Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 703: "Con Kiến Độc"

Giáo sư Oxford đã đệ trình một báo cáo thí nghiệm xã hội quy mô lớn mới.
Kết quả của một bảng câu hỏi dành cho người bản ngữ Trung Quốc đã được thêm vào báo cáo này.
Những người quan tâm đến báo cáo có thể bỏ qua quá trình giới thiệu cơ sở khảo sát bằng bảng câu hỏi khổng lồ và quy trình đối chiếu dữ liệu, chỉ xem trực tiếp.kết luận
Kết luận rất rõ ràng, "Sự chân thành 'đạo đức giả' của người Trung Quốc là động lực cốt lõi hình thành nên một cộng đồng sống vì tương lai chung của nhân loại."
Một hòn đá làm dậy sóng và một khái niệm mới lờ mờ xuất hiện.
Bây giờ là năm 2020, trình độ công nghệ của chúng ta đã phát triển đến nước này rồi.
Phải chăng nhân loại đang đứng trước một bước ngoặt lớn của lịch sử?
Không chỉ cho hiện tại, mà còn cho tương lai, thế giới phương Tây có nên thực sự buông bỏ những định kiến của mình?
Chính Trần Phong cũng không ngờ rằng hành động vô tình nho nhỏ của mình lại lần nữa làm nảy sinh một tư tưởng lớn.
Có lẽ mọi thứ là tình cờ, hoặc nó là tất yếu.
Hôm nay hắn xuất hiện với tư cách là một học giả đến thăm một địa điểm siêu bí mật như Khu vực 52.
Hắn đã bị làm khó dễ bởi các chính trị gia và những người cực đoan.
Lý do cho những khó khăn mà hắn nhận phải không thể được tiết lộ với công chúng, nhưng Mendelssohn và Ilan có thể tiết lộ sự thất vọng trong chuyến thăm học tập của hắn.
Đồng thời, phiên bản 3.0 của "Những Phỏng Đoán Của Kẻ Điên" mà hắn ra mắt đã gây nên một chấn động.
Kế hoạch của hắn cho hiệp hội đảm bảo đã gắn lên người hắn một lớp hào quang chói sáng như một thánh nhân.
Kết quả khảo sát bảng câu hỏi của giáo sư Oxford vốn không thể gây ra ảnh hưởng lớn như vậy trong thời gian ngắn, nhưng cùng lúc này kết hợp với trận chiến ở đây, cùng với việc công bố gần như đồng thời, người ngoài đều cho rằng giáo sư đang đưa cho Trần Phong bệ đứng.
Vô số người đổ xô đi đọc kết luận của báo cáo, điều này khiến người nói tiếng Anh bản ngữ phải suy nghĩ lại về người nói tiếng Trung Quốc trong giới học thuật của mình.
Đây là một phản ứng dây chuyền nhanh giống như sự phân hạch hạt nhân, nhưng nó chỉ xảy ra trong thế giới của thông tin và trái tim của con người.
Tất nhiên, có một điều kiện tiên quyết cho phản ứng dây chuyền này, đó là năng lực cá nhân của Trần Phong được thổi phồng quá mức, Gerrard đã không dễ dàng nắm bắt và khống chế nó, điều này đã giành được không gian hoạt động cho Ilan và Mendelssohn.
Nói chung, hắn lại ‘vô tâm sáp liễu liễu thành âm’ rồi.
Trần Phong nhớ lại thân phận của mình là một "con kiến độc".
Có vẻ như đôi khi những con kiến có độc tính cao không chỉ có thể đốt "người" mà còn có thể ngăn cản những "con kiến" bình thường khác sau khi thể hiện cơ bắp của chính chúng.
Trong mắt một số người bình thường, tình huống vô cùng ngoài sức tưởng tượng, diễn biến hoàn toàn không thể hiểu nổi, nhưng chuyện được thể hiện trên người con kiến độc là hắn thì đó lại là chuyện đương nhiên.
Vào thang máy lần nữa, lần này thang máy đi xuống rất nhanh.
Ilan thở phào nói: "Boss, có lẽ anh đã đoán ra tình huống này từ lâu rồi, vậy nên chuẩn bị trước phiên bản mới của "Những Phỏng Đoán Của Kẻ Điên", để thiên hạ lần nữa kinh ngạc khi nhìn anh, rồi lại để cho những tên chính khách bẩn thỉu và xấu xa kia phải cúi đầu đúng không? Anh đã an bài mọi thứ, nên mới biết lần này sẽ không gặp phải tình huống ngoài tầm kiểm soát? "
Vô tình Ilan lại đổi chức danh, Boss cũng chính là "ông chủ".
Trần Phong lắc đầu, "Không, tôi thật sự không phòng ngừa đến vậy. Tôi chỉ biết rằng dù thế nào thì lực lượng an ninh ở đây cũng không thể ngăn cản tôi. Nên nếu anh đã gọi tôi tới, tôi sẽ nể mặt anh mà đến xem náo nhiệt một chút."
Ilan: "Face?"
Anh ta chỉ vào mặt mình, "Mặt tôi rất lớn sao?"
Trần Phong: ". . ."
Nhìn như say mê vào bản báo cáo trên tay, Mendelssohn miễn cưỡng đặt máy tính bảng xuống và nói: "Trần tiên sinh, bây giờ tôi có thể tuyên thệ một cách có trách nhiệm."
"Chuyện gì?"
"Anh nhất định là nhà khoa học vĩ đại nhất trong thời đại mới!"
Có vẻ như người đàn ông này đã sợ hãi bởi những thứ có trong "Những Phỏng Đoán Của Kẻ Điên 3.0".
Trần Phong tỏ vẻ bất lực.
Đây rõ ràng là hoạt động thường xuyên của hắn, chẳng khác gì việc sao chép các bài hát và phim ảnh cả.
Ông tội gì phải như thế?
Hắn xua tay, "Đừng khen tôi như vậy, tôi chỉ đứng trên vai tiền nhân và thêm một số suy đoán của bản thân mà thôi. Những điều tôi đưa ra đều là phỏng đoán, vẫn cần người khác chứng minh. Tôi không có chuyên môn nào khác, đơn giản chỉ là suy nghĩ trong lòng nhiều hơn một chút, chỉ là có chút lòng thành.”
Trong thang máy lại xuất hiện im lặng.
Đây là điều khiến những người vĩ đại trở nên khác biệt?
Khiêm tốn, biết điều, nội liễm và phát ra hào quang.
Ilan lại nói: "Thực ra tôi vẫn muốn biết, ông chủ, có phải vừa rồi anh rất tức giận không? Liệu hành động tự phụ của Gerrard có ảnh hưởng đến kế hoạch tương lai của anh không?"
Không khí trong thang máy lại trở nên căng thẳng.
Các học giả đều thích hội nhập, nhưng các chính trị gia luôn thích vạch ra ranh giới.
Mendelssohn cũng có lo lắng này.
Trần Phong cười và nói thẳng: "Theo tôi, cấu trúc thế giới hiện nay vẫn còn ở trình độ thấp, xung đột giữa chính trị và hệ tư tưởng là điều không thể tránh khỏi. Nhưng hầu hết mọi người đều vì sự thành kiến vì sự thiếu hiểu biết và ấu trĩ mà thôi. Trong mắt tôi, 99,99% người trên thế giới này đều ngây thơ, như một đứa trẻ.”
"Tôi là một người trưởng thành. Nếu tôi tức giận vì sự thiếu hiểu biết của một đứa trẻ và đưa ra quyết định thiên vị, điều đó sẽ làm tổn hại đến tương lai của toàn bộ nền văn minh. Tôi rất rõ ràng về điều này. Các người có thể nghĩ rằng việc Gerrard làm mọi thứ gây khó dễ cho tôi lúc nãy có thể khiến tôi cảm thấy oan ức, nhưng tôi không suy nghĩ gì cả."
Những lời của Trần Phong không phải đạo đức giả.
Đó là vì hắn đã thực sự hiểu rõ bản chất thực sự của thời đại này.
Đồng thời, năng lực cá nhân của hắn cũng đã vượt thời đại, vì vậy hắn có thể nhìn mọi thứ với tâm tình bình tĩnh như thế này.
Hắn không tức giận được.
Có lẽ đây là số phận của một lãnh tụ.
Sớm muộn gì hắn cũng sẽ trở thành một cỗ máy lãnh đạo tàn nhẫn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận