Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 321: Nện Tiền Vào Chỗ Chết

Không thể nói được là ai thua thiệt ai kiếm lời, nhưng u Quốc Hoa thật sự không muốn đáp ứng yêu cầu của Trần Phong, nhưng Trần Phong lại đe dọa sẽ chia sẻ miễn phí bằng sáng chế cho cả nhân loại.
Lúc này, Trần Phong không chỉ nắm giữ bằng sáng chế độc quyền mà còn nắm đến 67% cổ phần của viện nghiên cứu Tinh Phong, lấy được cổ phần khống chế tuyệt đối.
Tung hoành giới kinh doanh mấy chục năm, kẻ không việc gì là không thuận lợi như u Quốc Hoa căn bản là không có sức chống lại, chỉ có thể nhận lấy kết cục thảm bại, không thể không ôm hận nhận lấy viện nghiên cứu Tinh Phong, một viện nghiên cứu với cấu trúc hoàn chỉnh và vẫn còn tiềm năng lớn, sáp nhập nó vào viện nghiên cứu u Hòa, nâng cao thực lực của tập đoàn u Hòa lên rất nhiều, thuận tiện tuyệt luôn mộng tưởng giao cho đứa con trai u Tuấn Lãng thừa kế tập đoàn trăm tỷ đô này của u Quốc Hoa.
Lão u thực sự không còn dám đem trách nhiệm lịch sử trọng đại như vậy bàn giao lên người đứa con trai chỉ muốn ca hát, khẳng định sẽ bị u Mập đè sập.
Nhìn bên ngoài thì u Quốc Hoa đúng là phát đại tài, nhưng ai cũng biết ông ta không hề vui vẻ.
Từ nay về sau mất đi Trần Phong, cây đại thụ che trời trong lĩnh vực khoa học, đổi lại là ai thì cũng sẽ cảm thấy bi thương, Trần Phong lại bán sạch cổ phần của mình tại tập đoàn Tinh Phong Technology, hoàn thành cưỡng chế tài sản, tài sản cá nhân sắp tiệm cận 200 tỷ đôla bỗng nhiên rút lại còn 100 tỷ.
Trần Phong còn đuổi cả Lại n, người không thể hiểu được hành vi của hắn.
Sau đó, Trần Phong bắt đầu chia sẻ 9 đại công nghệ với thế giới với chi phí rất thấp, gần như miễn phí.
Người bình thường cho rằng hắn thật sự điên rồi, bởi hắn tự tay phá hủy đế quốc ngàn tỷ của mình.
Mọi người đều muốn biết lý do tại sao, nhưng mãi đến mấy chục năm sau, mọi người mới tìm được chân tướng mơ hồ trong hồi ký của Lại n.
Trong hồi ký Lại n có viết.
"Tôi nhớ đó là một đêm trăng sáng treo cao, trong biệt thự của anh ấy hoa quế cây nở rộ. Anh ấy chắp hai tay sau lưng đứng trong đình hóng gió. Tôi cứ nghĩ anh ấy gọi tôi đến là vì muốn cùng tôi thương lượng sách lược nghiên cứu tiếp theo."
"Vậy mà anh ấy lại nói với tôi…"
"Sau khi anh ấy nói xong, tâm tình tôi thật lâu vẫn không thể bình tĩnh được. Tôi hỏi anh ấy tại sao. Tôi có chỗ nào làm không tốt? Nếu anh ấy không hài lòng về tôi, tôi có thể rời đi không chút oán hận. Nhưng anh đừng như vậy coi khinh thành quả của mình."
"Anh ấy cười. Anh hỏi tôi còn nhớ rõ câu anh từng nói không. Những lời này mà anh ấy nói vào ngày thứ ba sau khi phát hành “Những Phỏng Đoán Của Kẻ Điên”, ngày tôi mang theo tâm tình hành hương đến gặp anh, muốn nói chuyện với anh về tác phẩm lớn không gì sánh bằng này. Lúc đó tôi nói rằng ‘anh không nói, tôi không hiểu, tại sao không được hỏi về quyển sách vào lúc này’."
"Lúc ấy anh ấy nói. ‘Đó là vì chính công việc của tôi đã hoàn thành, nên tôi đặt nó xuống. Tôi nhất định phải hướng về phía trước mà nhìn. Cả đời người có bao nhiêu thời gian để dùng? Ngập lặn trong cuốn sách quá khứ chỉ làm cho bản thân thối rữa đến mức khiến người khác chán ghét mà thôi.'"
"Tôi còn nói ‘quyển sách đó chẳng phải anh mới viết hôm trước sao, sao có thể gọi là quá khứ được?’"
“Anh ấy còn nói thêm. ‘Đúng, vậy thì sao? 10 năm trước là quá khứ, hôm qua không phải là quá khứ sao? Tại thời điểm tôi ngừng viết, nó đã trở thành quá khứ rồi.'"
"Cuối cùng tôi cũng triệt để hiểu rõ tâm cảnh của anh ấy. Ngày đó, tôi cúi đầu thật sâu chào anh ấy một cái rồi xoay người rời đi. Cuộc trò chuyện này quyết định tôi sẽ là người như thế nào trong phần đời còn lại của mình và tôi may mắn đã không làm gì hổ thẹn."

Năm 2035, Trần Phong, người có khối tài sản 100 tỷ đô, mở ra con đường lập nghiệp thứ hai.
Hắn bổ nhiệm Mạnh Hiểu Chu làm CEO, tuyển dụng các anh hùng toàn cầu và thành lập Tập đoàn đầu tư công nghệ cao Tinh Phong.
Hắn bắt đầu điên cuồng tài trợ cho các dự án sáng tạo trên toàn thế giới.
Dù dự án này chỉ là một khái niệm giản lược thô sơ, nếu bản thân hắn xem mà cảm thấy khái niệm này có thể thực hiện, thì hắn vẫn sẽ không chút do dự chi thật nhiều tiền để mọi người có thể thực hiện ước mơ của mình, hoặc giúp đỡ những người khác trên con đường theo đuổi ước mơ của họ.
Hắn trở thành nhà đầu tư được hoan nghênh nhất trong lĩnh vực khoa học toàn cầu, không ít học giả có lý tưởng nhưng bị mắc kẹt trong các trường đại học và các tổ chức nghiên cứu thường làm việc với những ý tưởng không được công nhận đã đi tìm hắn, sau đó được hắn giúp đỡ.
Việc đầu tư của Trần Phong không có tính quy luật, khoảng cách giữa các lĩnh vực mà hắn chiếu cố cực lớn, thậm chí là không liên hệ chút nào.
Sinh vật, máy tính, trí tuệ nhân tạo, vật liệu, nguồn năng lượng, y tế, bảo vệ môi trường, ô tô…
Hắn đã tham gia vào ít nhất hàng trăm dự án ở hơn mười lĩnh vực trong vòng một năm, và hắn từng tuyên bố rằng sẽ đầu tư vào nhiều dự án hơn trong vài năm tới.
Rất nhiều người đều nghĩ Trần Phong sẽ mất cả chì lẫn chài, cấp tốc thua hết trăm tỷ đô-la.
Nhưng điều khiến người ta không ngờ là, trong năm 2040 giá trị tài sản của hắn lại tăng đến 240 tỷ, tức là đã tăng hơn gấp đôi trong vòng 5 năm.
Hầu hết các dự án tưởng như vô nghĩa của hắn đã thực sự hoàn thành!
Sau đó... Hắn lại chuyển mình!
Hắn mang một thân tài chính nặng hơn 200 tỷ đô-la Mỹ, cùng tư thái quyết liệt, toàn lực tấn công vào ngành công nghiệp vũ trụ.
Lần này, hắn trực tiếp mua lại hầu hết các công ty hàng không vũ trụ tư nhân và viện nghiên cứu ở Trung Quốc và châu u, đồng thời kéo Tổng công ty hàng không vũ trụ Trung Quốc, Hàng không vũ trụ châu u và NASA vào trận doanh của mình.
Kéo thế nào?
Tiền!
Nện tiền vào chỗ chết!
Không quan tâm bọn họ muốn nghiên cứu cái gì, chỉ cần là phát triển công nghiệp hàng không vũ trụ, hắn sẽ đến nện tiền.
Các người chỉ việc quan tâm đến nhân loại, tiền lương nhân viên của các người, chi phí nghiên cứu, tất cả hắn đều bao hết, hơn nữa các người dùng tiền của hắn làm ra thành quả, hắn trả lại cho các người dùng riêng không lấy một đồng!
Loại hành vi này của hắn còn chân thành hơn gấp trăm lần cái gọi là “all-out donate”, xứng đáng được gọi là ‘coi tiền như rác’.
Nhưng hắn thật sự làm được, thậm chí còn làm liền 60 năm.
Đồng thời, hắn tái lập được thành công lớn trong lĩnh vực vật lý ứng dụng, và người cuối cùng đã được giải phóng khỏi ảnh hưởng của hắn, Lại n, một lần nữa từ bỏ mọi thứ và vùi đầu dưới trướng của hắn.
Lần này Trần Phong không đuổi Lại n đi, hắn để anh ta lại, chính thức trở thành trợ thủ nghiên cứu khoa học của hắn.
Đúng vậy, lần này Trần Phong chẳng những nện tiền, còn nện người, chính hắn cũng đâm đầu vào phòng thí nghiệm, dẫn đầu trong việc khai phát động lực động cơ.
Mặc dù hắn dường như không được học tập một cách có hệ thống và những ý tưởng của hắn rất phi lý trong nhiều trường hợp, nhưng kỳ diệu là những phương hướng cơ bản được hắn chỉ ra đều chính xác.
Ngay cả khi các bước chân của hắn rất lớn, các nhà nghiên cứu dưới trướng của hắn phải mò mẫm trên mọi nẻo đường và không thể đạt được kết quả mà hắn yêu cầu, nhưng bọn họ vẫn đạt được nhiều kết quả hữu ích trên đường đi.
Với sự đầu tư bất chấp chi phí của Trần Phong, ngành hàng không vũ trụ đã bắt kịp với các ngành năng lượng, máy tính, vật liệu mới, internet… đồng thời cấp tốc vượt lên và cuối cùng đã giành chiến thắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận