Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 237: Đều Là Bậc Đại Lão

Trần Phong không đáp lại ông ta, mà dùng AI thăm dò những chuyện liên quan đến học phái trực giác.
Đổng lão đầu bên cạnh còn đang lảm nhảm.
"Xem ra cậu vẫn không phục. Cũng đúng thôi, làm người mà, nhất định phải cố gắng một chút, nếu không cũng chẳng biết cái gì gọi là thất vọng."
Trần Phong đứng dậy bỏ đi.
Cái ông già thất đức, mở mồm ra toàn mấy lời vừa nát vừa thối!
Hai ngày sau đó, Trần Phong một thân một mình ngồi trong không gian trống trải mênh mông của viện nghiên cứu lịch sử, gió thổi lá rụng, cỏ dại mọc lan đầy đất, cứ như đang ngồi trong một cái công viên lớn vậy, hắn cảm thấy có chút phiền muộn không tên.
Sau lưng hắn là cây xanh sinh trưởng một cách cực kỳ hoang dã, bao bọc lấy hắn, phảng phất như tự đặt mình vào giữa lòng thiên nhiên vậy.
Trước mặt hắn là một cái bàn làm việc.
Trên mặt bàn đặt một tấm bảng.
"Hội tuyển dụng nhóm nghiên cứu phân tích quá trình phát triển khoa học công nghệ thế kỷ 21."
Bên cạnh chính là 200 phiếu báo danh mà hắn tự in ra.
Lúc in ra là hai trăm phiếu, hai ngày sau đó, vẫn còn hai trăm phiếu.
Hai ngày.
Một bóng người báo danh cũng chẳng có.
Dù rằng hắn đã chuyển bàn làm việc từ bên trong văn phòng vắng tanh sang chỗ cửa chính, để dễ dàng tiếp đón, thì vẫn như cũ, chẳng có ai hỏi thăm.
Gió càng lúc càng lớn, Trần Phong bị thổi đến mức có chút lạnh.
Hắn hắt hơi một cái.
Thổi đến mức lớp bụi tích tụ 2 ngày nay trên bàn làm việc cũng tung bay khắp trời.
Không phải cơ thể bị lạnh, mà là tâm lạnh.
Một người mặc đồng phục bảo vệ từ ngoài cửa lớn đi vào.
"Trần viện trưởng, tôi mang thêm cho anh một bộ quần áo này."
Trần Phong đau nhói cõi lòng.
Trong nháy mắt khi hắn vừa đặt chân vào viện nghiên cứu lịch sử, "học giả" cấp chuyên gia của hắn tự động trở thành viện trưởng viện lịch sử.
Hiện tại, thủ hạ dưới tay hắn có hai người.
Một vị bảo vệ mang quần áo cho hắn này, cộng với một vị bảo vệ khác đang tiếp nhận huấn luyện cường hóa tố dưỡng quân sự cơ bản trong đội bảo vệ của thành phố Khoa Học rồi.
Bởi vì trừ hắn ra, toàn bộ học giả lịch sử còn lại, sau khi hoàn thành công cuộc di dời các di vật văn hóa lịch sử, thì đều đổi nghề cả rồi.
Nghe nói, học giả cấp tông sư của viện lịch sử làm việc như người ghi chép trong học viện quân sự, họ thực sự thích hợp với những công việc như thế.
Trần Phong nói: "Người anh em, đừng làm bảo vệ nữa, đến nhóm hạng mục của tôi làm phó tổ trưởng đi."
Anh bảo vệ nhanh như chớp chạy mất dạng.
"Trần viện trưởng, không được đâu! Lão Lý đến thay ca rồi, tôi phải đi sân huấn luyện đây!"
Trần viện trưởng quẹt một cái lên gương mặt đầy bụi.
Càng thêm thê lương.
Thế giới này, chân thực phát điên!
Lúc này, hệ thống truyền tin cá nhân của hắn vang lên thông báo nhắc nhở có một tin nhắn lạ.
Hắn thoáng nhìn.
Ồ, một thế lực khác của viện hàn lâm khoa học, thế nhưng rất kiên nhẫn tìm mình.
Chính là đám phế vật mà Đổng Sơn lão đầu đã nói.
Thành viên của học phái trực giác, mỗi ngày đều đặn gửi cho hắn một lời mời, hy vọng hắn có thể tham gia tọa đàm của học phái trực giác, nói đôi ba lời, cổ vũ một chút sĩ khí.
Thân là lãnh tụ tinh thần của đám phế vật này, viện trưởng viện lịch sử mới được bổ nhiệm - Trần Phong đại sư, không muốn trở thành thủ lĩnh phế vật.
Nhưng lúc này, hắn thật sự là sắp nhàn rỗi đến mức cảm cúm luôn rồi.
Hắn đứng dậy, duỗi người một cái, trả lời tin.
"Thông báo với mọi người một chút, tọa đàm tối nay, tôi sẽ đến xem."
Đối phương lập tức trả lời.
"Thật?"
Lần này đổi thành tin nhắn âm thanh
Giọng nói này rất dễ nghe, là một giọng nữ khác quen thuộc.
Trần Phong hồi tưởng một chút.
Là một cô em không chỉ gặp một lần, trong học viện khoa học sinh mệnh.
Ầy, xinh đẹp như vậy, trẻ trung như vậy, thế mà lại tin vào học phái trực giác của mình, ngu ngốc quá, thật đáng tiếc.
...
Trước đó, Trần Phong đã tìm hiểu rõ về học phái trực giác.
Hắn cho rằng đây là một đám người hết sức kỳ hoa.
Kể từ lúc hắn dùng thủ đoạn cực kỳ siêu hình học để đưa ra khái niệm hạt vượt, nhóm hạng mục của u Thanh Lam chuyển từ nhóm hạng mục về bom phản vật chất, sang nhóm hạng mục về hạt vượt.
Hiện tại, hạng mục về hạt vượt trở thành hạng mục mũi nhọn hàng đầu của giới khoa học toàn nhân loại, và đây cũng là hạng mục hứa hẹn nhất, sẽ mang đến sự đột phá trong sức mạnh chiến tranh của nhân loại, trước khi ngày quyết chiến bùng nổ.
Hạt vượt chính là tiêu điểm trong tiêu điểm.
Ngoại trừ Đổng Sơn - bảo vật cấp học giả, kiêm phó tổ trưởng ra, tất cả các viện nghiên cứu lớn đều cử không ít lực lượng tinh nhuệ gia nhập vào đoàn đội của u Thanh Lam.
Hiện tại, cái nhóm hạng mục này có thể nói là 'binh hùng tướng mạnh, rất được xem trọng, người khác vót đến nhọn cả đầu để muốn vào, cũng không thể nào vào được.
Từ lúc tạo nên chấn động không hề nhỏ trong lĩnh vực nghiên cứu khoa học, mặc dù Trần Phong không thèm để ý, nhưng danh tiếng của hắn trong giới nghiên cứu khoa học càng lúc càng tăng, cũng giống như hạt vượt vậy.
Mặc dù quá trình nghiên cứu và luận chứng của Trần Phong cực kỳ siêu hình học, nhưng chẳng ai có thể phủ nhận rằng thành quả mà hắn tạo ra cực kỳ kinh người.
Cũng không biết là ai là người đầu tiên bắt đầu bắt chước hắn.
Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, càng ngày càng nhiều nhân viên nghiên cứu đối mặt với những bình cảnh khác nhau, mưu toan phục chế "quá trình nghiên cứu" của Trần Phong.
Những người này đều có một đặc điểm chung.
Khi hạng mục của bọn họ đều mắc kẹt ở một giai đoạn nào đó, đã cố gắng khắc phục khó khăn trong một thời gian rất dài, nhưng vẫn không thể xoay chuyển được gì cả.
Nhóm nhân viên nghiên cứu này đã hoàn toàn từ bỏ hy vọng đối với sự đột phá tiến triển của hạng mục trước ngày quyết chiến.
Cũng không phải vì sức mạnh ý chí của bọn họ yếu kém, càng không phải vì bọn họ thiếu hụt tinh thần khoa học.
Sở dĩ bọn họ từ bỏ, chính là bởi vì bọn họ hiểu khoa học, bất kể là suy luận nghiên cứu của riêng họ, hay là tính toán mô phỏng của AI, thì đáp án nhận được đều khiến cho người ta hết sức tuyệt vọng.
Thời gian của bọn họ không đủ.
Mặc kệ cố gắng bao nhiêu, đợi đến khoảnh khắc chiến tranh bắt đầu, bản thân vẫn chẳng thể trợ giúp được gì cho nền văn minh, chỉ là thứ phế vật.
Bọn họ không muốn trở thành phế vật, chỉ muốn tạo ra cống hiến, cho nên, bọn họ lựa chọn bắt chước Trần Phong, ý đồ nhảy qua quá trình nghiên cứu 'vượt núi băng đèo' kia, dùng trực giác để suy diễn, kì thực giống như cách suy tưởng siêu hình học để nhận được đáp án.
Càng ngày càng nhiều người làm như vậy, mọi người tập trung lại trao đổi kinh nghiệm suy tưởng siêu hình học.
Học phái trực giác được sinh ra, chỉ trong mấy ngày đã cấp tốc phát triển lớn mạnh.
Cho đến nay, đã có mấy ngàn nhân viên nghiên cứu trung cấp và cao cấp gia nhập vào học phái này.
Còn nhân viên nghiên cứu phổ thông và cấp thấp thì sao?
Ngại quá, học phái trực giác không nhận, bởi vì vốn tri thức tích lũy của anh quá kém, nếu anh chơi trực giác, thì anh chính là Minke, như thế thì chẳng khác gì trò khôi hài.
Những người có tư cách suy tưởng trực giác phải là những người có thành tích trong lĩnh vực tương ứng, có vậy thì mới có thể thuyết phục được mọi người.
Càng thần kỳ là, không hổ là nơi tụ hội của các học giả, thế mà thật đúng là chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, bọn họ đã chỉnh lý xong trọn bộ cơ sở lý luận tương quan của học phái.
Bọn họ có hệ thống.
Có cơ sở lý luận hoàn chỉnh, có giáo trình học tập, có hệ thống phương pháp luận...
Hệ thống này biến một hiệp hội lập ra chỉ vì yêu thích hứng thú, trở thành một hiệp hội chính quy.
Ngoại trừ dàn khung bên ngoài với những nhánh lá kể trên để chèo chống cho sự tồn tại của học phái, bọn họ còn có một thứ vô cùng trọng yếu, chính là người đáng tin cậy nhất.
Lãnh tụ tinh thần - ông hoàng trực giác, người đàn ông đầu tiên và cũng là duy nhất trong lịch sử nhân loại, có thể hoàn thành một nghiên cứu học thực với độ khó siêu cao, chỉ dựa vào trực giác, đề xuất một phương án áp dụng hoàn chỉnh có tính khả thi cao, Trần Phong.
Mọi người lại liên tưởng tới cái vị sống ở ngàn năm trước, đến cả tướng mạo và tên gọi đều giống nhau như đúc, đều là đại sư đỉnh cấp.
Cho ra cái kết luận, những người có tên như thế này, dáng dấp như thế này, đều là bậc đại lão.
Bạn cần đăng nhập để bình luận