Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1177: Huấn Luyện Viên Long

Đồng Linh lúc bấy giờ cảm thấy rất khó hiểu, trong lòng vừa mong đợi lại vừa thấp thỏm.
Đã lâu rồi, anh T không liên lạc với cô.
Cô thầm nghĩ có lẽ chuyện anh T biến mất dạo gần đây là vì tiềm lực của cô đã đạt đến cực hạn, nên cần phải mở rộng danh sách tuyển chọn.
Mọi người ở đây hẳn nên có 1 cơ hội tiếp nhận khảo hạch cực hạn.
Mình đã hoàn thành nhiệm vụ của một con chuột bạch, có lẽ sắp bị thay thế.
Cô không cảm thấy oán hận nhiều, chỉ có chút hụt hẫng, mất mác.
Chỉ trách thiên phú của bản thân có hạn, hoặc cũng có thể là do bản thân không đủ cố gắng.
Khoảng vài phút sau, càng ngày càng có nhiều người mở mắt.
Không giống như Đồng Linh, hầu hết mọi người ở đây đều chưa từng nhìn thấy tinh hệ Ảnh Tử, tất cả đều lộ ra ánh mắt kinh ngạc.
Thậm chí, một số người ban đầu còn cho rằng đây là Thái Dương Hệ của hành tinh mẹ, nhưng sau khi phát hiện ra bánh xe ánh sáng bức xạ bị nhiễu xạ bởi lỗ đen siêu khổng lồ ở đằng xa xa, họ đã lần lượt thay đổi suy nghĩ.
Cảnh tượng trở nên thật kỳ diệu, những người không biết về Thái Dương Hệ Ảnh Tử đều tấm tắc ngạc nhiên, lại có một số ít người biết rõ sự tình, nhưng vì quy định bảo mật, vì không được cấp trên cho phép nên không thể nói cho người khác biết.
Đột nhiên, trong tai mọi người đồng thời vang lên một giọng nam trầm thấp và từ tính.
"Newbie. Chào mừng đến với địa bàn của tôi."
Lời này vừa nói ra, đám người hơn 3000 người này lập tức sững sờ.
Không ai tỏ ra phẫn nộ vì bị gọi là newbie, vì giọng nói này cực kỳ quen thuộc với mọi người.
Trong quá trình trưởng thành của mỗi người, có một giọng nói không thể nào tránh khỏi - nhà hiền triết Trần Phong.
Những gì hắn đã nói hàng trăm năm trước, những giáo trình hướng dẫn chiến đấu cơ bản mà hắn để lại, vẫn là những khóa học bắt buộc nhập môn quan trọng.
Nhưng không phải bản thân nhà hiền triết đã chết rồi sao?
Chuyện này là sao?
Để nâng cao hiệu quả huấn luyện của chúng ta, tổng tư lệnh Tần Quang đã yêu cầu trí tuệ nhân tạo mô phỏng giọng nói để đóng giả nhà hiền triết ư?
Điều này có nghĩa lý gì không?
Hơn nữa, chẳng nhẽ Tần Quang lại to gan như vậy?
Chắc hẳn lãnh đạo đế chế không thể đồng ý chuyện này được.
Trong lòng Đồng Linh còn chấn động hơn cả những người khác.
Trái tim cô đang đập bang bang loạn xạ.
Suy đoán trước giờ của cô, cuối cùng đã trở thành sự thật.
Thực ra, nhà hiền triết vẫn chưa chết, anh T chính là Trần Phong!
Chỉ là lúc trước anh ấy cố tình biến giọng để không bị nhận ra, bây giờ anh ấy muốn công bố chân tướng.
"Thời gian eo hẹp, nói ngắn gọn vậy. Trước tiên, tôi sẽ nói cho các bạn biết, đây là đâu ..."
Đầu tiên, Trần Phong nói sơ qua về tinh hệ Ảnh Tử, cả vị trí địa lý và hiện trạng, sau đó hỏi: "Chắc hẳn các bạn đã từng xem lịch sử hư vô rồi nhỉ."
Hầu hết mọi người đều gật đầu.
Trần Phong nói tiếp.
"Trong tuyến thời gian cuối cùng, lực lượng chủ lực của chúng ta đã bị tiêu diệt ở đây. Sau đó, chúng ta bước vào một thời gian dài vật lộn, trốn đến phía đông Ngân Hà, phiêu bạt lang thang, không có lấy một ngày bình yên. Mãi cho đến khi chúng ta bị đối phương đẩy đến con đường diệt vong từng chút một, cuối cùng, không thể không phá hủy, ý đồ đồng quy vu tận. Nhưng cuối cùng, không ai biết có thành công hay không. Nhưng tôi nghĩ, đại khái là thất bại. "
Lúc này, rốt cuộc có người không nhịn được giơ tay lên ngắt lời Trần Phong: "Này, anh là huấn luyện viên của chúng tôi ư? Anh có phải là nhà hiền triết không?"
Trần Phong cười nói: "Tôi là huấn luyện viên của các anh. Còn nhà hiền triết ư, phải không nhỉ?"
Tất cả mọi người đều sửng sốt, "Hả?"
Lúc này, Trần Phong quyết định nói một lời nửa thật nửa giả.
"Bản chất của tôi là trí tuệ nhân tạo, nhưng nhân cách này được mô phỏng dựa trên ký ức của nhà hiền triết Trần Phong. Các bạn có thể xem tôi là Trần Phong, hoặc các bạn có thể xem tôi như một trí tuệ nhân tạo thuần túy. Tôi đã tự đặt cho mình một danh hiệu, Long. Trong tương lai, các bạn có thể gọi tôi là huấn luyện viên Long, hoặc anh Long cũng được. "
Trần Phong cười híp mắt.
Vừa rồi có một nháy mắt, suýt nữa thì hắn lấy tên của anh Hổ.
Nghe nói hắn không phải là nhà hiền triết, nhiều người cảm thấy khá mất mát.
Nếu đã không phải là nhà hiền triết Trần Phong, mà lại là một trí tuệ mô phỏng, thì có lẽ trình độ cũng chỉ có hạn thôi.
Trần Phong nhìn thấy phản hồi của tất cả mọi người, thu vào trong mắt, lại nở nụ cười: "Đừng thất vọng. Tôi là ai không quan trọng, các bạn chỉ cần biết, tôi chỉ cần dùng một tay thôi cũng đủ để treo tất cả các bạn lên đánh một trận là đủ rồi."
Giọng điệu của hắn rất bình thản, nhưng ý tứ trong lời nói lại cực kỳ ngông cuồng.
Có người nhếch miệng, trong lòng thở dài, quả nhiên, không hổ là nhân cách được xây dựng dựa trên ký ức của nhà hiền triết, bộ dạng cuồng ngạo này thật sự giống nhau như đúc.
Chỉ là những người trong sân huấn luyện đã nếm qua rất nhiều trình độ của những trí năng giả lập mô phỏng, tất cả chỉ tạm được mà thôi, nên không ai ôm lấy kỳ vọng dư thừa nào cả.
"Thôi được rồi, huấn luyện viên Long, anh có chiêu thức gì thì cứ tung chiêu đi."
Trong đám đông, có những chiến sĩ với tính cách cao ngạo không kém bỗng lên tiếng trêu chọc, giọng điệu tràn đầy khiêu khích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận