Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 316: Tôi Còn Hiểu Rõ Năng Lực Của Cô Hơn Chính Cô

"Tôi biết trong lòng bọn họ, thứ mà tôi thiếu hụt lớn nhất chính là tính ổn định, bởi tính ngẫu trong tôi nhiên quá mạnh. Nên dưới tình hình hiện tại, bọn họ khẳng định sẽ nghĩ là không nên để cho tôi xây dựng lại tiểu đoàn, như thế có thể bảo toàn hết mức sức chiến đấu tự thân ổn định của từng người trong tiểu đoàn. Tạm thời cô lập tôi, hoặc là để tôi đảm nhiệm vai trò phụ tá."
"Nhưng tôi tin rằng nếu tôi có thể đoạt hạng nhất trong giải thi đấu quan chỉ huy Hỏa Tinh được tổ chức vào 5 tháng sau, bọn họ sẽ không chút do dự đề cử tôi làm tổng chỉ huy quân đoàn Hỏa Tinh."
Trần Phong suy nghĩ vài giây rồi đáp: "Có lý."
"Nhưng tôi không phục." Lời nói của Đường Thiên Tâm xoay chuyển, "Anh sẽ không cảm thấy tôi quá ngang ngược, quá tự phụ chứ?"
Trần Phong cười một tiếng, "Làm sao có thể. Tôi còn rõ năng lực của cô hơn cô đó."
"Hả?"
Trần Phong bỗng nhiên nói.
"Bài hát cô thích nhất là “Thiêu Đốt Bản Thân”, bộ phim cô thích nhất là “Tung Hoành Tinh Không”, lúc ăn bánh gatô cô thích tăng độ ngọt lên gấp 3, câu cửa miệng của cô là 'tôi không sợ chết'. Ngoại việc muốn đoạt thắng lợi chiến tranh, chuyện cô muốn làm nhất chuyện chính là sinh ra một đứa con có thể kế thừa tài năng chỉ huy của cô và kế thừa tài năng chiến đấu thiên tài của cha nó."
Đường Thiên Tâm kinh hãi, kinh ngạc thật lâu rồi mới nói: "Sao anh có thể biết được tất cả? Rất nhiều quân nhân thích “Phong Mang Tất Lộ” của Chung Lôi đại sư, tôi cũng thích, nhưng không hiểu vì sao, lúc nghe “Thiêu Đốt Bản Thân” tôi lại có cảm giác hơn. Đồ ngọt lại càng là một thứ không hợp lý, bình thường tôi đều lặng lẽ trốn vào một góc để ăn, người ngoài nhìn vào hình thể của tôi căn bản sẽ phát hiện không ra. Còn nữa…"
Trần Phong cười híp mắt, "Bởi vì tôi một mực để ý đến cô, rất nhiều năm rồi."
"Nói dối, anh mới đến căn cứ chưa đầy một năm, trở thành chiến sĩ Ưng Kích dự bị mới hai tháng. Trước kia chắc chắn chưa từng thấy tôi."
Trần Phong lại cười, "Tôi gặp cô trong mơ được không?"
"Ừm, có thể."
Giọng nói đối diện dần thu nhỏ như tiếng muỗi vo ve.
Dù Trần Phong không nhìn, cũng có thể đoán được Đường Thiên Tâm lúc này hẳn là đang đỏ mặt.
"Dù sao thì, mặc kệ cô đưa ra quyết định gì, tôi đều tin tưởng là cô đúng. Cô cứ yên tâm can đảm mà làm, chờ tôi hồi phục, tôi cho cô ôm. Chỉ cần viện nghiên cứu Titan có thể cho tôi lấy Ưng Kích Giáp được tăng cường năng lượng dự trữ, thì dù có là ba con chiến thú Hào Quang phát ra ánh sáng đen cùng xông tới, tôi cũng dùng tay xé nát cho cô xem!"
Giọng của cô nàng bỗng nhiên thay đổi rất nhiều, "Được! Tôi đã quyết định."
Mấy phút sau, Gaius, Diệp Phong và các đội trưởng khác trở lại phòng họp, câu trả lời mà họ đưa ra không khác gì suy đoán của Đường Thiên Tâm.
Cuối cùng Gaius nói: "Rất xin lỗi đội trưởng Đường, đây là quyết định của tất cả các đội trưởng, cô hãy chấp nhận thực tế đi."
Đường Thiên Tâm lắc đầu, "Tôi sẽ không gia nhập bất kỳ tiểu đoàn nào nữa. Tôi cũng không cần mọi người giúp tôi xây dựng lại. Bây giờ, tôi chỉ có một yêu cầu, hãy tổ chức giải thi đấu quan chỉ huy Hỏa Tinh dự kiến sẽ được khai mạc vào 5 tháng sau trước thời hạn! Tôi sẽ chứng minh năng lực của mình trên đấu trường. Sau đó, người nguyện ý đến dưới trướng của tôi để cống hiến sẽ tự nhiên mà đến. Tiểu đoàn Thiên Tâm của tôi hy sinh nhiều đến thế để cướp con chip về, chẳng lẽ mọi người lại không thể đồng ý với yêu cầu nhỏ này của tôi sao?"
Sau một hồi thương thảo ngắn ngủi, đề nghị của Đường Thiên Tâm được thông qua.
Bọn họ điều động tất cả mọi người ở căn cứ Hỏa Tinh, chuẩn bị tổ chức giải thi đấu mô phỏng năng lực quan chỉ huy cấp hành tinh, đây cũng có thể là giải thi đấu cuối cùng của nhân loại.
Cuộc thi sẽ được khai mạc vào 3 ngày sau, trong vòng ba ngày, tất cả quan chỉ huy Hỏa Tinh đều sẽ tham dự.
Hình thức thi đấu là rút tên hai quan chỉ huy ngẫu nhiên để giao chiến với nhau.
Nội dung thi đấu cụ thể là hai bên phát động ba trận đánh: nhỏ, vừa và lớn trong hệ thống mô phỏng dữ liệu.
Trung tâm đầu não của Hỏa Tinh sẽ tiến hành cho điểm dựa vào biểu hiện trong trận đấu của hai bên, để xác định thắng bại qu.
Người thắng lên cấp kẻ bại bị loại.
Khi cuộc tranh tài tiến vào giai đoạn cuối cùng, lúc số lượng quan chỉ huy còn lại là 512 người, tiêu chuẩn cho điểm của trung tâm đầu não sẽ trở nên phức tạp hơn và có những thay đổi nhỏ, căn cứ vào tình trạng tổng điểm, bọn họ sẽ tuyển chọn Tổng chỉ huy và chỉ huy phân bộ lãnh đạo đoàn đội chiến khu, tận dụng hết khả năng đặt mỗi người vào cương vị thích hợp nhất.
Đương nhiên, so với chiến trường chân chính, trận chiến mô phỏng đẩy nhanh quá trình chiến tranh một cách thích hợp, giản hóa một số hướng dẫn vận hành, tuy nhiên, thuật toán đánh giá của trung tâm siêu máy tính có giá trị tham khảo rất lớn, trong tình huống bình thường, đều được nhân loại vô cùng tán thành.
Trần Phong không vội xem xét lịch sử, chờ Đường Thiên Tâm kết thúc hội nghị, hắn lại hỏi: "Cô có bao nhiêu tự tin giành giải quán quân?"
Đường Thiên Tâm đáp gọn: "10%."
Trần Phong: "Bộ dạng chắc chắn vừa rồi đâu? Nói rằng cô chờ được làm quan chỉ huy đâu rồi?"
"Tôi chỉ nói là có khả năng, không đồng nghĩa là nhất định sẽ phát sinh. Hỏa Tinh có hơn 1 triệu tiểu đoàn trưởng, thành danh đã lâu, hậu tích bạc phát, có nhiều cường giả có tài nhưng không gặp thời, tôi cũng không dám xem nhẹ anh hùng thiên hạ. Trận đấu này liên quan đến đến kết cấu quan chỉ huy của toàn bộ Hỏa Tinh nửa năm sau, do đó 1 triệu tiểu đoàn trưởng chắc chắn sẽ dốc hết toàn lực. Tôi dám nói 10% đã là tự cao cực độ rồi."
"Được rồi, cô thắng." Trần Phong suy nghĩ một chút, bất chợt hỏi: "Bình thường cô có sở thích gì không? Cô có chơi cờ vây không?"
Đường Thiên Tâm lắc đầu, nghi ngờ hỏi: "Cờ vây?"
Sau đó cô nàng trầm mặc 2 giây, ước chừng là đang kiểm tra tư liệu tại chỗ, quả nhiên, sau đó cô nói thêm: "Đây không phải trò chơi trí tuệ mà nhân loại đã từ bỏ ở ngàn năm trước sao? Nhân loại hoàn toàn không có khả năng chiến thắng trí tuệ nhân tạo trong trò chơi này."
Trần Phong cười, cười đến mức trong rất âm hiểm, "Không, cô cũng không thể coi thường loại vận động này. Nó sẽ khai phát cực lớn năng lực tư duy logic của cô, cùng tôi học đi. Nói không chừng cô lại có một niềm vui ngoài ý muốn."
"Được."
Trần Phong nhớ một vài lần xuyên quan của mình, lúc đó Đường Thiên Tâm còn đang nằm dưới sự khống chế của “Thế Ngoại Chi Ca”, thời điểm đó cô nàng nổi tiếng với tư duy logic hoàn mỹ, không cảm xúc hóa, phong cách chỉ huy là chiến lược.
Nhưng sau khi cô mang thai, thể chất sinh ra biến đổi, môi trường hormone trong cơ thể thay đổi, cô vốn có tư duy logic hoàn mỹ, đồng thời, còn âm thầm tăng thêm năng lực phán đoán trực giác chiến tranh như linh dương mọc sừng.
Sau đó cô nàng liền lột xác.
Khi đó, năng lực chỉ huy của cô nàng thật sự không có kẽ hở, áp bức quần hùng.
Tình huống lần này có biến hóa, không có sự quấy nhiễu của “Thế Ngoại Chi Ca”, cô nàng hẳn là cũng nghe không ít “Thiêu Đốt Bản Thân” và “Phong Mang Tất Lộ”.
Tác phẩm của Chung Lôi ít nhiều sẽ ảnh hưởng tạo thành tâm tính cá nhân của cô, khiến phong cách chỉ huy của cô cảm tính đến cực đoan so với những lần trước.
Tuy việc này khiến cô nhanh nhẹn, linh hoạt, nhiều lần bách biến lập kỳ công, nhưng khiến cô mất đi một danh xưng phong vận thâm trầm nổi tiếng.
Vậy vào lúc này, Trần Phong thử dùng cờ vây để bồi dưỡng và thức tỉnh tiềm lực logic vốn có của cô một lần nữa, thúc giục cô trở thành cường giả mạnh gấp 2 một lần nữa, nói không chừng có thể khiến cho Đường tướng quân tài nghệ trấn áp quần hùng lúc trước lần nữa giáng lâm nhân gian.
Thuận tiện có thể bắn ra một mũi tên báo được trăm mối thù của "năm đó".
Trần Phong cảm thấy lần này mình là nhân loại Ngân Hà cao quý, cũng đã luyện qua rất nhiều trong vòng ‘2 năm’, ở năm đó, hắn đã có thể chống đỡ được cường giả cờ vây Đường Thiên Tâm, lại còn có thể nghiền ép chút tiềm lực của cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận