Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 484: Bán Thân

Hai tiếng sau, Chung Lôi và Lộ Vy bước ra ngoài.
Lộ Vy cầm trong tay một cuốn sổ ghi chép tràn ngập nốt nhạc, vẻ mặt đầy vui mừng.
Cô nhìn vào mắt Chung Lôi với một sự ngưỡng mộ không thể giải thích được.
Trong hai tiếng này, Chung Lôi đã một hơi hoàn thành việc biên tập toàn bộ bài hát.
Nhịp điệu của các nhạc cụ khác nhau được cô nàng sử dụng một cách tài tình, ngay cả cách nhúng và tổ chức lại từng hợp âm cũng khiến Lộ Vy vô cùng kinh diễm.
Cô dường như có thể nhìn thấy những mảng gạch cầu vồng đầy màu sắc bay từ hư không tới đây, xếp chồng lên nhau tạo thành một cung điện tuyệt đẹp.
Lộ Vy không khỏi thầm nghĩ, đánh giá của hậu nhân về Chung Lôi quả thực không có nửa câu nói ngoa.
Cô nàng nắm giữ năng lực bộc phát sáng tác khủng bố vô cùng ngoạn mục, cô nàng có khả năng thông thạo một cách hoàn mỹ âm sắc của nhiều loại nhạc cụ và thậm chí là cả thiên nhiên rộng lớn,là một thiên phú tuyệt đối mà người khác luôn hâm mộ.
Đồng thời, cô nàng luôn duy trì một sự nồng nhiệt đáng kinh ngạc đối với sáng tác, loại nồng nhiệt này sẽ kéo dài trong suốt cuộc đời, thẳng đến lúc kết thúc sinh mệnh.
Quả thực, mình đã chọn phải một đối thủ vô cùng hoàn hảo, vô cùng cường đại.
Bộp bộp!
Chung Lôi vỗ tay: "Mọi người, chúng tôi đã viết xong bài hát rồi, một lần là hoàn thiện, không cần sửa đổi."
Trần Phong lúc này mới nhớ tới, hỏi: "Bài hát này tên là gì?"
Lộ Vy đáp: "Vĩnh Viễn Không Cô Độc."
Trần Phong giật mình, sau đó vui mừng khôn xiết.
Ý nghĩa như tên gọi, chủ đề của bài hát này đã nói lên tất cả.
Hợp tác, đoàn đội, vận mệnh của một tập thể...
Ngoại trừ những điều này ra, còn khiến hắn liên tưởng đến vài thứ.
Trong tuyến thời gian cuối cùng, khi nhìn thấy hiệu ứng kép của "Thần Phong" và "Phong Mang Tất Lộ", thứ gián tiếp gây ra cuộc chiến giữa những nước phát ngôn, hắn đã nghĩ đến việc liệu mình có thể âm thầm dụ dỗ Chung Lôi viết một bài hát có thể kết hợp với bài hát đề cao chủ nghĩa anh hùng cá nhân - "Phong Mang Tất Lộ" - để tạo ra hiệu ứng thúc đẩy tinh thần đồng đội hay không.
Nhưng hắn không thể cứ mở miệng yêu cầu là được, dù sao thì hái dưa xanh cũng không ngọt, nếu đến quá sớm, bài hát chắc chắn sẽ kém linh tính hơn, chưa chắc có thể đánh bại được "Phong Mang Tất Lộ".
Hắn cần hướng dẫn suy nghĩ của Chung Lôi một cách tinh tế hơn, để cô nàng có thể tự mình tạo ra xung lực sáng tạo, nhưng loại hoạt động mang tính định hướng này quá tinh vi, Trần Phong không có ý định làm xong trong một sớm một chiều, hắn chuẩn bị từ từ sẽ đến, được hay không thì còn phải tùy duyên.
Hắn không ngờ rằng, vì hôm nay ngả bài trước mặt mọi người, đem mọi người kéo lên chung một thuyền, mà chuyện này lại trở thành 'nước chảy thành sông'.
Trần Phong đã từng chứng kiến uy lực của Chung Lôi khi sáng tác ra "Giấc Mộng Virgo".
Trong giang hồ, Lộ Vy cũng từng nổi danh là tài nữ với năng lực sáng tác kinh người.
Vì vậy, Trần Phong vô cùng kỳ vọng đối với lần hợp tác "Vĩnh Viễn Không Cô Độc" này của hai người.
"Tốt! Rất tốt! Tuyệt vời! Bây giờ các cô muốn đến phòng thu để thu âm? Hai cô muốn hợp xướng với nhau? Phát hành đĩa đơn?"
Trần Phong vui vẻ hỏi.
Nửa tiếng sau...
Trần Phong ôm cây đàn ghi-ta trong ngực, nhìn Mạnh Hiểu Chu - cái người đang hơi khẩn trương tập trung thích ứng với bộ trống xa xa, anh ta đang vô cùng bối rối.
Ủa tại sao mình lại bán thân rồi?
Cũng không biết là ý tưởng của Lộ Vy hay Chung Lôi, dù sao thì hai người đều đã thống nhất chung quan điểm, bài hát này không thể lọt vào tay người khác, nhất định phải do 6 người bọn họ hoàn thành.
Kết quả chính là hai giọng nữ hát chính.
Đồng thời, Chung Lôi đảm nhiệm tay bass, Lộ Vy đảm nhiệm guitar phó.
u mập mạp không có cơ hội thể hiện giọng hát, nhưng may mắn thay, anh ta vẫn có thể chơi piano cực tốt.
Lại n cũng được xem là người trong vòng, giỏi chơi organ.
Bản thân Trần Phong đảm nhận tay guitar chính.
Trong cả đoàn đội này chỉ có mỗi một nhược điểm, Mạnh Hiểu Chu có thể chơi trống, nhưng chỉ ở mức nghiệp dư.
Lúc đầu, Mạnh Hiểu Chu hơi ngượng ngùng, không muốn trực tiếp ra trận, lo lắng mình phát huy không tốt sẽ làm ảnh hưởng đến trình độ của bài hát, nhưng lại không thể lay chuyển được mọi người.
Chung Lôi và Lộ Vy tỏ ý, mục đích chính khi viết bài hát này là hy vọng rằng Trần Phong vẫn có thể nghe thấy nó sau một nghìn năm, và khi nghe thấy bài hát này, hắn có thể nhớ lại cảnh 6 người bọn họ cùng nhau thu âm, vĩnh viễn có thể nhớ kĩ rằng, ở thế kỷ 21, hắn có 5 chiến hữu luôn luôn kề vai sát cánh với hắn.
Vì vậy, hoàn cảnh thu âm không quan trọng, không cần đến phòng thu, trình độ của người đệm đàn có chập trùng ra sao cũng không quan trọng.
Điều quan trọng là đó, nhất định phải do 6 người bọn họ hoàn thành nó.
Trước buổi thu âm đầu tiên, u mập mạp, kẻ luôn có một cố chấp về việc đặt tên "Chúng ta trông cứ như một ban nhạc vậy. Mau đặt tên cho ban nhạc của chúng ta đi."
Chung Lôi gật đầu: "Ý kiến hay đấy, không thì bài hát này sẽ không dễ dàng lưu danh được."
Mọi người đều nhìn Trần Phong.
Trần Phong suy nghĩ vài giây: "Được rồi, vậy ban nhạc của chúng ta sẽ gọi là "Cứu Thế" đi."
Một lời liền định. Tác phẩm đầu tiên cũng là cuối cùng của ban nhạc Cứu Thế - "Vĩnh Viễn Không Cô Độc", chính thức bắt đầu lần phối hợp đầu tiên.
Bài hát này rất lạ, phần nhạc đệm giống như nhạc Rock n' Roll nhưng cách hát của hai ca sĩ chính lại kết hợp giữa pop và bel canto.
Không thể không thừa nhận rằng, sự kết hợp của hai chất giọng của Chung Lôi và Lộ Vy như hòa chung lẫn nhau, như một mỹ vị tuyệt trần, cho dù chưa từng rèn luyện thành thục, chỉ đơn giản ừ hứ vài tiếng không thành nhịp điệu thì cũng đã khiến tâm trạng người nghe cực kỳ thoải mái.
Nhưng chất giọng và phong cách của bọn họ lại có nét đặc trưng riêng.
Giọng của Chung Lôi mạnh mẽ hơn, cùng một từ, cô nàng có thể chơi thăng - giảm như một con bướm uyển chuyển lượn lờ quanh bông hoa.
Mà năng khiếu của Lộ Vy lại nằm ở sự bùng nổ của chất giọng trầm - thứ hoàn toàn trái ngược với ngoại hình của cô ấy, chất giọng cô ấy còn có thể thu nạp và hát một cách thâm tình, cũng có thể đột ngột bật ra lực bộc phát như sóng to gió lớn, đem tới cảm giác cực kỳ tương phản.
Tất nhiên, về cơ bản, Chung Lôi cũng có thể mô phỏng kỹ xảo và đặc trưng của Lộ Vy một cách hoàn hảo, nhưng vì đây là một đoạn hợp xướng, nên đương nhiên cả hai phải phát huy điểm mạnh, tránh điểm yếu.
Để phối hợp với Chung Lôi, Lộ Vy cần bộc phát ở trạng thái hoàn mỹ nhất, Chung Lôi có thể biến nặng thành nhẹ, hạ bút thành văn.
Sau khi bản thu âm đầu tiên hoàn thành, vì Mạnh Hiểu Chu quá khẩn trương nên bộ trống đã trở thành một nhược điểm.
Mặc dù những người khác không có ý kiến gì, nhưng bản thân anh ta lại hết sức bất mãn.
Mặc dù anh ta chỉ là tay nghiệp dư, nhưng hiện tại tốt xấu gì cũng là 'thợ lái chính' của một đầu tàu giải trí nổi danh quốc tế, nên đương nhiên cũng có năng lực thưởng thức khá cao.
"Không được, không được, tôi đã lâu không luyện tập nó rồi. Hôm nào lại thu âm tiếp đi! Hôm nay trở về, tôi sẽ tích cực tập luyện trở lại, ngày mai tôi sẽ tranh thủ lúc rảnh rỗi tiếp tục tập luyện! Tôi không tin không làm được!"
Cả đám tuyên bố tan chợ, ai về chỗ nấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận