Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 741: Không Thẹn Với Lòng

"Mập mạp, hãy nghe tôi nói."
Trong văn phòng trụ sở chính của Tinh Phong Entertainment chi nhánh Bắc Mỹ, Trần Phong khoanh tay nhìn Âu Tuấn Lãng, người vẫn treo hai quầng thâm mắt trước mặt.
Âu Tuấn Lãng ừm một tiếng: "Sư phụ, anh nói đi, em vẫn đang nghe đây."
"Anh phải thay đổi một suy nghĩ. Chúng ta làm việc không phải để cố gắng làm hài lòng người khác, cũng không cố gắng để không để ai đó phải thất vọng.
Nếu xây dựng sự phấn đấu của bản thân dựa trên kỳ vọng của người khác, hay là vì một điều gì đó trong lịch sử, vì như thể rất dễ rơi vào sa sút.
Do đó, hãy thay đổi suy nghĩ, phấn đấu vì chính bản thân mình, chỉ cần theo đuổi sự hoàn mỹ của giá trị bản thân, để không phải thẹn lòng, đời này không hối tiếc.
Không thẹn với lòng, đời này không hối tiếc, 9 chữ này tuy có vẻ đơn giản, nhưng từ xưa đến nay, có mấy ai thật sự làm được?
Cái gọi là không thẹn với lòng.
Đầu tiên chính là tự hỏi bản thân mình.
Tự hỏi bản thân mình, nghĩ là “hỏi” để biết được những suy nghĩ chân thật nhất trong lòng mình, hiểu được tiềm lực chân chính của mình. Chỉ có như vậy, anh mới có thể vững chí đến cực hạn, phát huy tối đa tiềm lực của mình, tạo ra giá trị cho nền văn minh, để rồi cúi đầu ngẩng đầu cũng không thẹn với trời đất.
Trời đất ở đây, chính là trái tim của chúng ta.
Còn chuyện đời này không hối tiếc, nghĩa là khi cuộc đời đi đến điểm kết thúc, khi bản thân nhìn lại mỗi một chi tiết trong cuộc đời mình, sẽ không hối hận về bất kỳ một chi tiết nào đó.
Ngay cả những bình phẩm, nhận xét, tổng kết của các thế hệ mai sau ở nhiều năm sau, khi cho rằng bản thân chúng ra làm chưa đủ tốt, thì đó cũng chỉ là những ý kiến của thế hệ mai sau, không quan trọng.
Anh nên bỏ thói quen suy nghĩ vẩn vơ, bỏ cả chuyện hay để ý đến cái nhìn của người khác luôn đi, anh phải tự chịu trách nhiệm về bản thân dựa trên góc độ tự nhận thức, anh hiểu không? "
Trần Phong trong một hơi nói rất nhiều lời, cũng không biết mập mạp có thể nghe lọt tai được bao nhiêu.
Tất nhiên, một khi hắn đã quyết định thay đổi mập mạp từ một con cờ 'phế' chuyển sang nhân tố X, thì cho dù là vì bản thân hắn hay cho bản thân mập mạp, hoặc cho chính hắn (nếu có thể) của 1000 năm nữa, hay là đơn thuần để giúp các thế hệ tương lai chuẩn bị cho trận chiến về sau, Trần Phong đều hy vọng rằng mập mạp có thể làm được tốt hơn nữa, đừng thực sự trở thành một vật cản.
Âu Tuấn Lãng trả lời: "Em hiểu rồi!"
"Hy vọng là anh thực sự hiểu được."
Âu Tuấn Lãng siết chặt nắm đấm,
"Em nhất định sẽ không để..."
Trần Phong híp mắt.
Mập mạp lập tức thay đổi lời nói: "Không để đồ đệ của sư phụ phải thất vọng!"
"Tốt lắm, bắt đầu tự điều chỉnh bản thân từ bây giờ luôn đi."
Trần Phong lại nói thêm vài câu với chú Long, dặn đi dặn lại rằng làm phiền chú Long để mắt đến tới mập mạp nhiều hơn một chút, kẻo anh ta lại tìm chết.
Chú Long trịnh trọng lấy ra một văn kiện, đưa cho Trần Phong xem.
Trần Phong nhìn thoáng qua, tỏ vẻ cực kỳ thán phục.
Thế giới của những người có tiền thực là mục nát mà.
Chỉ vì kế hoạch tập thể dục của mập mạp, mà Âu Quốc Hoa đã tự móc tiền túi ra trả cho một đội ngũ chuyên nghiệp với số tiền lên đến 1 triệu đô la cho 1 tháng.
Đội ngũ chuyên nghiệp này đến từ viện nghiên cứu Y học Thể thao Cleveland, nổi danh là một nhóm chuyên gia dành riêng cho các ngôi sao NBA nổi tiếng.
Còn chưa hết đâu, chương trình MBA của mập mạp không chỉ đơn giản là đăng ký không thôi.
Âu Quốc Hoa đã chi rất nhiều tiền để thuê một số chuyên gia trong lĩnh vực kinh tế và kinh doanh, những người giỏi nhất trong việc đào tạo sinh viên ở Berkeley, để họ làm cố vấn kinh doanh ở nước ngoài cho tập đoàn Âu Hòa.
Nội dung công việc của đội ngũ cố vấn này không hề liên quan gì đến hoạt động kinh doanh của tập đoàn Âu Hòa, mà đây là đội ngũ cố vấn và trợ giảng riêng của mập mạp, gián tiếp chỉ phục vụ cho tập đoàn Tinh Phong.
Âu Quốc Hoa chỉ có một mục đích duy nhất, là không để cho Âu Tuấn Lãng, đứa con độc đinh của mình có cơ hội 'lãng tử quay đầu', dù là kiểu dạy nhồi vịt thì cũng phải dạy cho ra hình ra dạng đàng hoàng, cũng tuyệt đối không thể để đứa con trai kém cỏi này làm tổn hại đến bản đồ sự nghiệp ở nước ngoài của Trần Phong.
Trần Phong bị nội dung của phần văn kiện này làm cho cực kỳ cảm động.
Ông chủ của một công ty khác, tự móc tiền túi ra, tự đổ rất nhiều máu, chỉ để đào tạo ra một người phụ trách chi nhánh ở nước ngoài của mình?
Đây là cái thể loại tinh thần nhân đạo gì hả?
Ai đi ngang qua cũng phải thả like, ngay cả Norman Bethune trông thấy cũng phải bật ngón tay cái mất.
Trần Phong trả lại văn kiện cho chú Long, "Thay tôi cám ơn Âu tổng nhé."
Chú Long sửng sốt: "Hả?"
"E hèm, tóm lại, sự an bài của Âu tổng rất tốt, nhưng cũng cần kết hợp nghỉ ngơi thư giãn có chừng mực. Sức khỏe của mập mạp không tốt lắm."
"Cảm ơn Trần tổng đã nhắc nhở, tôi hiểu rồi."
Rời khỏi văn phòng công ty chi nhánh, Trần Phong lại đến quán trà trên phố ở Chinatown, uống chút trà, tán gẫu với Hồ lão đầu, coi như một cách để điều chỉnh tâm trạng của mình, sau đó đến nhà hàng Trung Quốc của Trương lão đầu để thưởng thức một bữa ăn thịnh soạn, bộc lộ sức ăn kinh người của mình.
Cháu gái của Trương lão đầu, người suýt chút nữa thì trở thành đối tượng xem mắt do Hồ lão đầu giới thiệu, nói: "Nếu anh muốn livestream trở thành thánh ăn, nhất định anh sẽ kiếm được rất nhiều tiền."
Cháu gái của Trương lão đầu thắt bím tóc dài, trông thật trong sáng đáng yêu, nghe nói đang học ở một trường danh tiếng, mấy ngày nay trường học cho nghỉ nên cô mới đến phụ giúp việc trong nhà hàng.
Trần Phong cười cười: "Nói hay lắm, hay lắm, nếu không may phá sản, tôi sẽ dựa vào cái dạ dày này mà trở thành thánh ăn cũng nên."
Cô gái: "Đến lúc đó thì nhớ đến ăn ở nhà hàng chúng tôi nhé, tôi sẽ bán cho anh với giá vốn, cam đoan sẽ giúp anh "Đông Sơn tái khởi"."
Trần Phong nhìn vào đôi mắt lấp lánh của cô gái nhỏ: "Đa tạ hảo ý của cô nương, nhưng không cần phải giảm giá đâu."
"Ừm. Tôi hy vọng anh ..."
Đang nói đến đây thì Trần Phong móc điện thoại ra, gọi cho Chung Lôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận