Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1129: Anh Hùng Bàn Phím

"Mà, anh T tìm em làm gì vậy? Anh cũng biết là có thể em sẽ bị thay thế hả? Không sao đâu, em kiên cường lắm đấy."
Đồng Linh dụi dụi mắt, cắn chặt răng nói.
Không hổ là trẻ con, khả năng chấp nhận rất mạnh, chỉ trong nháy mắt đã có thể chấp nhận thực tế rằng T100 đã sinh ra một linh hồn, thậm chí còn bắt đầu giao tiếp với đối phương một cách bình thường.
Nếu đổi thành người khác, e là đã nhảy dựng lên, vội vàng tìm viện binh rồi.
“Em sẽ không bị thay thế.” Trần Phong nói.
Đồng Linh hỏi: "Tại sao?"
"Bởi vì, không thể tìm được người nào thích hợp hơn em cả."
Đồng Linh: "Nhưng, biểu hiện của em không tốt mà."
"Vấn đề không phải ở em, mà là anh. Tóm lại, em cứ yên tâm là được, anh sẽ không tiếp nhận bất cứ phi công nào khác. Anh đã soạn một kế hoạch huấn luyện cường hóa cho em, em sẽ có cơ hội khống chế anh tốt hơn. Đương nhiên em phải nhớ kĩ một điều, không được để lộ sự tồn tại của anh cho người khác biết. Nếu không, anh sẽ không thể giúp được em."
Đồng Linh gật đầu lia lịa, như gà mổ thóc: "Được được! Em nhớ rõ rồi! Huấn luyện thế nào vậy ạ? Có khó không ạ?"
"Đơn giản lắm."
"Thật á?"
Trần Phong: "Giả."
"Ơ."
"Nhưng anh có lòng tin vào em!"
Cách một khoảng không, Trần Phong mỉm cười.
T100 bên này cũng thực hiện đồng bộ hóa, bật cười thành tiếng, tốc độ phản hồi siêu nhanh, cũng khá chính xác.
Lúc đó, Trần Phong đã nghĩ rằng có lòng tin chính là chuyện tốt, nhưng biến lòng tin thành hành động thực tế, rồi lại đạt được kết quả mong đợi thì không phải là chuyện đơn giản chỉ cần mấp máy môi là được.
Đồng Linh bị thanh âm trêu chọc của anh T làm cho mặt đỏ tới mang tai, căng thẳng đến mức đan 10 ngón tay vào nhau.
Cô ngượng ngùng: "Ừm...em sẽ cố gắng hết mức có thể."
"Được."
Nói xong, Trần Phong chuyển qua một phần dữ liệu: "Đây là giáo trình hướng dẫn. Bởi vì T100 sẽ đi cùng con tàu vận chuyển của em đến tinh hệ Witten. Cho dù họ có chọn được người kế nhiệm, thì cũng phải đợi đến căn cứ tinh hệ tiếp theo, người này mới có thể lên tàu. Như vậy, em vẫn còn một năm nữa. Trong 1 năm này, chỉ cần em có thể vượt qua bài đánh giá cấp độ đầu tiên của anh, độ phối hợp giữa em và anh chắc chắn sẽ tăng lên một cấp độ cao hơn. Anh chỉ có thể giúp em đến bước này. Tiếp theo thế nào thì phải dựa vào chính em rồi. "
"Vâng!"
Trần Phong đưa cho Đồng Linh một giáo trình hướng dẫn huấn luyện chiến sĩ do chính tay hắn biên soạn.
Từ một kẻ nhập môn cho đến lúc đủ tư cách làm chiến thần.
Bồi dưỡng Đồng Linh từ một phi công trở thành một chiến sĩ giống hắn, đây là cách mà Trần Phong vừa tìm ra.
T100 khác với các vũ khí trí tuệ thông thường, hạch tâm bên trong của nó được xây dựng dựa trên mảnh vỡ ký ức của Trần Phong.
Hơn 80% các mảnh ký ức mà Trần Phong cung cấp cho T100 liên quan đến chiến đấu.
Khi Trần Phong 'tu hú chiếm tổ chim khách', chiếm đoạt mệnh lệnh tác chiến thích ứng mà Trương Trung Đằng để lại, hắn không hoàn toàn che đậy thứ thành quả tràn ngập ý tưởng thiên tài này, mà vẫn giữ nguyên vẹn tinh hoa của nó.
Điều này có thể giúp T100 tiếp thu một cách hiệu quả những phản ứng trực giác của Trần Phong đối với trận chiến, khi thực hiện thao tác cộng hưởng tư duy với hắn.
Trong lập trình ban đầu của Trương Trung Đằng, nội dung chủ yếu của nó chính là hấp thu giáo trình chiến đấu do chính Trần Phong truyền lại.
Mấy tháng gần đây, Trần Phong đã tiến hành rất nhiều phân tích dữ liệu về nhiều "sai lầm" của T100.
Mức độ phối hợp hơn 50% của Đồng Linh đã mang lại sự thuận tiện vô cùng lớn cho những phân tích của Trần Phong.
Các chương trình cài đặt trước do các phi công thực hiện trước đây có quá nhiều lỗi BUG, đến mức không thể nhìn ra bất kỳ quy luật nào cả, càng không có giá trị tham khảo.
Trong mắt người ngoài, những sai lầm và thiếu sót trong chương trình mà Đồng Linh cũng xêm xêm, chẳng khác với những phi công trước đó mấy.
Chỉ có Trần Phong, một chuyên gia trong nghề thực thụ, mới biết rằng Đồng Linh khác với những người khác.
BUG của người khác vô giá trị, nhưng BUG của Đồng Linh lại có giá trị.
Đây là sự khác biệt về bản chất.
Đó là lý do tại sao Trần Phong không tiếc hao phí công sức để thiết kế một khóa huấn luyện chiến đấu cá nhân mới cho Đồng Linh.
Chỉ khi Đồng Linh có được trí tuệ chiến đấu ngang cấp với hắn, chương trình đã định sẵn mới có thể được thực hiện một cách hoàn mỹ.
Có như vậy, mạch tư tưởng của Trần Phong ở nơi này mới có thể nhận được sự cộng hưởng chính xác từ T100 bên kia.
Cũng nhờ đó, với sự giúp đỡ của hai phi công Trần Phong và Đồng Linh, tỷ lệ phối hợp của T100 sẽ đạt 100%.
Có lẽ với tuổi tác và điều kiện thể chất hiện tại của Đồng Linh, cô thật sự không thể trở thành chiến sĩ đệ nhị (chỉ đứng sau Trần Phong), nhưng không sao cả, dù sao cô cũng chỉ là phi công. chỉ cần lập trình, không cần đích thân điều khiển trang giáp này. nên chẳng cần xét đến yêu cầu thể chất của cô làm gì, cho nên, chỉ cần cô có thể bắt kịp với Trần Phong trên phương diện tư duy là được.
Tóm lại, điều đó có nghĩa là cô sẽ trở thành người trung gian, hoặc nói, chính là một anh hùng bàn phím, chỉ biết nghĩ và nói, nhưng thực ra không cần phải động thủ làm gì cả.
Ừm.
Làm anh hùng bàn phím mà thôi, nói thì đơn giản, nhưng thật ra Trần Phong chỉ ôm tâm lý muốn thử một lần.
Dù sao thì khi nhìn vào vô số tuyến thời gian trong quá khứ, cho dù là Lâm Bố - người thân cận nhất với hắn, thì khoảng cách trí tuệ chiến đấu giữa hai người bọn họ vẫn có thể nói là 'nghiêng trời lệch đất'.
Bạn cần đăng nhập để bình luận