Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 196: Anh Có Tình Cảm Đối Với Lại n?

Câu hỏi của phóng viên quá nhiều, cuối cùng Trần Phong thực sự đáp không xuể, liền chạy trối chết.
Để thoát khỏi sở cảnh sát, tổng cộng Trần Phong tốn hết 150.000 USD, lại chuyển tiền cho chị của Phil, tổng cộng chuyển qua 900.000 USD. Lại tính thêm tiền thuê trực thăng, chính là 10.000 USD.
Lần hành động này của Trần Phong ngốn hết của hắn 1.060.000 USD, nhưng cuối cùng, hắn vẫn kiếm được lời.
Mặc dù không thể cứu được tất cả, nhưng dầu gì cũng sống sót được bốn người, sở cảnh sát đã trao thưởng cho hắn 50.000 USD.
Để bày tỏ lòng biết ơn, vợ của Laure đã tặng không cho hắn 2.000.000 USD, còn bảo là chờ Laure tỉnh dậy, nhất định sẽ trả công ơn cứu mạng nhiều hơn nữa.
Trần Phong vui vẻ nhận toàn bộ.
Lên xe, Trần Phong ngồi vào ghế sau, Lại n ngồi bên ghế lái phụ.
Trần Phong đang định bảo tài xế đi về hướng khách sạn, thì một bóng đen ập đến trước mặt, một hương thơm xông vào khoang mũi.
Chung Lôi nhào vào trong ngực hắn, quở trách một trận.
Lại n còn đang định nói đôi ba câu với Trần Phong, thấy cảnh này thì quả quyết quay đầu lại, mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, mình không nên xen giữa hai người họ.
Cũng không thể trách vì sao tâm tình của Chung Lôi lại kích động như vậy.
Cô nàng đã xem đi xem lại video trên Internet vô số lần.
Làm sao không sợ khiếp vía cho được.
Hiện tại, cô nàng rất buồn phiền.
Quả thật, cô nàng chưa bao giờ nghĩ tới Trần Phong sẽ vì một người đàn ông mới gặp mặt một lần mà đánh đổi nhiều như thế, chỉ vì Lại n mà hắn chẳng thèm đếm xỉa đến an toàn và mạng sống của chính hắn.
Thật lâu sau, Chung Lôi mới lau nước mắt, yên lặng buông tay: "Được rồi, anh không sao là tốt rồi."
Lại n thấy cơ hội đã đến, quay đầu lại nói: "Trần Phong, tôi..."
Anh ta định nói rằng tôi muốn liên lạc với trong nước, nói cho họ biết tình huống của các nhân viên người Hoa.
Nhưng đột nhiên Chung Lôi lại cắt đứt lời của anh ta.
"Câm miệng! Nơi này không có chỗ cho anh chen miệng vào!"
Lại n hơi run lên, vội vàng quay đầu lại.
Mặc dù anh ta là khoa học gia có IQ đỉnh cấp, nhưng thực sự không hiểu mình đã làm gì nên tội.
Quả nhiên, mấy người nghệ sĩ tài năng đỉnh cấp đều có chút máu điên trong người.
Không chọc nổi, không chọc nổi.
Thời gian mà bọn họ đang trên đường trở về khách sạn, tin tức truyền thông vẫn không ngừng lên men.
Bởi vì đoạn video đã quay được gương mặt của Trần Phong, ngoài ra, lúc mở họp báo tạm thời, có không ít phóng viên đã chụp được ảnh của hắn, cho nên, hình ảnh gương mặt với độ nét cực cao của hắn cũng đã được tung lên Internet, càng lúc càng nhiều người "đào" ra được thân phận thực sự của hắn.
Tay chơi ghi-ta siêu cấp trong đĩa đơn cực 'hot' của đoạn quảng bá "Thiêu Đốt Bản Thân"...
Nhạc sĩ đỉnh cấp nổi danh hàng đầu của giới âm nhạc phương Đông bên kia bờ Đại Dương...
Lần đầu tiên lượn bằng Delta wing, đã có thể thực hiện cơ động Cobra...
Người chơi thể thao mạo hiểm đã lao vào bên trong trực thăng, cứu một người đàn ông nhẽ ra sẽ chết, với xác suất thành công là 1/10.000...
Đây là xã hội của thời đại thông tin, tin tức vô cùng bén nhạy.
Trần Phong nổi tiếng, triệt triệt để để nổi tiếng.
Trong toàn bộ xã hội u Mỹ này, hắn chỉ cần thời gian một ngày, liền trở thành một trong những đứa con Trung Hoa nổi tiếng nhất nơi đây.
Trần Phong đã tạo nên kỳ tích.
Khi mọi người về đến khách sạn, hắn lại có chút phiền muộn với khuôn mặt u oán của cố vấn Royce.
"Trần tiên sinh, cậu bảo cậu không thích ngồi trực thăng. Thế nhưng bây giờ,..."
Trần Phong cười ha hả: "Quý cô Royce thân mến, thời tiết hôm nay thật là đẹp nhỉ."
Hắn tiếp tục chạy trối chết, mượn cớ bản thân cần nghỉ ngơi, trốn về phòng.
Lại n đi vào theo.
Chung Lôi cũng đi vào theo!
...
Lại n và Trần Phong ngồi đối diện nhau, Chung Lôi thì ngồi bên cạnh Trần Phong, giả vờ cắn cắn móng tay, nhưng thực ra là đang buồn bực, mất tập trung, đề phòng người đối diện.
Nhưng Lại n vẫn hồn nhiên không cảm nhận được bầu không khí vi diệu trong phòng, chỉ chân thành lặp lại: "Trần tiên sinh, dọc đường đi tôi cũng đã nói với anh rất nhiều lời cảm ơn..."
"Không cần, không cần. Giữa hai chúng ta đừng nên khách sáo như vậy." Trần Phong khoát tay nói.
"Ừm." Lại n cười híp mắt, càng nhìn Trần Phong lại càng thấy thuận mắt: "Người nhà của Laure tiên sinh đã gửi anh 2 triệu USD để bày tỏ sự biết ơn. Nhưng tôi chỉ là một gã nhân viên nghiên cứu, mấy năm nay cũng không tích góp được bao nhiêu tiền của..."
Trần Phong lắc đầu: "Không cần đâu, tôi không thiếu tiền."
"Tôi cũng nghĩ vậy." Lại n gật đầu: "Cho nên, tôi sẽ không nhắc đến chuyện tiền bạc với anh."
Chung Lôi ngồi bên cạnh, khịt mũi khinh thường: "Chỉ mới giữ được một cái mạng cho Laure, mà người nhà ông ta đã cho nhiều như vậy, mà anh thì chẳng hề hấn gì, sao có thể dễ dàng cho qua như thế chứ?"
Lời của cô nàng ẩn chứa rất nhiều ý ngầm bên trong.
Lại n hơi lúng túng.
May là Trần Phong lại cứu anh ta một vố: "Chung Lôi, cô nói bậy nói bạ gì đấy, tôi và người anh em Lại n này vừa gặp mà như đã quen từ lâu, sao có thể nói đến chuyện tiền nong? Sao có thể dung tục như thế được? Nếu quả thật chỉ vì tiền, thì có cần tôi phải liều mạng như vậy không?"
Chung Lôi hết sức khinh thường, trong lòng thầm nghĩ.
Vâng vâng vâng, bọn tôi đều biết anh không thiếu tiền.
Anh không vì tiền, chẳng lẽ anh làm tất cả là vì bản thân anh ta?
"Hừ!"
Cô nàng khó chịu, không nói gì nữa.
Cũng không biết Lại n có nhìn ra được điều gì hay không, anh ta thoáng suy nghĩ rồi nói: "Tóm lại, đại ân đại đức của anh, cả đời này tôi sẽ không bao giờ quên. Dùng một câu ngạn ngữ trong nước mà nói, chính là, dù sau này anh có việc gì cần tôi giúp đỡ, tôi cũng nguyện 'máu chảy đầu rơi'!"
Những lời này thật 'mặn'.
Chung Lôi đang muốn nói 'cảnh tượng anh bày ra xinh đẹp gớm, nghe chẳng có chút chân thành nào cả'.
Nhưng không ngờ Trần Phong vỗ tay một cái: "Anh em tốt! Tôi sẽ nhớ kĩ mấy lời này của anh!"
Lại n trịnh trọng ừm một tiếng, sau đó đứng dậy cáo từ.
Lại n, với tư cách là nhân chứng của vụ việc vừa rồi, đồng thời, còn là người trung gian cho các dự án hợp tác lớn giữa Trung - Mỹ, nên anh ta cần phải đi tường trình tất cả mọi việc với cả hai bên.
Cho nên cuộc hẹn ăn tối và tâm sự hôm nay chỉ có thể dời sang một ngày khác.
Cũng may thay, những người phụ trách chủ yếu của hạng mục lần này đều còn sống, vì vậy, chỉ cần Lại n tiếp tục xúc tiến, thì chuyện hợp tác này vẫn có thể tiếp tục.
Lại n đi rồi, nhưng Chung Lôi chưa đi.
Không khí trong phòng dần dần trở nên có chút kỳ quái.
Vài phần yên lặng, vài phần lúng túng và trầm tư, phảng phất như đang ấp ủ điều gì đó.
Chung Lôi đan mười ngón tay vào nhau, đầu ngón tay không ngừng vuốt ve mu bàn tay.
Trần Phong nói: "Trước mắt cứ nghỉ ngơi một lát đã, sau đó chúng ta sẽ đến nhà hàng bên Beverly ăn tối. Tiền cũng trả rồi, không nên lãng phí."
Hắn đứng dậy, làm bộ muốn đi vào phòng ngủ.
Chung Lôi gọi giật ngược hắn lại: "Anh chờ một chút."
"Có chuyện gì vậy?"
"Chẳng lẽ, đối với cái tên Lại n gì đó, anh có cái cảm giác kia hả?" Rốt cuộc cô nàng cũng không nhịn được, hỏi thành lời rồi.
Đang lúc nói chuyện, cô nàng siết chặt hai tay, ngón trỏ trái phải ghì lẫn nhau.
Trần Phong trợn to mắt, hơi há mồm: "Cái gì?"
Hắn chợt hiểu.
Hắn cảm thấy thật dở khóc dở cười: "Trời ạ, cô đang nghĩ cái gì vậy hả? Chẳng phải tôi đã giải thích một lần rồi sao, sao cô vẫn cứ lăn tăn cái vấn đề này mãi thế?"
Chung Lôi: "Cũng không thể trách tôi được, ai bảo biểu hiện của anh quá...ấy ấy..."
Trần Phong lại ngồi xuống ghế sa lon, móc di động ra, tìm kiếm tin tức cá nhân của Lại n.
"Cô tự xem đi, xem xong thì sẽ biết tại sao tôi lại xem trọng anh ta như vậy."
5 phút sau, Chung Lôi đặt di động xuống.
Sắc mặt của cô nàng biến hóa mấy lần: "Là do tôi kiến thức nông cạn, một khoa học gia như vậy đáng được kính nể. Thực sự không nên nhìn mặt bắt hình dong mà, anh ta chỉ mới 29 tuổi thôi đó!"
Trần Phong gật đầu: "Đúng vậy, nếu như anh ta cứ như vậy mà chết sớm, thì sẽ đáng tiếc lắm đúng không? Cho nên tôi mới liều mạng cứu anh ta. Cũng giống như lúc tôi cứu cô và Mạnh Uyển Nguyệt vậy. Động cơ lần này vẫn giống như lần đó. Anh ta rất giỏi, nhưng cô cũng không hề kém cạnh, hiểu không?"
Chung Lôi đã sớm biết hắn đặt rất nhiều hy vọng ở mình rồi, chỉ gật đầu nói: "Nhưng tại sao anh lại biết nhất định anh ta sẽ xảy ra chuyện?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận