Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1227: May Mắn

Không lâu sau, Dương Quốc Định lại tiếp đón thêm người thứ hai, đây là một chuyên gia nghiên cứu trong lĩnh vực năng lượng ảo.
Lý do của anh ta cũng giống với Lâm La, nếu hướng đi mới đã 'tình cờ' nằm trong phạm vi lĩnh vực chuyên môn của anh ta, thì anh ta không nên rời đi.
Dương Quốc Định lại phải buông tay.
Điều kỳ diệu của một hệ thống chính là, không thể tùy tiện phá vỡ bất kỳ quy tắc nào chỉ vì một đối tượng cụ thể, bởi vì, một khi một lỗ hổng được mở ra, nếu tin tức bị rò rỉ ra bên ngoài, thì sẽ có ngày càng nhiều kẻ bắt chước, kế hoạch ban đầu sẽ không còn được chấp hành nghiêm ngặt.
Giống như Lâm La đã mắng, Dương Quốc Định không phải là một chính trị gia hợp cách, càng không phải là một quân nhân hợp cách.
Anh không thể máu lạnh, không thể nhẫn tâm, càng không thể kỷ luật nghiêm minh.
Có người đã nói thế này.
"Không phải chỉ mỗi mình Dương Quốc Định anh biết hy sinh, chúng tôi cũng biết quyết tâm không từ bỏ. Dù sao con người ai mà chả chết, cái chết cũng chỉ nhẹ hơn lông hồng ... Bây giờ nếu đã có kế hoạch mới, chúng tôi vẫn muốn thử một lần nữa."
Một số người thậm chí còn phản bác lại lời nói của Dương Quốc Định.
"Anh từng nói rằng chúng ta chính là quân nhân, đây chính là chiến trường của chúng ta. Chúng tôi hoàn toàn tán thành. Nhưng anh cũng nên biết rằng, đã là quân nhân thì không có cái quyền né tránh nguy hiểm khi gặp phải tình huống khẩn cấp. Bất kể người lính nào cũng sẽ lập lời tuyên thệ khi nhập ngũ. Mặc dù chúng tôi chưa bao giờ tuyên thệ , nhưng trong lòng chúng tôi có đủ giác ngộ. Nếu chỉ cần đứng trước nguy cơ đối mặt với tử vong là lập tức rút lui, thì chúng ta phải đánh cuộc chiến này như thế nào đây? Ai sẽ là người đứng ra bảo vệ dân chúng? Ai sẽ canh giữ căn cứ của chúng ta?
Loại hành vi đào ngũ này thực chất chính là không có lòng tin đối với những nhân loại ở bên ngoài. Chúng tôi tin rằng, đây là nơi cần chúng tôi nhất, cho nên, chúng tôi không chấp nhận yêu cầu của chủ nhiệm Dương.
Ngoài kia có đến mấy trăm tỷ người, nhiều thêm chúng tôi cũng không nhiều bao nhiêu, mà có thiếu mất chúng tôi cũng không thiếu bao nhiêu cả. Nhưng ở đây, tại chính nơi này, thiếu một người chính là bớt đi một sức mạnh, tốc độ vận hành của cơ cấu tổ chức cũng sẽ bị chậm lại. Đây mới là nơi cần chúng tôi nhất. giá trị lớn nhất của chúng tôi chính là chết ở đây, bất kể thành công hay thất bại. Cho dù có thất bại hoàn toàn đi chăng nữa, thì câu chuyện của chúng tôi sẽ mãi tỏa sáng trong vũ trụ, tựa như mặt trời, cùng với câu chuyện của nhà hiền triết, lan truyền cảm hứng cho các thế hệ tương lai."
Dương Quốc Định không thể nào nói cho người khác biết rằng, những lời bên trong bài phát biểu lúc trước không phải là lời của anh.
Nhưng vấn đề này, anh không thể nói ra.
Anh chỉ có thể tiếp nhậ, hết cách xoay chuyển.
Kể từ lúc bắt đầu kế hoạch, đây là lần duy nhất mà những người tham gia hạng mục không tuân theo mệnh lệnh của anh.
Nhưng không ai đáng bị trách phạt cả.
Nỗ lực cuối cùng của viện nghiên cứu bắt đầu - đem phôi thai đã chết tiến hành năng lượng ảo hóa, hơn nữa phải bảo tồn sao cho thông tin di truyền của phôi thai năng lượng ảo phải giống hệt như phôi thai năng lượng thực ban đầu.
Đợi mọi người về hết, phòng làm việc của Dương Quốc Định yên tĩnh trở lại.
Anh đột nhiên nhớ tới những lời mà chủ não Phồn Tinh đã giao cho anh..
Anh không khỏi tự hỏi liệu Phồn Tinh có lường trước được những khiếm khuyết về tính cách của anh khi biên soạn bài phát biểu đó không, liệu cô có đoán trước rằng sẽ có một màn như ngày hôm nay không?
Nếu như chủ não Phồn Tinh đã có thể suy tính được bản chất nhân loại khi gặp pahri tình huống đối mặt với sự thất bại của nhiệm vụ. thì ắt hẳn, cô cũng sẽ tính được phôi thai đang chết thật hay chết giả chứ?
Nếu tất cả những điều này thực sự nằm trong kế hoạch, thì ngược lại, nó cho thấy rằng quả thực mọi chuyện vẫn còn hy vọng?
Dương Quốc Định đột nhiên toát mồ hôi lạnh, trong lòng cảm thấy may mắn khôn cùng.
Nếu không nhờ Lâm La ép buộc anh nhượng bộ bằng đoạn tình cảm mập mờ giữa bọn họ, thì bây giờ trong căn cứ chỉ còn lại hơn 20.000 người.
Lâm La đã cứu anh thoát khỏi mép vực sâu tội lỗi.
Nơi khóe miệng của anh dần vẽ nên một nụ cười, vừa có chút cảm kích, vừa có chút xấu hổ, lại có chút nhẹ nhõm.
Anh đã đoán trước được rằng, chỉ cần Lâm La bước được vào cánh cửa này, điều gì sẽ xảy ra khi lỗ hổng hệ thống bị mở ra.
Cô vẫn đang dùng tất cả sức lực cuối cùng trong sinh mệnh bé nhỏ của mình để giúp đỡ anh ở mọi khía cạnh.
. . .
Bên trong vũ trụ hư không, tất cả đều yên tĩnh.
Mười tám chiếc Worm III và tinh cầu thi hài đang bị kéo giãn, hệt như một mũi tên xuyên qua bầu trời.
Bầu trời đầy sao ở phía xa vẫn như vậy, các tinh hệ cực lớn ở xa hơn trông vẫn giống như bình thường.
Trong quá trình nhân loại khám phá vũ trụ, món quà trực quan nhất mà vũ trụ ban tặng cho nhân loại chính là “sự cô đơn”.
Càng xa quê hương, nhân loại càng dễ chìm vào sự trống trải vô tận mà vũ trụ để lại cho nhân loại.
Nhưng lúc này sự trống rỗng này chỉ là ảo ảnh.
Những thay đổi rung trời lệch đất đang diễn ra ở mức độ mà mắt người không thể nhìn thấy được.
Tuy nhiên, khi các quy tắc năng lượng thực trong môi trường bên ngoài thay đổi vượt quá một phạm vi nhất định, thiết bị giám sát có thể tìm thấy một chút ít manh mối.
"Báo cáo, không gian bên ngoài của hạm đội đang trải qua một đợt thủy triều lượng tử dữ dội. Lấy chúng ta là trung tâm của quả cầu, tần suất sản sinh và triệt tiêu của các hạt năng lượng thự trong phạm vi 50 tỷ km đang tăng lên không ngừng."
Đây là thông tin tham khảo đầu tiên do cơ quan tình báo cung cấp.
Thông tin thứ hai đến từ các cơ quan tình báo của toàn bộ đế chế Thần Phong.
Lấy Thái Dương Hệ là trung tâm của quả cầu, đợt thủy triều lượng tử dữ dội đang xuất hiện ở vùng lân cận trong bán kính gần 250 năm ánh sáng.
Ngay sau đó, các đường viền của tần suất luân hồi năng lượng thực được vẽ ra.
Lúc này, các đường đồng mức trông giống như sóng nước đảo ngược. các đường biểu thị sức mạnh của thủy triều dâng đang bắt đầu co lại trong phạm vi 250 năm ánh sáng, tập trung co lại về phía vị trí của tinh cầu thi hài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận