảy ra.
Sư phụ đã có ý muốn hóng chuyện bát quái, mà một kẻ đang chìm đắm trong hạnh phúc, cái kẻ hận không thể thông báo cho toàn thế giới biết như u mập mạp sao có thể che giấu bí mật được.
Không lâu sau, u Tuấn Lãng triệt để dốc toàn bộ câu chuyện ra ngoài.
...
Thật lâu sau, Trần Phong mới thốt ra được câu: "Chúc mừng anh."
"Cám ơn sư phụ, toàn bộ đều nhờ có sư phụ giúp đỡ."
"Không đâu, u Tuấn Lãng à. Anh phải đối xử tốt với cô ấy đấy, cũng phải chăm sóc tốt cho bé con trong bụng cô ấy nữa."
Mập mạp: "Uầy đương nhiên rồi... con em thì đương nhiên em phải nuôi thật tốt chứ!"
Mập mạp cảm thấy thật quỷ dị, tại sao sư phụ còn quan tâm đến bé con của mình hơn bản thân mình thế nhỉ?
Cúp điện thoại, Trần Phong lập tức lái xe đến sông Thục, dọc đường đi trong đầu vẫn có cảm giác như đang nằm mơ vậy.
Hắn đã hiểu, hiểu toàn bộ.
Vị hôn thê của mập mạp tên là Tống Tư Vũ, không phải Lâm muội muội từ trên trời rơi xuống, cũng không phải người bình thường không rõ lai lịch.
Tuy gia cảnh của Tống Tư Vũ không thể bì kịp u mập mạp, dòng dõi xê xích chút ít, nhưng cũng được coi là danh gia vọng tộc nổi bật ở Hán Châu.
Kỳ thực, hẳn là Trần Phong đã gặp Tống Tư Vũ một lần, nhưng lúc đó hắn không để ý đến xung quanh nhiều, hơn nữa, tên mập mạp kia cũng đang tránh mặt cô ấy, nên Trần Phong cũng không quan tâm lắm.
Giờ thì Trần Phong đã biết, đôi vợ chồng trẻ này căn bản chính là thanh mai trúc mã, tình yêu thuở thiếu thời.
Thậm chí, mập mạp đã thầm mến người ta từ khi còn nhỏ, mặc dù tiền bạc chẳng quan trọng nhưng anh ta lại rất tự ti vì ngoại hình kém cỏi của mình, mỗi lần trò chuyện với đối phương, anh ta đều lắp bắp, khẩn trương muốn chết.
Khi còn nhỏ thì còn tốt một chút, nhưng càng lớn anh ta càng tự ti sợ hãi.
Tống Tư Vũ lờ mờ biết rằng u mập mạp thích mình, nhưng cũng không có cảm xúc đặc biệt gì với anh ta, hai người lại đi trên hai con đường hoàn toàn khác nhau, sẽ không có cái gọi là khả năng xảy ra, nên cũng không xem trọng lắm.
u mập mạp được định sẵn là sẽ thừa kế tập đoàn Ouhe, nhưng Tống Tư Vũ vẫn còn hai người anh trai, nên cô có thể tự do an bài nhân sinh của chính mình.
Cả hai đều ra nước ngoài, thậm chí còn học cùng trường Ivy League, nhưng không giống như u Tuấn Lãng - kẻ bỏ tiền ra để làm một kẻ lưu manh để bước vào rồi bước ra khỏi chuyên ngành kinh tế và thương mại quốc tế; cô ba nhà họ Tống lại cực kỳ thông minh, tự dựa vào bản lĩnh của mình để nhận được học bổng vào trường Ivy League.
Dù với ánh mắt bắt bẻ hiện tại của Trần Phong, hắn không thể không khen ngợi một câu, cô ba nhà họ Tống thực sự là một nhân tài nghiên cứu có tiềm lực cực lớn.
Bây giờ cô ấy chỉ mới 25 tuổi, nhưng đã có bằng thạc sĩ ở hai lĩnh vực chuyên môn khác nhau là vô tuyến và AI Internet, hiện đang học lên tiến sĩ cả hai chuyên ngành này luôn.
Ngoài học tập và công việc, sở thích duy nhất của cô là nghe nhạc, đặc biệt là ca dao dân ca theo phong cách nhẹ nhàng, để thư giãn tâm tình.
Kết quả thì tốt rồi, vì cái đam mê này của mình, cô đâm đầu vào hai album ca dao dân ca của u mập mạp, trầm luân đến mức không thể kìm chế.
Không đen không thổi, tuy bề ngoài của mập mạp chẳng ra làm sao cả, nhưng giọng hát của anh ta thực sự rất hay.
Tất nhiên, điều quan trọng nhất là bài hát của Trần Phong đủ mạnh.
Hiện tại, nếu mập mạp không phải là Hoàng đế trong giới ca dao trong nước, thì cũng phải là Thái tử gia.
Sau khi chìm đắm trong những bài ca dao ấy, Tống Tư Vũ lại nảy sinh hứng thú với mập mạp, hào hứng gọi điện thoại về, còn hỏi cái vị ca sĩ tên u Tuấn Lãng có phải là anh ta hay không?
Tất nhiên, mập mạp tỏ ý, 'đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, chính là tại hạ'.
Kể từ đó, cả hai đã dứt khoát tình đầu ý hợp, rồi...vượt quá tầm kiểm soát.
Một thời gian trước, đúng lúc Tống Tư Vũ trở về sau kỳ nghỉ, cả hai rảnh rỗi liền quấy đục một chỗ.
Này thì anh anh em em, cộng với sự quen biết và hiểu rõ nhau từ nhỏ, có thể coi như một cặp môn đăng hộ đối, hai người hoàn toàn không có gì phải kiêng kị nữa.
Cũng không lâu lắm, chuyện cuối cùng biến thành như bây giờ, mang thai ngoài ý muốn.
Ban đầu, u Quốc Hoa rất sốc khi biết chuyện này, gặp gỡ hai anh em nhà họ Tống để bàn bạc, cảm thấy cũng không tệ lắm, rất xứng đôi vừa lứa, thôi thì quyết định như vậy đi, rồi thành cái thể loại giai thoại này.
Hiện tại, Trần Phong đã hiểu rõ mọi chuyện, tại sao mấy ngày trước đó, cái vòng bụng mỡ lõm bõm của mập mạp lại hơi co lại, hắn còn thực sự cho rằng là do mình sắp xếp công việc quá nhiều cho anh ta, kết quả thì giỏi rồi, rõ ràng là tên tôn tặc này 'lao lực quá sức'.
Hận ghê gớm!
Nghiệt đồ!
Một cô gái nhỏ nhắn đáng yêu như vậy, thế nhưng ngươi nhẫn tâm...
Thôi bỏ đi.
Tính ra thì đây đích thực là một chuyện tốt đối với Trần Phong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận