Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 344: Đây Là Mệnh Lệnh!

Đinh Hổ và đám người cùng biết nội tình về Trần Phong liếc mắt nhìn nhau, trong nháy mắt đưa ra quyết định mới.
Lần này, chúng ta sẽ dùng Đinh Hổ để làm mồi nhử, để bọc hậu cho Trần Phong!
Dù chúng ta phải hy sinh, nhưng nhân loại sẽ lưu lại nhiều chiến sĩ tinh anh hơn.
Chỉ cần nhân loại thoát khỏi đợt diệt vong này, thì Trần Phong vẫn có thể tiếp tục bồi dưỡng những tinh anh mới.
Nhưng nếu hắn hy sinh, thì điều đó là không thể.
Vì vậy, mặc dù đội trưởng Đường đã nói rằng không ai được phép nghĩ đến việc cứu người, nhưng tướng ở bên ngoài, có thể không cần tuân theo quân lệnh, chúng ta lựa chọn hy sinh bản thân.
Trong đội hành động đặc biệt, cũng không biết lúc này ai là người đã mở hệ thống âm nhạc ra. Đó là một bản nhạc kinh điển trong lịch sử, nhưng đã bị "Phong Mang Tất Lộ" chiếm hào quang, đột nhiên vang vọng bên tai từng chiến sĩ Ưng Kích trong không gian phụ cận.
"Thiêu Đốt Bản Thân"!
Sức mạnh âm nhạc phảng phất như đang tiếp sức.
Trong lòng nguyện chí hy sinh, thiêu đốt bản thân.
Chiến đấu! Yểm hộ những người nên rút lui để họ rút lui!
Hôm nay chính là thời điểm mà sự hy sinh của chúng ta sẽ có giá trị nhất!
Giọng của Đinh Hổ lại vang lên trong sóng âm của toàn thành viên: "Các vị chiến hữu, xin hãy nghe tôi nói. Chúng ta đều có thể chết, nhưng Trần Phong thì không thể. Lần này đến lượt chúng ta bọc hậu cho Trần Phong."
"Tại sao chứ? Huấn luyện viên Đinh!"
"Chúng tôi cũng rất cần sự hướng dẫn của anh mà?"
"Đúng vậy, huấn luyện Đinh, anh chạy nhanh đi. Chúng tôi sẽ yểm hộ cho anh!"
Những chiến sĩ Ưng Kích không biết rõ nội tình, nhao nhao lên tiếng, bày tỏ sự khó hiểu.
Điều này cũng không thể trách bọn họ, từ trước đến nay, huấn luyện viên siêu cấp mà Trần Phong và tiểu đoàn Thiên Tâm dốc sức chế tạo ra, chính là Đinh Hổ.
Trong gần 4 tháng qua, "giáo trình kiểu Hổ" đã giúp mọi người cường hóa lên rất nhiều, danh tiếng cá nhân của Đinh Hổ cũng theo đó mà ngày càng cao.
Cho dù Trần Phong đã thể hiện sức chiến đấu vượt trội, nhưng các chiến sĩ vẫn tin tưởng chắc chắn rằng Đinh Hổ mới là người quan trọng nhất, bởi vì anh ta có thể mang lại sự cường hóa cho từng người bọn họ.
Đinh Hổ hiểu rõ tâm tư của mọi người, nhưng anh ta và các thành viên trong đội hoạt động đặc biệt không thể giải thích với họ, nếu không, Trần Phong sẽ bị bại lộ.
Không còn nhiều thời gian để chần chừ do dự nữa, hàng trăm con chiến thú Hào Quang đã đuổi giết đến gần, có đến 30 đang cấp tốc lao lại gần Đinh Hổ, cực kỳ thành thục mà tạo thành một đội hình phòng thủ dây chuyền.
Nhân loại đã sử dụng Ưng Kích Giáp để chống lại Radium hơn trăm năm, sớm đã rèn luyện hàng trăm kế hoạch tác chiến để đối phó với các tình huống khác nhau.
Hệ thống phòng thủ dây chuyền có thể nhân lên các lá chắn trường lực của nhiều chiến sĩ Ưng Kích, bổ sung lẫn nhau, cùng nhau tạo thành một hệ thống phòng thủ, đây chính là tuyệt chiêu khi các chiến sĩ Ưng Kích phải dùng chút binh lực ít ỏi để đối kháng với binh đoàn máy móc khổng lồ của Radium.
Trước đây, bởi vì hỏa lực đột phá điểm của chiến thú Hào Quang quá mạnh, tốc độ truyền năng lượng của lá chắn chồng chéo của đội hình phòng ngự này không theo kịp, gần như chẳng mấy hiệu quả.
Tuy nhiên, lúc này, sau khi kết hợp thêm công nghệ trường sóng hấp dẫn mới vào Ưng Kích Giáp phiên bản cường hóa, lá chắn tổng hợp ba lực mới được nạp đã cải thiện đáng kể độ nhạy phản ứng, hiệu suất truyền năng lượng và độ bền của cấu trúc.
Radium đã nâng cấp sức mạnh và hệ thống lá chắn của chiến thú Hào Quang, biến thành quân đoàn chiến thú Hắc Quang, nhưng hiệu suất của vũ khí và trang bị không có nhiều thay đổi.
Kỳ tích đã xảy ra, hệ thống phòng thủ dây chuyền do 36 chiến sĩ tinh anh của bộ đội đặc công hình thành đã có thể chặn đứng đợt trùng kích đầu tiên của cả trăm con chiến thú.
Tuy rằng thế cục vẫn chập chùng nguy hiểm, nhưng đây là lần đầu tiên đối đầu mà không lập tức thua trận, có thể câu giờ!
Thấy vậy, Trần Phong - người đang vội vàng tới đây - cảm thấy tâm trạng rất tốt, nếu cho hắn thêm một chút thời gian, hắn có thể xông tới ngay.
Có thêm một cường giả như hắn gia nhập, không chừng quân đội của nhân loại có thể chiếm lấy ưu thế.
Không ngờ đám người Bàng Đức và Diệp Lộ Minh lại lợi dụng khe hở này, truyền ra thêm nhiều tin tức hơn, cực kỳ kiên quyết yêu cầu những người khác yểm hộ cho Trần Phong rút lui.
"Trần Phong, cậu đi đi. Mục tiêu hiện tại của bọn chúng là tôi. Với năng lực của cậu, nhất định cậu có thể trốn thoát. Cậu mới là người không được chết nhất trong số chúng tôi."
Một lần nữa, Đinh Hổ lại truyền âm thông qua kênh công khai, khuyên bảo Trần Phong.
Cũng đã nói đến mức này, nên bấy giờ, đã có một số người thông minh đã dần hiểu ra điều gì đó.
Trần Phong: "Câm miệng! Các anh thì biết cái rắm ấy! Lúc nào muốn rời đi, tôi tự khắc nghênh ngang rời đi! Cút ngay cho tôi!"
Trần Phong nghiến răng chửi rủa, lại lao tới đội hình trăm chiến thú đang công kích phía sau, phát động tấn công dữ dội, bất kể năng lượng đang thiêu đốt thế nào.
"Lão đại, tôi cầu xin cậu, cậu mau đi đi. Lần này, chúng tôi sẽ không nghe theo cậu nữa. Hoặc là cậu để chúng tôi chết một cách vô ích, hoặc để sự hy sinh của chúng tôi có giá trị. Đây là lần đầu tiên tôi gọi cậu là lão đại, và cũng là lần cuối cùng."
Đinh Hổ vừa giơ tay đánh trả, vừa hướng về Trần Phong nói.
Trần Phong mặc kệ anh ta, ghét nhất chính là cái loại tự mình làm theo ý mình như anh ta, lần nào cũng thế cả.
Đến tận bây giờ, Trần Phong vẫn còn nhớ đến lần đầu tiên, khi Đinh Hổ cho mình năng lượng dự phòng của Thanh Long Giáp, kết quả thì sao chứ, anh ta bị một viên đạn lạc bắn thủng ngực đấy, hừ.
Dần dần, ngày càng có nhiều chiến sĩ Ưng Kích bắt đầu tập trung về hướng Đinh Hồ đang đứng.
Những người còn chưa hiểu rõ hàm ý bên trong, thấy đồng đội lựa chọn như vậy thì nhao nhao quay đầu lao tới.
Chúng tôi tin tưởng vô điều kiện vào quyết định hy sinh của đồng đội!
60.000 chiến binh còn lại, lúc đầu vẫn đang chạy trốn, nhưng bây giờ đã dừng bước chân, lần lượt quay đầu, lao về phía trước, dùng 60.000 chống lại một triệu!
Ở vòng ngoài cùng, tất cả các chiến hạm chiến đấu đều bị quét sạch. 50.000 chiến sĩ Ưng Kích bình thường còn sống sót, đã không tiếp tục cố gắng chạy trốn nữa, mà lựa chọn bất chấp mệnh lệnh của Đường Thiên Tâm, quay đầu lại, đối đầu với kẻ địch!
Ở phía bên kia, quân đoàn chiến thú nhận thấy rằng 100 chiến thú chẳng tạo nên được chiến công nào, mà các chiến sĩ nhân loại thì lại có dấu hiệu tập trung về phía bên này, thế là quyết định huy động toàn lực lượng.
Bốn phương tám hướng đều có các tiểu đội chiến thú Hắc Quang lao đến, hội tụ trong vũ trụ.
Trần Phong thực sự đang phát điên bởi đám người này.
Nhưng hắn không thể chỉ trích quyết định của bọn họ được.
Ban đầu, anh Hổ chính là mục tiêu của quân đoàn chiến thú.
"Trần Phong, anh đi đi. Nếu anh có thể rút lui an toàn, thì đây chính là toàn thắng! Đổi mệnh lệnh, yểm hộ Trần Phong rút lui!
Ngay cả Đường Thiên Tâm, người vừa hoàn thành cú xoay ngoạn mục, đang tăng tốc lao về phía trước.
Cô nàng không muốn chạy trốn, nhưng khi đối đầu với 2000 chiến hạm đang lao về phía mình, thì phải mạnh mẽ mở ra con đường máu.
Phía bên này, chiến hạm mũi nhọn tam giác quá tập trung, khu vực xung quanh có những sơ hở rất lớn, chỉ cần cưỡng ép "ăn sạch" 2000 chiếc này, thì với sức mạnh của năm động cơ truyền động cong của Trần Phong, có thể thoát!
"Giết! Trần Phong, anh đi đi! Đây là mệnh lệnh!"
Mười đầu ngón tay của Đường Thiên Tâm đều không ngừng thao tác, nhanh đến mức không ai có thể nhìn rõ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận