Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 461: Tảng Băng Dã Tâm Của Trần Phong

Trần Phong suy nghĩ một lúc rồi đáp: "Đây là một loại pin thể rắn, mật độ năng lượng của nó phải gấp hơn 30 lần so với các loại pin lithium tốt nhất hiện có. Hơn nữa, với sự thành công của các vật liệu khác, số liệu này sẽ còn tăng lên, ước chừng, cực hạn sẽ đạt gấp...300 lần."
Ong!
u Quốc Hoa hoàn toàn chấn động, suýt nữa thì ngất xỉu ngay tại chỗ.
Ông ấy cho rằng mình đã nghe nhầm.
Lĩnh vực kinh doanh chính của u Hòa tập đoàn đã bao gồm kinh doanh về pin, nếu bàn về trình độ nghiên cứu và phát triển pin năng lượng mới, viện nghiên cứu u Hòa tự xưng là vị trí thứ hai trong nước, thì sẽ chẳng ai dám đứng đầu.
Nhìn ra thế giới, viện nghiên cứu u Hòa cũng được xếp vào hàng đầu.
Ông ấy chưa bao giờ nghĩ đến một loại pin có thể sử dụng vô hạn mà không suy hao, okay, mấy thứ này ông vẫn có thể chịu đựng được, nhưng cái loại dung lượng gì kia, quá lớn rồiiiii!
Nhưng lý trí nói với ông ấy rằng, Trần Phong không cần thiết phải khoác lác làm gì.
Mới đầu, u Quốc Hoa vẫn còn kiểu nửa tin nửa ngờ, nhưng sau khi Trần Phong giải thích ngắn gọn cụ thể về vật liệu điện cực, vật liệu môi giới lưu trữ và nguyên lý của công nghệ tái sinh, ông đã tin.
"Công nghệ pin này, cháu chỉ nói đến đây thôi, tiếp theo cháu còn muốn nói một thứ khác."
u Quốc Hoa ngồi ngay ngắn nghiêm chỉnh, tựa như trở lại bộ dạng nghiêm túc nghe giảng bài thời niên thiếu.
Ông cũng chắc mẩm rằng mình đã chuẩn bị xong hết thảy tâm lý, tiếp theo đây, mặc kệ ông có nghe thấy cái gì thì ông vẫn có thể giữ bình tĩnh.
Trần Phong: "Công nghệ truyền tải cao bằng vi sóng có độ suy hao thấp..."
u Quốc Hoa: "CMN! Nghiêm túc?"
Trần Phong gật đầu, "Đương nhiên là nghiêm túc, trước đó chẳng phải cháu đã nói qua tên của nó rồi sao?"
"Này không phải... Này!"
u tổng đột nhiên liên tưởng đến công nghệ pin năng lượng mặt trời mới đã được thiết lập trước đây.
Ông ấy nhận ra rằng, nếu cả hai được kết hợp với nhau, có vẻ như có thể phát điện cho toàn vũ trụ, cũng có thể vận chuyển đến Trái Đất, vì vậy ông không thể kìm chế thêm được nữa.
Trần Phong nhìn thấy bộ dáng này của ông, liền biết rằng u tổng đã hiểu, so ngón cái lên: "u tổng, chính xác như những gì chú nghĩ đến, kế hoạch của cháu đích xác là như vậy. Trong tương lai, các nhà máy điện phân hạch hạt nhân, sản xuất điện địa nhiệt, năng lượng gió, năng lượng thủy triều, năng lượng mặt trời trên mặt đất gì đó đều có thể dừng lại, vì nó không còn ý nghĩa nữa. Sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ có một ngày phân giải Thủy Tinh, biến nó thành đám mây Dyson sơ khai."
Sau khi nghe giới thiệu về hệ thống truyền tải điện bằng vi sóng, u Quốc Hoa thực sự muốn bán lại công ty.
"Tiếp theo là khái niệm về máy tính lượng tử, kết nối liền mạch với chip cacbon..."
...
"Sau đây là nội dung cụ thể của hai hạng mục sinh học và y học. Cái tên của nó sẽ khiến hai người có cảm giác như đang lọt vào trong sương mù, nên cháu sẽ giải thích một cách toàn diện, hai người sẽ hiểu ngay."
...
“Tóm lại, nếu nghiên cứu của tiến sĩ Lameneck tiến triển thuận lợi, trong vòng 30 năm tới, chúng ta hoàn toàn có thể chiến thắng bệnh ung thư phổi, ung thư gan, ung thư hạch bạch huyết, bệnh bạch cầu nguyên bào tủy mãn tính, AIDS, ALS, và nhiều căn bệnh do virus khác."
...
"Nếu tiến trình của tiến sĩ Ilan suôn sẻ, chúng ta sẽ khám phá được những bí mật sâu xa hơn về gen người, giúp hạng mục về gen người bước vào giai đoạn tiếp theo. Nhân loại sẽ dần bước vào giai đoạn hậu nhân, hoặc có thể gọi là giai đoạn tân nhân loại, trong vòng 100 năm nữa."
Khi Trần Phong nói xong hai hạng mục cuối cùng, đừng nói là u Quốc Hoa, ngay cả Lại n cũng phải sợ ngây người.
Sự thật sao có thể tàn khốc như thế chứ?
Tất cả những cuốn sách mà chúng tôi đọc đều trở nên phí công à?
Trần Phong nhìn bộ dạng sững sờ của hai người bọn họ, chỉ cười bí hiểm, sau đó dời sự chú ý của hai kẻ "nhà quê" này bằng cách phổ cập kiến thức khoa học về độ thức tỉnh gen.
Vô tình, thời gian đã đến lúc đêm khuya.
Thật lâu sau, hai người này mới chậm rãi khôi phục tinh thần.
Cuối cùng thì họ cũng thấy được phần nổi của tảng băng dã tâm của Trần Phong.
"Mọi chuyện tạm thời cứ như thế đã. Phần PPT này, u tổng có thể mang về, để cho các nhân viên kỹ thuật của tập đoàn u Hòa triệu tập một cuộc họp khép kín để tiến hành đánh giá. Giả định rằng có thể đạt được hơn 95% trong vòng 20 năm, cân nhắc giá trị này làm tiêu chuẩn. Bước hợp tác kế tiếp và sự phân chia cổ phần như thế nào, thì sẽ được ước lượng dựa trên giá trị phần đầu tư công nghệ của cháu và tính cả tỷ lệ đóng góp của Lại n. Cháu đã có một ý tưởng tương đối đầy đủ trong lòng, hy vọng u tổng sẽ không khiến cháu thất vọng."
Thời gian không còn sớm, Trần Phong để u Quốc Hoa đi về trước.
Trong mấy ngày kế tiếp, Trần Phong dành phần lớn thời gian để giảng bài cho Lại n trong phòng họp nhỏ phía sau văn phòng chủ tịch.
u Quốc Hoa dốc toàn lực để ước lượng, nhưng càng ước lượng, ông lại càng đau đầu.
Nếu chỉ đơn giản đo bằng giá trị tiềm năng thì không thể ước lượng được.
Trong tỷ lệ cổ phần trước đây giữa hai bên, u Quốc Hoa đã phải bỏ ra một cái giá rất lớn, nhưng cũng nắm được tỷ lệ cổ phần không nhỏ, đều là bởi vì Trần Phong nhìn trúng nguồn lực hiện có của tập đoàn u Hòa.
Nhưng loại chuyện tốt đẹp như thế này chỉ có thể xảy ra một lần. Giờ đây, khi Trần Phong bổ sung thêm 12 hạng mục công nghệ cốt lõi, ông phải tính toán sổ sách rõ ràng với người anh em của mình.
Hơn nữa, sau khi 9 hạng mục công nghệ trước đó và 12 hạng mục công nghệ hiện tại được kết hợp với nhau, sẽ hình thành hiệu ứng tích hợp chuỗi công nghiệp, giá trị của công nghệ sẽ tăng trưởng theo cấp số nhân.
Cuối cùng, u Quốc Hoa phải đối mặt với một hiện thực rằng, nếu Trần Phong hy vọng đưa những công nghệ này vào viện nghiên cứu Tinh Phong, thì e rằng Trần Phong sẽ chẳng cần phải bỏ ra một xu nào, tỷ lệ cổ phần của tập đoàn u Hòa sẽ tiếp tục giảm.
u Quốc Hoa không ngừng cân nhắc, cuối cùng quyết định chủ động nhượng bộ.
Năm ngày sau, Lại n mới nghe xong giảng giải, thì hai bên lại ký hợp đồng mới.
Tập đoàn u Hòa đầu tư thêm 1,2 tỷ, nhưng cổ phần của Trần Phong cũng tăng lên 65%, cổ phần của tập đoàn u Hòa giảm xuống 31%, cổ phần của Lại n biến thành 4%.
Hết thảy đều theo kiểu thuận lý thành chương, vô cùng logic.
u Quốc Hoa đã từng giãy dụa đấu tranh, cũng rất can đảm quyết đoán, nhưng vẫn không thể thoát khỏi số phận bị sụt giảm cổ phần.
Đây là lợi ích của việc chiếm ưu thế tuyệt đối về công nghệ.
Hai bên ký xong hợp đồng, hết thảy mọi việc đều đi vào quỹ đạo.
Trần Phong chuyển sự chú ý của mình trở lại Tinh Phong Entertainment.
'Tiêu hóa' khoảng tồn kho trước đó, cho ra bài hát mới, tìm người mua, kết hợp với Q-Tone, Cool Song và các nền tảng khác, chuẩn bị tuyên truyền các album mới của Chung Lôi, u Tuấn Lãng và Tần Lộ, chuẩn bị cho studio Quang Ảnh Tinh Phong và Tinh Phong Games.
Đồng thời, hắn cũng bắt đầu đích thân xuất mã tìm người phát triển kịch bản.
Tình huống hiện tại đã khác trước, ngoại trừ kịch bản cốt truyện tóm tắt đã hoàn thành trước đó, lần này, hắn còn nắm trong tay hơn 10 kịch bản đã hoàn thiện, có thể trực tiếp bấm máy.
Hắn muốn thử xem một chút.
Mọi chuyện thế nhưng không hề đơn giản như hắn mong đợi.
Địa vị của hắn trong giới âm nhạc luôn được tôn sùng, nhưng ảnh hưởng của hắn trong giới điện ảnh chỉ giới hạn ở mức độ là những người khác muốn hắn viết nhạc phim và ca khúc chủ đề mà thôi.
Người khác đều kiểu diễn giỏi thì chỉ cần hát tạm, hát giỏi thì chỉ cần diễn tạm, hắn chỉ cần sáng tác âm nhạc giỏi là được, không cần phải viết kịch bản, lại còn tự thân đầu tư như vậy.
Trần Phong cũng không vội, chỉ hỏi chơi cho vui, rồi ngó nghiêng các kiểu.
Sau đó, hắn sắp xếp người dịch kịch bản ra, mượn danh nghĩa công ty, trực tiếp ném bản tiếng Anh cho Cameron Diaz.
Bạn cần đăng nhập để bình luận