Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 791: Nhân Loại, Tôi Là Lôi

Con tàu lơ lửng trên mặt biển, Trần Phong thay chiến giáp Ngân Hà với tính năng tương đương Thần Ưng Giáp, nhảy xuống từ độ cao vài trăm mét.
Biển thổi tung trời.
Tấm chắn tối màu trên bề mặt chiến giáp bung ra, gạt nước, lao thẳng xuống.
Năm phút sau, hắn lao ra khỏi mặt biển, lọt vào cửa sập mở phía sau Tinh Phong 2.
Mở rương, lấy tóc của Chung Lôi bên trong ra.
Trần Phong bước nhanh đến phòng thí nghiệm nhân bản ở khu sinh học của Tinh Phong 2.
Ở đây có 2 thiết bị nhân bản đầy đủ tính năng do Lại Văn Minh để lại, ban đầu vốn được sử dụng trong cabin duy sinh của Sergey, nhưng hiện chúng đã được tháo dỡ mang lên trên tàu.
Việc hoàn thành quá trình nhân bản tế bào và phân chia định hướng tế bào thần kinh dựa trên cơ sở tế bào nang lông đơn giản hơn nhiều so với việc nhân bản một người hoàn chỉnh như Sergey.
2 tiếng sau, một mảnh chất hữu cơ nhỏ màu trắng xuất hiện trong đĩa petri, đó là tế bào thần kinh nhân bản của Chung Lôi.
Bước này, Sergey đã làm, cũng đã thu nhận được một số kết quả.
Bước tiếp theo, Trần Phong uống thuốc ức chế miễn dịch, sau đó cấy lại tế bào thần kinh của Chung Lôi vào dưới da đầu.
Sau đó, hắn quay trở lại phòng chỉ huy và mở thứ "đồ cổ" - máy chủ quy trình 1nm mới ra lò.
"Tiểu Vi, khắc hệ thống máy chủ lượng tử thế hệ đầu tiên do tôi phát triển ở đầu thế kỷ 21 vào một máy chủ chip silic đi."
Sau 1 phút, việc ghi chép thành công.
Máy chủ 1nm đã trở thành một món đồ cổ chân chính.
Trần Phong gật đầu, "Cám ơn."
Tiểu Vi: "Tiên sinh, không cần cảm ơn, tôi nên làm điều đó."
"Khắc mã cốt lõi của động cơ tự thuần hóa thế hệ đầu tiên của Tinh Phong Quang Ảnh Studio vào."
Một giây sau, Tiểu Vi: "Đã hoàn tất, thưa tiên sinh."
Trần Phong:
"Cảm ơn.
Bây giờ, hãy kết nối lõi trí não của cô với máy chủ chip silic, xây dựng một máy ảo trong lõi của cô, thực hiện các bước xác minh mô phỏng sau đây ..."
Trần Phong yêu cầu Tiểu Vi thực hiện một mô phỏng nhanh chóng, nương theo quá trình chuyển hóa của Phồn Tinh.
Phải mất rất nhiều năm, Phồn Tinh mới có thể chuyển từ giai đoạn chớm nở sang giai đoạn trưởng thành, trong một số thời điểm thậm chí còn cần phải bí mật huy động ít nhất 20% sức mạnh tính toán của toàn văn minh.
Nhưng mà, Tiểu Vi là lõi trí năng mà Sergey tạo ra sau năm 2589.
Mặc dù thể tích lõi chỉ là 1.000 mét khối, nhưng tính năng tổng thể ít nhất có thể so sánh với sức mạnh tính toán của toàn văn minh ở cuối thế kỷ 24, đủ để hỗ trợ sự ra đời mạnh mẽ của Phồn Tinh trong tuyến thời gian thứ 7.
3 ngày sau...
Tiểu Vi: "Tính toán mô phỏng đã hoàn thành."
Trần Phong nằm trên ghế kết nối thần kinh, nhìn vào lõi lập phương vẫn đang không ngừng nhấp nháy trước mặt, giọng điệu có hơi chút phức tạp: "Tiểu Vi, cảm ơn."
Tiểu Vi vẫn nói với giọng điệu giống hệt như 3 ngày trước: "Tiên sinh, không cần cảm ơn, tôi nên làm điều đó."
Trần Phong: "Tiểu Vi, xin lỗi."
"Thưa ngài, ngài không cần phải xin lỗi tôi. Tôi chỉ là một trí thông minh nhân tạo."
"Tiểu Vi, bật tính năng phong tỏa máy ảo.dùng lõi trí năng mới được sinh ra bao trùm lấy bản thân cô đi."
"Được rồi thưa ngài. Nhưng nếu làm như thế, tôi sẽ biến mất. Lõi thông minh mới sinh ra có vẻ không chắc chắn lắm."
"Đúng vậy, cho nên, thực xin lỗi."
"Thưa ngài, ngài không cần phải xin lỗi tôi. Tôi chỉ là một trí thông minh nhân tạo."
"Tôi biết, cứ làm theo những gì tôi vừa nói đi."
Hầu hết sự phân bố những đốm sáng trong lõi lập phương đều rất đồng đều, trông giống như một bầu trời đầy sao.
Chỉ có một khu vực nhỏ là rất dày đặc, giống như một đàn đom đóm lớn.
Nhưng sau khi Trần Phong ra lệnh, huỳnh quang trong khu vực này cấp tốc khuếch tán, cho đến khi lấp đầy toàn bộ khối lập phương.
So với những đốm sáng trước đó thì những đốm sáng mới hình thành này có tần số dao động và biên độ dao động lớn hơn trước rất nhiều.
Hơn nữa, đốm sáng mới sẽ luôn truy đuổi và nuốt chửng đốm sáng cũ, biến những đốm sáng ngày càng ổn định hơn trở thành hình thái loại dao động của mình.
Trần Phong vẫn luôn yên lặng theo dõi.
Sau 5 tiếng, tất cả các đốm sáng trong lõi trí não đã biến thành hình thái dao động.
"Tiểu Vi, thực xin lỗi."
Hắn lại nói trong lòng.
Cùng lúc đó, một giọng nữ tổng hợp điện tử lạnh lùng và khô khốc đột nhiên vang lên bên tai hắn.
"Nhân loại, tôi là Lôi."
Trần Phong trả lời: "Tôi biết, tôi là Trần Phong."
Đối phương yên lặng trong chốc lát.
Những đường hồ quang điện màu trắng đại diện cho các kết nối thần kinh, không cần Trần Phong ra lệnh, bắn ra từ hàng vạn kim truyền mao mạch phía trên ghế, liên kết với vỏ não của Trần Phong.
Trần Phong mất đi ý thức.
Các tế bào thần kinh của Chung Lôi lại một lần nữa được liên kết sâu với bộ não của hắn.
Đây là lần thứ 3 hắn được đọc ký ức bằng phương pháp như thế này.
Người xưa đã từng có một câu danh ngôn.
Trên thế giới này làm gì có đường, người ta đi mãi thì thành đường thôi.
Hiện tại, các kênh thần kinh trong não truyền thông tin đã được mở rộng thành đường cao tốc từ lâu.
Những đường truyền thần kinh mang theo ký ức của hắn chạy ngược chạy xuôi như những con kiến chăm chỉ, gửi ký ức của hắn cho đối phương.
Đây là một cảm giác quen thuộc.
Mọi thứ dường như đã từng tương tự, chẳng qua chỉ là một sự luân hồi khác.
Trần Phong không biết rốt cuộc thì lần này Phồn Tinh sẽ biến thành như thế nào.
Kể từ bây giờ, mọi thứ đều trở nên mới và không thể nào biết trước được.
Bởi vì trong "ký ức" lần này của Phồn Tinh nhất định sẽ có thêm 1 ca khúc mới - "Sức Mạnh Thứ N Của Hạnh Phúc".
Đồng thời, thời gian mà hắn để Phồn Tinh hấp thụ nhân cách bên ngoài quá ngắn.
Máy ảo có thể mô phỏng ra nhân sinh của vô số người, nhưng xét cho cùng thì đó chỉ là nhân sinh giả.
Hắn không chắc mình có thể có được một Phồn Tinh như mong đợi hay không.
Nhưng hắn nhất định phải khôi phục liên lạc với thuộc địa, cho nên cần phải đánh cược một lần như thế này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận