Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 675: Xuất Hiện Người Thứ Ba

Trần Phong nghịch điện thoại một cách chán chường và bắt đầu tưởng tượng những gì hắn nên làm vào lúc này trong tuyến thời gian chưa có gì phát sinh.
À, chắc là hắn đang gọi điện cho Chung Lôi, người vừa xuống máy bay và giải thích rằng “mọi chuyện không như cô nghĩ”, kết quả là Chung Lôi có lẽ sẽ nói bóng gió rằng: “Anh không cần giải thích thêm, tôi tuyệt đối tin tưởng anh vô điều kiện. Tôi cũng tin Lộ Vy."
Sau đó, hắn giải thích thật to để đảm bảo rằng Chung Lôi không có khúc mắc gì lớn, như thế mới có thể hơi an tâm một chút.
Kết quả là cô nàng hẳn đã cười rất to ngay sau khi cúp điện thoại, rồi đợi 1 - 2 tuần sau thì trực tiếp ngả bài và nói những điều kỳ quái như "Chuyện này đã được Lộ Vy và tôi thỏa thuận vào sáng sớm, xem bộ dạng lo lắng của anh kìa".
Là một tay chơi nhìn thấu mọi thứ nhưng không thể cứu vãn được gì, Trần đại sư cảm thấy trái tim rất mệt mỏi.
Biết trước sự thật khiến hắn mất hết ý nghĩ sẽ gọi cho Chung Lôi để giải thích.
Rõ ràng là Chung Lôi nên gọi cho hắn mới phải.
Tình cảm là chuyện của chúng ta, tại sao lại đưa người thứ ba là Lộ Vy vào?
Như vậy chẳng phải cô đang đã mở ra một khoảng trống không cần thiết sao?
Đây không phải là cô đang làm chuyện bất nghĩa với tôi sao?
Nhưng trên thực tế, Trần Phong thực sự biết Chung Lôi đang nghĩ gì.
Nói chung, vì tương lai của nhân loại, tình yêu chỉ là được mất của cá nhân và thực sự không có thứ gọi là tình cảm cả.
Đặt suy nghĩ này lên người khác có vẻ khó xử, rất kỳ quặc và buồn cười, nhưng nếu đặt lên người Chung Lôi, người đã dấn thân vào âm nhạc ngay từ đầu, trong đầu chỉ nghĩ tới một việc "phải lưu lại điều gì đó cho nhân loại”, quả thật lại quá thích hợp.
Sẽ thật kỳ lạ nếu cô ấy không nghĩ như vậy.
Do đó, thực sự không cần hỏi.
Lý trí nói với hắn rằng bây giờ hắn nên gọi cho Chung Lôi rồi giả vờ giải thích, điều này tương đương với việc làm cô thích thú một chút, nhưng cảm xúc khiến hắn tạm thời không thể gọi cho Chung Lôi được.
Hắn chậm rãi nghĩ.
Vài tiếng đồng hồ trước, hắn vẫn đang điên cuồng bước đi giữa sự sống và cái chết trên chiến trường. Bây giờ hắn đã trở lại thế kỷ 21 để đối mặt với thứ gọi là “bãi hỗn độn” của một sự thật đã được biết. Cảm giác rất vặn vẹo, điều này khiến hắn có suy nghĩ buồn bực và ngán ngẩm.
Thực ra, rắc rối của hắn nằm ở một điểm khác.
Cả đời này, Lộ Vy ngụy trang rất giỏi.
Có lẽ khi Chung Lôi cùng thảo luận với cô ấy chuyện này, Chung Lôi thực sự cho rằng Lộ Vy không thích hắn.
Tuy nhiên, trên thực tế, Lộ Vy thích và cũng rất tâm huyết với chuyện này.
Lộ Vy đã viết một câu như thế này trong nhật ký của cô.
"Tôi biết anh không thích nhìn thấy tôi như thế này, nhưng anh cũng nên biết rằng đây là lựa chọn của tôi. Là một người bạn, một đối tác đáng tin cậy, tôi phải làm một cái gì đó cho anh."
Như một người bạn...
Trần Phong nhún vai, ha ha, tôi rất muốn tin vào cái "tình bạn" này của cô, nhưng như vậy thì tôi quả là ngu ngốc.
Lộ Vy ở tuyến thời gian gần nhất, đương nhiên biết rằng Trần Phong sẽ nhìn thấy cuốn nhật ký này sau khi hắn đến 1000 năm sau, cho nên chữ "bạn" này không phải viết cho người khác, mà là viết cho hắn.
Đây là lời nói dối của cô ấy.
Nhưng trước những bằng chứng xác thực trong cuộc đời dài của cô, lời nói dối này thật mỏng manh và tự chuốc lấy thất bại.
Một người có thể nói dối, tình cờ làm điều đó cũng có thể là do có bản tính nói dối, nhưng khi nhìn lại quá khứ từ tương lai, tất cả những lời nói dối trong cuộc sống của người đó đều sẽ lộ tẩy.
Hầu như tất cả các sử gia đều kết luận rằng Lộ Vy có tình cảm sâu đậm với nhà hiền triết Trần Phong, nhưng năng lực tự kỷ luật của cô ấy rất mạnh, đồng thời cô ấy cũng trân trọng tình bạn với Chung Lôi, vì vậy tất cả chỉ là ‘phát hồ tình, chỉ hồ lễ’.
Đương nhiên, thánh nhân Trần Phong, không để lại cho cô một bước đột phá nào, hướng đi cuối cùng của lịch sử vẫn như vậy.
Nhưng Trần Phong lại đổi ý, với cái nhìn sâu sắc của Chung Lôi về cảm xúc, hắn không nên bỏ qua ‘lòng khao khát’ của Lộ Vy.
Có thể Chung Lôi đã phát hiện ra điều gì đó, nhưng cô quyết định gác lại chuyện cá nhân, vì đại nghĩa mà dung túng điểm đột phá đó.
Rất có thể Chung Lôi vô cùng tin tưởng vào hắn...
Chà, Trần đại sư, người đã quen thuộc với xu thế văn minh và nhiều công nghệ tiên tiến hậu hiện đại, thậm chí cả những cuốn sách giáo khoa trung học kinh dị của thế kỷ 31, có thể tự mình tìm ra vấn đề.
Tính toán một chút thì hắn chẳng muốn gì cả, chỉ muốn thu mình lại như một con đà điểu. Dù sao, chẳng phải hắn đã trốn một tháng trong tuyến thời gian vừa rồi sao? Bây giờ lại tiếp tục trốn, có logic không?
Với “Kế hoạch” trong đầu, lần này hắn không cần phải lập kế hoạch thực hiện cụ thể nữa, tháng này, hắn cũng quyết định xuôi chèo mát mái, không làm chuyện quan trọng gì nữa, bây giờ hắn thực sự thấy tẻ nhạt.
Một khi thấy tẻ nhạt, đầu óc rất dễ suy nghĩ vẩn vơ, sợ mình nghĩ lan man đến ngất xỉu nên hắn đơn giản là dùng điện thoại di động lướt tin tức để phân tán sự chú ý.
Mở ứng dụng Tencent News APP. . .
"Chấn kinh, nhà khoa học thiên tài và nhạc sĩ nổi tiếng, Trần Phong, thực sự đã đính hôn! Đối tượng đính hôn của anh ta là. . ."
"Kinh dị! Tiểu thiên hậu Lộ Vy đã đính hôn, và người đàn ông đã đính hôn với cô ấy là. . ."
"Tài mạo song toàn, cuộc sống tình ái của nữ minh tinh kinh điển Chung Lôi xuất hiện người thứ ba. . ."
Rầm.
Trần đại sư ném điện thoại đi.
Thật cay mắt.
Tất tiêu đề đều không bỏ sót hắn, không thể chịu đựng được.
Quên đi, xem TV vậy.
Chắc là không đến nỗi. . .
10 phút sau, hắn cũng tắt TV.
Thế giới này thật tẻ nhạt.
Dưới ánh mặt trời này, chẳng lẽ không xuất hiện thứ gì mới sao?
Các người nhàn rỗi không có chuyện gì làm sao?
Tại sao cứ phải phát đi phát lại tin tức của tôi nhiều lần như vậy?
Đa số tin tức trên TV đều xoay quanh buổi họp báo của Lộ Vy.
Có thể là vì song phương trong sự kiện đính hôn này đều rất có thế lực, hoặc cũng có thể là vì Lộ Vy chỉ đóng vai trò định hướng dư luận để gia đình cô phản ứng che giấu sau đó.
Đến một giờ trưa, hắn đói đến mức phải ra ngoài ăn.
Trước khi ra khỏi cửa, Trần Phong suy nghĩ rất lâu, trước tiên hắn nên gọi cho Chung Lôi.
"Chung Lôi, cô nghe tôi giải thích."
Chung Lôi: "Cảm ơn, tôi đang ở Mỹ đây, vừa xuống máy bay."
----------------
(1) “Phát hồ tình, chỉ hồ lễ” nghĩa là: “Cho dù ái tình có phát sinh thì bên trong tình cảm ấy vẫn luôn có những khuôn phép của lễ nghi đạo đức, ràng buộc con người ta không nên vượt quá lằn ranh đó.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận