Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 607: Thành Công Và Thất Bại

"Tiếp tục gia tăng năng lực sản xuất, tích trữ nhiều bom lỗ đen hơn. Đợi đến tháng 9 thì sẽ quyết định cách phân bổ chúng như thế nào."
Đây là quyết định cuối cùng của Hội nghị lãnh đạo tối cao, Trần Phong không phản đối cũng chẳng ủng hộ.
Không phải hắn trang bức, mà là hắn quả thực không biết nên làm thế nào.
Vào ngày 1 tháng 7 năm 3020, độ thức tỉnh gen của Trần Phong chính thức vượt quá 38%.
Hắn là người đầu tiên vượt qua mức kích thích 38%, dẫn trước cả Lâm Bố - người đạt 37,8% với con số 0,2%.
Khi độ thức tỉnh tăng đến mức này, cuối cùng thì tốc độ mà hắn được hưởng lợi từ việc huấn luyện cộng hưởng sóng não cũng chậm lại một chút.
Trần Phong rất rõ ràng, không phải thân thể của hắn đã đạt tới cực hạn, mà là hiệu quả của công nghệ huấn luyện cộng hưởng sóng não đã dần đến một cực hạn mới.
Trong hơn nửa năm ngắn ngủi này, Trần Phong và mọi người đã làm hầu hết mọi thứ mà họ có thể làm.
Có thành công, tự nhiên cũng có cả thất bại.
Kế hoạch trồng trọt mà Trần Phong cực kỳ xem trọng gần như không thể tiến bộ thêm.
Kế hoạch trồng trọt tiêu tốn rất nhiều nhân lực và vật lực, đừng nói đến việc trồng ra linh kiện đầu tiên, thậm chí ngay cả việc thiết kế ra tổ người máy nhân tạo với sinh mệnh ổn định cũng chưa thể hoàn thành.
Ban đầu, ý tưởng tham vọng nhất của nhóm hạng mục là dùng một tổ người máy để bao bọc toàn bộ chiến hạm.
Sau đó, nhận thấy độ khó của việc này quá lớn, nên mới lùi lại một bước, chia chiến hạm thành hơn mười mô-đun để thiết kế gen.
Sau đó, lại nhận thấy rằng độ khó của mô-đun cũng quá lớn, nên lại tiếp tục thu hẹp phạm vi, bắt đầu từ các đơn vị chức năng nhỏ hơn ...
Bây giờ kế hoạch thiết kế đã biến thành một cấu trúc cabin đơn giản, nhưng vẫn là một hy vọng xa vời.
Càng bất dĩ hơn nữa chính là, khi càng đào vào sâu, các nhà nghiên cứu càng ý thức được rõ ràng rằng, không có sự khác biệt cơ bản giữa việc thiết kế một đinh vít "gen" và việc trực tiếp thiết kế một chiến hạm hoàn chỉnh.
Khó khăn không nằm ở những chi tiết thể hiện hướng có vẻ rườm rà kia, mà là ở việc tạo ra một chủng loại sinh vật vốn không tồn tại trong Thái Dương Hệ.
Nếu không phải Trần Phong là người ủng hộ cực kỳ kiên định đối với hạng mục này, các nhà nghiên cứu trong nhóm hạng mục trồng trọt đã sớm sụp đổ tinh thần, bỏ gánh không làm từ lâu rồi.
Phê duyệt, thử, thất bại, lại phê duyệt...
Nhóm hạng mục trồng trọt đã tập tễnh tiến lên trong cuộc tìm tòi đầy thống khổ như vậy.
Vào ngày 7 tháng 7 năm 3020, Trần Phong tham gia một cuộc họp mang tính từng giai đoạn của nhóm hạng mục trồng trọt.
Hắn đọc kỹ tiến độ nghiên cứu, xem không ít đáp án sai lầm, trong đầu lóe lên một tia sáng, nảy ra một ý tưởng đã bị mọi người bỏ qua hơn nửa năm.
"Tất nhiên, sự thật đã chứng minh mức độ khó khăn của việc thiết kế ra một loại sinh mệnh mới, nên chúng ta phải tôn trọng sự thật và tôn trọng thiên nhiên. Vậy, tại sao chúng ta không thử khai thác kho tàng nguồn gen vốn có trên Trái Đất chứ?
Ví dụ, dựa vào gen của cá voi xanh và khủng long để thiết kế chiến hạm, sau đó thực hiện một số tinh chỉnh công năng trên cơ sở ban đầu. Tất nhiên sẽ không có cách nào phát triển trực tiếp thành cabin động lực, thế nên, chúng ta sẽ tích hợp cabin động lực vào mọi cấu trúc tế bào. Nhúng loại virus có thể tạo ra phản vật chất và tạo ra điện lực vào các tế bào của chiến hạm sinh học, như vậy, mỗi tế bào chính là một cabin năng lượng. Chúng ta có thể cho chiến hạm cá voi xanh bơi trong không gian.
"Điều này cũng tương tự đối với các bộ phận khác, chẳng hạn như hệ thống vũ khí. Chúng ta nhúng gen tôm tít Odontodactylus scyllarus* vào hệ thống vũ khí cận chiến. Vũ khí tầm trung như pháo thì nhúng gen bọ cánh cứng.
Đối với máy bay cỡ nhỏ một người, nhúng gen chuồn chuồn..."
Nói đến chỗ này, Trần Phong mới sửng sốt một chút.
Hắn nhớ tới chiến cơ chuồn chuồn của mắt kép.
Những người khác cũng lần lượt kịp phản ứng.
Mọi người đều cười haha.
Thì ra là thế.
Làm nghiên cứu chính là như thế này, một số chân lý tưởng như đơn giản mà người bình thường có thể hiểu được, một khi đã tiến vào trạng thái bí thì cho dù trí tuệ quần thể cùng nhau trải ra, cũng không dễ dàng nắm bắt được như vậy.
Có lẽ ai đó đã từng nghĩ tới ý tưởng của Trần Phong, nhưng người này vốn có một nhiệm vụ nhỏ men theo phương hướng ban đầu, nên định bụng làm xong chuyện trong tay rồi mới báo cáo lên trên, ai ngờ chờ làm xong việc thì cũng đã trôi qua mất vài tháng.
Cũng có thể là có một nhóm nhỏ nào đó đã phát triển theo hướng này, nhưng năng lực kỹ thuật và phân bổ nguồn lực không đủ, trì hoãn mãi mà chẳng tạo ra được thành quả.
Mà những nhóm nhỏ này cũng không thể có lực ảnh hưởng đến tình hình chung.
Tư duy quần thể bị mắc kẹt trong một điểm mù, còn khó xoay chuyển hơn là sự cứng nhắc của tư duy cá nhân.
Chính là vào những thời điểm này, vị lãnh tụ cần phải đứng ra, lôi những người khác thoát khỏi sự mắc kẹt tư duy.
Trần Phong chính là người đảm đương nhân vật này.
Sau khi nhận được gợi ý tư duy từ hắn, nhóm hạng mục trồng trọt ngay lập tức chuyển hướng, dành toàn lực cho công việc nhúng tổ hợp gen.
Trần Phong đã chỉ định một người phụ trách chính cho hạng mục: Giang Hân Di.
Cô em tóc dài này đã gây ấn tượng sâu sắc với hắn, cô cũng là một bậc thầy có thể làm những điều đáng kinh ngạc.
Sau khi cuộc họp kết thúc, những người trong hội trường giả lập lần lượt rời đi, Đổng Sơn - người phụ trách hỗ trợ người chủ trì đi tới.
"Trần... Trần Phong. Cá nhân tôi nghĩ như thế này. Kỳ thực, tôi cảm thấy những gì mà nhóm hạng mục trồng trọt đang làm bây giờ chẳng có ý nghĩa gì mấy. Ngay cả khi phương hướng mà cậu đưa ra vừa rồi có tính khả thi đi chăng nữa, thì ít nhất cũng phải mất thêm mấy chục năm.
Năm đó, Sergey đã từng thử trộn gen của động vật thân mềm, vi sinh vật, vi khuẩn nhiệt độ cao và nhân loại vào hệ thống màng Dyson, nhưng chỉ hoàn thành kế hoạch thiết kế sơ bộ. Cuối cùng, sau khi chân chính thành hình thì cũng đã trải qua rất nhiều năm. Nếu chúng tôi lại liều lần này, chúng tôi không thể đưa ra một kế hoạch khả thi mà cậu nói được."
Trần Phong lắc đầu: "Tôi hiểu ý của ông. Tôi cũng biết chuyện này là không công bằng đối với mọi người ở tuyến thời gian lần này."
Đổng Sơn lắc đầu: "Công bằng hay không không quan trọng, tôi nghĩ tốt hơn là để nhóm hạng mục trồng trọt chuyển sang nghiên cứu một số công nghệ mới có thể tạo ra thành quả, những thứ mà cậu có thể mang đi."
-----
(*) Odontodactylus scyllarus là một loài tôm tít rất độc, rất nguy hiểm, phân bố chủ yếu ở vùng biển nhiệt đới Ấn Độ - Tây Thái Bình Dương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận