Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 850: Phân Vân Khó Xử

Một vấn đề cũ lại được đặt ra trước mặt Trần Phong.
Tham chiến?
Hay không tham chiến?
Ngay từ gần trăm năm trước, khi hắn lần đầu tiên bước ra khỏi Trái Đất, vấn đề này đã khiến hắn phải bận tâm rất nhiều.
Với bản tính của Trần Phong, đương nhiên hắn không muốn khoanh tay đứng nhìn, nhất định phải xông pha giữa chiến trường.
Nhưng hắn đã tìm ra một lý do để thuyết phục mình, đó là hắn cần thu thập thêm thông tin tình báo, không thể chết quá sớm.
Và quả thực, hắn cũng đã dùng khoảng thời gian dài cả thế kỷ này để tích lũy vô số kiến thức trong đầu, cứu sống Frides, để Frides thăng hoa, mãi cho đến khi khai quật được con tàu khổng lồ của Mizu, sau đó phát triển ra bộ chiến giáp chiết diệu, cuối cùng là khi hắn một mình phá hủy chiến hạm hình cầu.
Trần Phong đã ghi nhớ rất nhiều kiến thức vũ trụ.
Đầu tiên, hắn đã ghi nhớ những tọa độ của các tinh hệ có sinh mệnh sống, những tinh hệ mang kỳ tích và một số lượng lớn những hằng tinh mà nhân loại khai thác phát triển và sử dụng trong tuyến thời gian này, điều này sẽ thúc đẩy đáng kể tốc độ phát triển và mở rộng của nhánh Orion.
Thứ hai, chính là những kiến thức liên quan đến vũ trụ mà hắn đã chọn lọc cẩn thận và tích hợp chúng lại, điều này có thể cho phép đời sau của nhân loại trong Thái Dương Hệ có thể bước chân ra khỏi 'nhà' của mình, đặt tư duy của mình vào vũ trụ, bất kể là trước hay sau khi mái vòm Thái Dương giáng lâm, đều có thể thành công.
Quá trình khai phát khoa học công nghệ bên trong Thái Dương Hệ cũng sẽ được đẩy nhanh hơn.
Thứ ba, hắn đã viết ra tọa độ của con tàu khổng lồ Mizu, hơn nữa, còn biết được cách để khám phá trái tim và lõi não của Mizu, đồng thời, ghi nhớ cả phương án thiết kế chiến giáp chiết diệu của Frides, cùng với cơ sở về cấu trúc protein đã giúp Frides suy ra hình thức tư duy thông tin di truyền của vi khuẩn Z.
Như vậy, trong tuyến thời gian tiếp theo, tệ nhất thì hắn cũng có thể thử tự mình khai quật con tàu khổng lồ và chế tạo chiến giáp chiết diệu.
Thứ tư, thậm chí Frides còn có một chút hiểu biết về vi khuẩn ZS, cho dù sự hiểu biết này quả thực hơi vô nghĩa, nhưng vẫn tốt hơn là mù mờ chẳng biết gì.
Đây đều là những chiến quả mà Trần Phong có được sau cả một thế kỷ ẩn núp, điều này chứng tỏ tính đúng đắn trong sự lựa chọn tưởng chừng như ích kỷ của hắn.
Bây giờ cục diện đã bước sang một giai đoạn mới.
Trước giờ hắn vẫn có thể dùng lý do "tích lũy lâu dài sự dụng một lần" để tự huyễn hoặc về sự qua loa tắc trách của bản thân, lặng lẽ bỏ qua cơ sở quyết định 'không xuống núi' của mình là vì không tìm thấy “người quen”, không có người mà hắn thực sự quan tâm.
Bây giờ đã không còn nhiều thời gian nữa.
Lý do qua loa tắc trách tương tự không thể nào xài tiếp được nữa.
Có thể, nghịch lý vẫn tồn tại.
Hắn thực sự không biết phải làm thế nào mới tốt hơn.
Hắn không phải là người không dám chịu trách nhiệm.
Sự trốn tránh của hắn không chỉ đơn giản là ích kỷ, mà thực ra lại chính là lòng tham của hắn.
Đây cũng không phải là lòng tham ích kỷ, mà là lòng tham khi hắn đại diện cho cả chủng tộc nhân loại, đối mặt với sự tồn vong của nền văn minh mà bất đắc dĩ mới tham lam.
Hắn có nằm mơ cũng mong mỏi có thể tìm được một lựa chọn tốt hơn, miễn là hắn có thể dành về nhiều lợi ích hơn cho nền văn minh, khiến cho nhân sinh của mỗi người trong tuyến thời gian này trở nên có ý nghĩa hơn, để Frides hoàn thành bước cuối cùng của lý tưởng cao nhất, nên cho dù hắn đã cô phụ sự kỳ vọng của tất cả mọi người trong tuyến thời gian này, cho dù trở thành một tội nhân tham sống sợ chết trong lòng những người khác, một kẻ “phản đồ” đã vứt bỏ vô số tín đồ, hắn cũng có thể chịu đựng được.
Cho nên, thực ra hắn không hẳn là ích kỷ.
Nếu bây giờ Trần Phong mang theo Frides tham chiến, thì theo như Vi Tinh và bản thân hắn ước lượng, nhiều nhất chỉ có thể trì hoãn thêm 1 tháng, từ 2 tháng biến thành 3 tháng, nếu như thế, Frides cũng sẽ không đủ thời gian để nghiên cứu xong việc trồng trọt chiến hạm.
Nhưng nếu hắn tiếp tục lẩn trốn, thì sau 2 tháng nữa, nhân loại nhánh Orion chỉ còn mỗi mình hắn, hạm đội của mắt kép nhất định sẽ bắt đầu dốc toàn lực để tìm và vây quét chính hắn.
Đến lúc đó thì còn có thể trốn tránh được bao lâu chứ?
Liệu mắt kép có từng bước thâm nhập và hấp thụ thông tin của nhánh Orion, sau đó nhanh chóng phát hiện ra bí ẩn của người Grass, rồi lại thâm nhập vào lớp trung gian vũ trụ con hay không?
Không ai có thể biết chắc được điều này cả.
Nhưng có thể xuất hiện một tình huống khác. Sau khi Trần Phong mang theo Frides trở lại xã hội nhân loại, để tư duy của Frides va chạm với những tư duy của các nhà khoa học hàng đầu khác, truyền cho nhau những linh cảm gợi ý, mở rộng việc xây dựng các cơ sở nghiên cứu mới và lớn hơn cho Frides, như vậy, cho dù công nghệ trồng trọt chiến hạm sẽ bị thúc đẩy một cách chậm chạp, thì cũng có thể sẽ bùng nổ một số loại công nghệ quan trọng khác, có lẽ điều này sẽ có thể trì hoãn thời gian bại vong của nhân loại chăng?
Hoặc là, trong lực lượng nghiên cứu khoa học còn sót lại của nhân loại nhánh Orion, chắc chắn sẽ có một số người thông minh tài trí không hề thua kém Frides, nếu lại có thêm một Firdes làm chất xúc tác, thả anh ta vào bể cá lớn của nhân loại, liệu có thể tạo thành hiệu ứng cá da trơn (Catfish Effect) mạnh mẽ hay không? Có khi nào việc nghiên cứu và phát triển công nghệ trồng trọt chiến hạm sẽ được đẩy nhanh hơn không?
Trần Phong thực sự không biết.
Trước mắt hắn luôn bao phủ một lớp sương mù.
Sương mù dày đặc đến nỗi hắn không thể nhìn thấy rõ đường đi.
Hướng đi của lịch sử có quá nhiều khả năng xảy ra, mọi lựa chọn của Trần Phong đều sẽ dẫn đến những biến số và phân nhánh vô hạn, kết quả suy nghĩ của hắn chính là, cho dù hắn chọn cách nào thì hắn cũng không thể chọn được một đáp án chuẩn xác.
Rất nhiều người cho rằng, khi gặp phải tình huống bắt buộc phải lựa chọn, những người có đầu óc tỉnh táo và lý trí tuyệt đối có thể đưa ra quyết định nhanh chóng, không bao giờ biết do dự là gì.
Trên thực tế, nhận định này là hoàn toàn sai lầm.
Càng bình tĩnh và độc lập, càng thu thập nhiều pheromone khi đưa ra quyết định, càng phải cẩn thận cân nhắc và xem xét toàn diện cơ sở phán đoán, tình huống cũng sẽ càng trở nên phức tạp, lý trí có đưa ra được quyết định cuối cùng nhanh chóng hay không, chính xác hay không, thực sự chẳng giúp ích được gì cả.
Thứ thúc đẩy nhân loại 'việc nghĩa không từ nan' không phải là logic, mà là cảm xúc, tình cảm.
Chỉ có tình cảm mới khiến người ta biết rõ rằng đó là sai, nhưng lại chẳng thèm đếm xỉa đúng sai mà đánh cược một lần.
Trước đây, Trần Phong là một tay cờ bạc lão làng, nhưng lần này, hắn vẫn chưa tìm được điểm tựa tình cảm của mình, nên mới không thể thoát khỏi những hoang mang do lòng tham gây ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận