Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 117: Sẽ Bị Kết Án Bao Lâu?

"A… ĐM!"
Gã kia tức giận, đứng dậy định mắng người nhưng Trần Phong đã yên vị trên xe của gã rồi.
"Hỏi anh một lần nữa, số điện thoại của anh là số mấy, quay về tôi trả anh gấp 3."
"CMM! Mày muốn gì? Mày mua được chắc?"
Oanh.
"Vậy anh báo cảnh sát đi." Bỏ lại một câu, Trần Phong rít ga vút thẳng.
"Báo cảnh sát! Mau báo cảnh sát! ĐM thằng cướp xe! ĐM… còn đi ngược chiều!"
Dưới đôi mắt gần như bất lực của gã, Trần Phong quay đầu xe, chạy vào làn đường khẩn cấp, đi ngược lại con đường từ thành phố đến sân bay.
Vận tốc của hắn cực nhanh, tay ga bị kéo đến cực hạn, trên đường chỉ còn lưu lại một làn khói trắng.
Không hổ là moto phân khối lớn cao cấp, động cơ vô cùng mạnh mẽ, chưa tới 4s đã có thể gia tốc hơn 100km/h.
Thật ra thì Trần Phong chưa từng cưỡi moto nhưng thứ này không thể làm khó “hắn của ngày hôm nay”.
Sau khi trạng thái của hắn mở hết, năng lực quan sát và phản ứng thần kinh chính là của một chiến sĩ dùng Thanh Long Giáp chân chính.
Ngay cả Thanh Long Giáp hắn còn có thể cưỡi, huống hồ moto?
"Thằng này muốn làm gì! Nó sắp đâm vào trạm thu phí! Trời ơi, xe của tao! Má nó! Vậy cũng được luôn?"
Gã đàn ông bị cướp xe vừa hét vừa nôn nóng nhìn theo Trần Phong vọt tới trạm thu phí.
Vận khí không tệ, đúng lúc có một làn không có xe băng qua.
Hắn không chút do dự đổi hướng vọt vào đầu đường.
Thanh chắn vắt ngang phía trước, nếu hắn tiếp tục, nhất định sẽ va vào.
Ánh mắt Trần Phong tập trung, trong lòng lập tức nảy ra mấy loại sách lược.
Cúi người luồn xuống?
Không được, nó vẫn còn khá cao.
Cho nên… bay qua!
Hắn bắt đầu nâng chân lên, cả người bò lổm ngổm trên xe, hai chân giẫm lên đệm yên sau.
Khoảnh khắc moto sắp lao đến thanh chắn, hắn thả hai tay, sau đó vận lực từ hai chân, bắn người lên.
Chiếc xe vẫn bình ổn lao qua dưới thanh chắn, còn hắn nhảy lên như một con ếch, vừa vặn vượt qua thanh chắn, rồi rơi thẳng xuống trên moto, nhanh chóng lao đi.
"ĐM, chơi vậy được luôn?"
Thanh niên bị cướp moto đang định báo cảnh sát, nổ mắt choáng váng.
Trên thế giới này, Trần Phong làm một thanh niên tuân thủ luật pháp hai mươi mấy năm.
Đây có thể được xem là lần đầu tiên hắn phạm pháp, thế nhưng không phải phạm pháp thường mà là chơi lớn.
Cướp bóc, đi ngược chiều, vượt tốc độ, lao qua trạm thu phí.
Hắn khá khẩn trương, nhịp tim cực nhanh, so với lúc mặc Thanh Long Giáp đợi mạt thế kéo đến ở ngàn năm sau, cũng không kém là bao.
Nhưng hắn rất chuyên chú, bởi hắn biết rõ thời gian còn lại của mình không còn nhiều.
Hắn nheo mắt, quan sát tỉ mỉ mỗi tài xế của những chiếc xe đang lao tới, hắn sợ nhỡ đâu chính hắn bỏ lỡ mà hối hận không kịp.
May thay, sau gần 5 phút trôi qua, hắn dễ dàng nhận ra Chung Lôi đang ngồi trên chiếc X3 trong dòng xe cộ phía trước.
Không phải do ánh mắt hắn sắc bén như chim ưng, mà là từ xa hắn đã nhận thấy tình huống bất thường của chiếc xe kia!
Đoạn cầu vượt này là một con đường thẳng, nhưng chiếc xe đột nhiên đi theo đường cong, đầu tiên nó đâm vào lan can theo đường chéo, và sau đó bị bật trở lại, sau một hai giây xiêu xiêu vẹo vẹo thì thân xe cũng ổn định vững vàng nhờ hệ thống ESP.
Sẽ không có gì là lạ nếu hôm nay phát sinh tai nạn lần hai và Chung Lôi cũng ở trong chiếc xe đó.
Xe cộ lưu thông trên đường cũng phát hiện ra sự khác thường của chiếc xe này, một là chậm lại, hai là gia tốc vượt qua, rối rít tránh khỏi nó.
Sự va chạm của X3 giống như một cục đá ném vào mặt hồ tĩnh lặng, làm nhiễu loạn trật tự, khiến dòng xe đang chạy theo quy luật trở nên cáu kỉnh và hỗn loạn, giống như một vòng xoáy.
Trần Phong không chút do dự đổi hướng, cưỡi moto đón đầu xông vào vòng xoáy, đâm thẳng tới chiếc X3 đang chạy lại với tốc độ không chậm.
Chiếc moto như một con cá mềm mại uyển chuyển giữa dòng xe.
Rốt cuộc hắn cũng tới gần X3, đối mặt với nó.
Chung Lôi đang chậm rãi ngọ nguậy bên ghế phụ, dường như vì vụ va chạm vừa rồi, cô nàng hơi hoảng hốt.
Trên ghế lái, cả người cô gái trẻ cứng đờ, đầu ngửa ra sau, hoàn toàn dựa vào ghế, hai mắt nhắm nghiền, bất tỉnh nhân sự.
Với kiến thức sơ cứu được học trong huấn luyện quân sự, Trần Phong liếc mắt cũng biết đây chính là trạng thái sốc đột ngột.
Nguyên nhân cái chết của Mạnh Uyển Nguyệt đã được làm rõ.
Trước đó, vì cùng Chung Lôi làm bài hát mới nên cô đã thức đêm trong một khoảng thời gian dài dẫn đến bị thiếu ngủ nghiêm trọng, cả người đã sớm ở vào trạng thái cực hạn, do đó lúc trên đường ra sân bay, cũng bởi vì mệt mỏi quá độ khiến cô ngất do sốc đột ngột.
Nếu rơi vào trường hợp thông thường thì ước chừng cô chỉ hôn mê một lúc, nghỉ ngơi một thời gian là không vấn đề gì cả nhưng hiện giờ, cô đang lái xe.
Sau khi bị choáng khiến cơ thể rời vào trạng thái cứng ngắc, chân đạp ga vẫn không nới lỏng mà ngược lại vẫn tiếp tục gia tốc!
Nên cuối cùng, chiếc xe của Mạnh Uyển Nguyệt mới lảo đảo tông vào lan can mà rơi khỏi cầu vượt.
Không biết tình trạng bị thương của Chung Lôi thế nào nhưng hi vọng vào việc cô nàng tự cứu mình sợ là không thực tế.
Khoảng cách giữa X3 và moto ngày càng gần, còn dưới 100m.
Trần Phong nhìn chung quanh, khi hai bên cách nhau còn 50m hắn lập tức dồn sức đánh đầu xe, kéo mạnh tay ga.
Đồng thời hắn thay đổi hạ thấp trọng tâm, từ đang chạy thẳng đứng biến thành nằm ngang dán người xuống đất, trọng tâm ép xuống còn thấp hơn cả khi những tay đua chuyên nghiệp bẻ đường cua gấp.
Bánh sau moto chà trên mặt đường sinh ra khói trắng nồng nặc gay mũi, thân xe ma sát trên mặt đất tạo ra tia lửa bỏng mắt.
Lúc hai bên chỉ còn cách nhau 20m, Trần Phong rốt cuộc cũng quay đầu thành công, chạy cùng hướng với X3.
Nhưng hắn phải bắt đầu gia tốc lại vì vận tốc hiện tại của X3 đã vượt 150km/h.
Kéo tay ga, Trần Phong tiếp tục đuổi theo, đầu tiên hắn vượt qua nửa thân xe của X3, dần áp sát rồi đưa tay trái ra nắm lấy cửa tài xế.
Thất bại, không mở được.
Không biết là vì bên trong bị khóa, hay cú va chạm vừa rồi đã khiến linh kiện biến dạng.
Tay phải hắn nắm thành quyền, đập vào kính thủy tinh.
Cú thứ nhất không thể đập vỡ, thậm chí, thiếu chút nữa còn khiến hắn mất đi thăng bằng.
Trần Phong thở dốc, sau đó tung người nhảy lên khỏi xe máy, nắm tay trái hung hăng đánh vào vị trí mà tay phải vừa đấm.
Cánh tay phá vỡ thủy tinh xông vào bên trong xe.
Cá nhân hắn lại mất đi gia tốc, bắt đầu bị gió mạnh kéo giật về sau.
Cánh tay trái hắn vận lực cong lại lần nữa, chen chúc với miểng thủy tinh.
Lớp áo khoác bên tay trái bị cắt rách, phía trong khuỷu tay bị thủy tinh đâm vào nhưng hắn đã khóa thành công tay trái vào trong cửa.
Moto ngã xuống, lăn lộn về phía trước, khiến đám xe phía sau một trận binh hoang mã loạn.
Cả người Trần Phong treo ngang bên ngoài xe, mũi chân đạp lên tay nắm ngoài cửa xe của X3, thành công ổn định thân hình.
Hắn tiếp tục dùng tay trái cẩn thận lần mò từng chút để mở khóa cửa xe.
Khóa mở.
Tay trái hắn mãnh lực kéo một cái, cửa xe hé ra kẽ hở chừng hai nắm tay.
Vì sức gió quá mạnh, cửa xe bị thổi khép lại.
Hắn vội vàng vươn đầu gối, vừa vặn kẹt trong khe cửa.
Lực va đập khi cửa xe đóng lại kẹp chặt đầu gối hắn đau đớn.
Chuyện tiếp theo đã trở nên đơn giản hơn, tay trái Trần Phong lui về tóm vào bên trong cột B (1), tay phải vươn ra, vận lực chống đỡ mở cửa xe, hắn lắc mình vào bên trong, đặt mông ngồi trên người Mạnh Uyển Nguyệt.
Tuy nhiên, lúc thu chân trái lại, hắn bị chậm một nhịp và mắt cá chân của hắn bị kẹp lại.
Trong nháy mắt, hắn kéo vô lăng bằng cả hai tay, an toàn.
Trong lòng hắn thở phào một hơi.
Hắn dùng chân phải đẩy bàn chân cứng nhắc đang đạp ga của Mạnh Uyển Nguyệt ra, sau đó chuyển qua đạp lấy chân phanh để giảm tốc.
Đồng thời Trần Phong nhìn tình hình phía sau qua kính chiếu hậu.
Moto đã bốc cháy và phát nổ giữa đường, các phương tiện phía sau đều đang trái phải tán loạn. Không biết vụ va chạm như thế nào nhưng chắc chắn phía sau đã xảy ra tai nạn liên hoàn.
Tâm tình Trần Phong khá phức tạp.
Hắn bắt đầu lo lắng về thương vong.
Lúc này, hắn biết rõ là mình lo lắng nhưng nếu cho hắn một cơ hội nữa hắn vẫn lựa chọn như vậy.
Tầm quan trọng giữa người này và người khác không giống nhau, Chung Lôi quá quan trọng, tuyệt đối không thể chết.
Tuy Trần Phong không muốn thừa nhận, nhưng sau lần xuyên qua vừa rồi, tam quan của hắn cũng ít nhiều bị xã hội tương lai ảnh hưởng.
Cuối cùng, Chung Lôi cũng lấy lại tinh thần.
Cô nàng vừa đỡ gáy, vừa mơ màng nhìn về phía Trần Phong, ngơ ngác hỏi: "Tôi chết rồi sao? Đây là thiên đường à?"
Trần Phong miễn cưỡng cười một tiếng, không trả lời cô.
Hắn vội vã dừng xe, rồi quay lại nhìn vụ tai nạn.
Tuy nhiên những lời Chung Lôi nói lúc này lại ít nhiều khiến hắn “rung động”.
"Đến chết lên thiên đường mà cũng có thể gặp anh, Trần Phong anh đúng là oan hồn bất tán!" Chung Lôi lại ngơ ngác nói.
Trần Phong: “…”
Cách cảm ơn của cô thật khác biệt.
"Cô chưa chết, tôi cứu cô rồi." Khi chiếc xe ổn định, hắn mới nói.
Đồng thời hắn mở cửa bước xuống xe, tâm tình càng thêm phức tạp.
Cướp bóc, lái xe nguy hiểm, phạm pháp vượt cổng thu phí dẫn tới tai nạn liên hoàn.
Haiz… hắn sẽ bị kết án bao lâu đây?
(1) Cột B (B


): cấu trúc khung xe ô tô có từ 3-4 cột chịu lực, cột B thường nằm giữa xe, giao giữ hậu ghế lái và phần xe phía sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận