Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 275: Wesley Quả Là Địa Phương Ghê Gớm

Thấy Trần Phong cà nhắc đi tới, anh chàng tài xế da đen đứng bên cạnh chiếc ô tô huýt sáo, "Trần tiên sinh, anh thật năng động."
Trần Phong tức giận nguýt anh ta một cái, ngồi lên xe, "Ngậm miệng đi Paul. Việc tìm cho tôi ngôi nhà theo yêu cầu thế nào rồi?"
Cái anh chàng da đen này chính là tài xế của Trần Phong khi ở đây, kiêm chức cường giả đỉnh cấp môi giới bất động sản top 10 tự xưng, Paul Powell.
"Xin lỗi Trần tiên sinh, yêu cầu của anh quá cao, gần đây không có bất kỳ tỷ phú nào muốn bán bất động sản của mình cả."
"Được rồi, không cần phải gấp, đây là số điện thoại CEO Mạnh Hiểu Chu công ty tôi, anh lưu lại đi, có căn nào thích hợp thì liên hệ ngay với anh ấy."
"Được."
Đến sân bay, hắn xuống xe.
Lại n đang trò chuyện với mấy người Trung Quốc mặc âu phục mang giày da ở ngoài cửa sảnh sân bay.
Đây chính là nguyên nhân khiến Trần Phong không thể không về nước.
Lại n muốn thúc đẩy hạng mục đáp cầu dắt mối Trung - Mỹ mà trước đó bản thân anh ta đã khởi xướng.
Schulle vốn cũng rất muốn thúc đẩy hợp tác Trung - Mỹ.
Sau chuyến trốn chạy sinh tử, ấn tượng của Schulle đối với Trần Phong và Trung Quốc càng tốt đẹp hơn.
Nên lúc còn ở trong bệnh viện, ôn ta đã kịp đánh tín hiệu, lần nữa sửa đổi điều kiện hợp tác và đưa ra mức độ nhượng bộ lớn hơn, cho phép liên doanh giữa hai bên ở Mỹ được kiểm soát bởi phía Trung Quốc, còn đồng ý không thành lập công đoàn.
Có một sự thay đổi lớn trong các quy tắc hợp tác giữa hai bên, và Lại n, với tư cách là người trung gian, anh ta phải trở về để tham gia các cuộc họp cấp cao và thúc đẩy tiến độ của dự án với các nhà lãnh đạo công ty trong nước.
Trần Phong thì muốn tận dụng thời cơ, vừa vặn chạy về kéo Lại n kéo vào mối quan hệ sắp tới giữa hắn và tập đoàn u Hòa.
Lại n chỉ vui vẻ vì có thể ngồi cùng chuyến bay với Trần Phong, tăng thêm không ít thời gian trao đổi, nhưng anh ta chưa từng nghĩ, bàn tính trong tay Trần Phong vẫn luôn vang lên tiếng ‘đôm đốp’.
Lên tới máy bay, Trần Phong đổi chỗ với một người Trung Quốc, ngồi xuống bên cạnh Lại n.
Đầu tiên, cuộc trò chuyện của hai người liên quan không ít đến hạng mục “Thần Phong”.
Trong những ngày qua, sự tiến bộ giữa Chung Lôi và Trần Phong là cực nhanh, Lại n ở Boston thực sự cũng không nhàn rỗi, ngoài việc hoàn thành công tác thông thường của mình, anh ta dùng không ít tâm tư học hỏi kiến thức liên quan rất nhiều tới phương diện âm học, sinh vật học và tâm lý học.
Trần Phong hết sức vui mừng đối với chuyện này.
Vì hơn 50 năm sau, việc hoàn thành “Thần Phong” của Chung Lôi vốn cũng không phải là hoàn toàn độc lập.
Ngoại trừ Trần đại sư gõ chiêng đánh trống để chấn sĩ khí, thì sự hỗ trợ về học thuật của Lại n có tác dụng cực lớn giúp loại bỏ phương diện sai lầm trong đáp án.
Trò chuyện về “Thần Phong” không bao lâu, Trần Phong giả bộ hỏi như vô ý: "Lần này anh dự định ở Bắc Kinh bao lâu?"
Lại n cũng không cần xem lại lịch trình, nói: "20 ngày. Sau khi thay đổi hình thức, song phương đều sẽ rót thêm đầu tư, bản vẽ nhà máy cần làm lại, để kịp tiến độ nên tôi sẽ ở lại viện khoa học công nghiệp tham gia vào công tác thiết kế trong 9 ngày. Sau đó ta sẽ đến đại học với tư cách giảng viên thỉnh giảng Thanh Hoa, tham dự một nghiên cứu về phương diện vật lý ứng dụng."
"Sau đó anh sẽ về nước?"
Lại n gật đầu, "Đúng vậy. Phía Boston vẫn còn vài công việc cần hoàn thành."
Trần Phong bỗng nhiên nheo mắt nhìn Lại n.
"Anh bạn, anh từng nghe qua siêu dẫn kim loại ở nhiệt độ bình thường chưa?"
Lại n ngạc nhiên, "Sao lại chưa nghe chứ? Đây là một trong những giấc mộng của tôi."
Trần Phong gật đầu, dùng giọng thân thiện nói với Lại n.
"Làm xong việc ở Bắc Kinh, anh đến Hán Châu một chuyến đi. Tôi có vài ý tưởng, nhưng chưa hoàn chỉnh, đến lúc đó chờ tôi sửa sang lại mạch suy nghĩ rõ ràng, chúng ta cùng nhau nghiên cứu thảo luận một chút."
Lại n càng thêm bối rối, "Trần Phong, anh…"
"Sao hả, chỉ có nhà khoa học được phép soạn nhạc. Còn nhà soạn nhạc thì không được kỳ tư diệu tưởng về khoa học sao?"
...
Trở lại Hán châu, trước tiên Trần Phong mở một cuộc họp lãnh đạo công ty cấp cao, xác định sách lược quan trọng tiếp theo.
Sau đó hắn bế quan ‘đại môn bất xuất nhị môn bất mại’ liên tục 7 ngày.
Trong 7 ngày này, hắn vận chuyển về một mạch gần 30 bài hát.
Mục đích của hắn rất đơn giản.
Nếu muốn triển khai hợp tác cùng tập đoàn u Hòa, phía hắn nhất định phải có trọng lượng tài chính đầy đủ.
u Quốc Hoa không dễ lừa gạt như tên bại gia tử u Mập, cầm một loại kỹ thuật chủ đạo mà muốn lừa u Quốc Hoa, khống chế vị trí hợp tác chính là rất khó, chuyện đó tất nhiên sẽ phải trải qua dài đàm phán giằng co dằng dặc.
Trần Phong không muốn lãng phí thời gian.
Trong xã hội hiện tại, cho dù là kỹ thuật tốt đến đâu, trước khi có thành phẩm chính thức thì gần như không có khả năng bày ra phương án trước mặt một doanh nhân, chỉ có thể quỳ rạp xuống đất trước mặt người đó mà hô to ‘ba ba, mang tôi bay đi!’ mà thôi.
Vì doanh nhân cũng chính là người chịu trách nhiệm cho doanh nghiệp của mình.
Doanh nhân ưu tú mới là đối tác đáng tin cậy.
Nhưng muốn loại người này bỏ tiền trong túi ra ngoài, hơn nữa còn mượn tài nguyên của bọn họ để dùng, không phải là chuyện đơn giản.
Nên Trần Phong quyết định, trước tiên bên phía hắn sẽ kiếm một số tiền lớn, sau đó mang theo Lại n, thông qua u Mập mà tìm đến cha anh ta để bàn chuyện hợp tác.
Đến lúc đó, phía hắn sẽ lấy ra một số tiền vừa phải, kèm theo kỹ thuật và Lại n để nhập cổ phần, như vậy mới không lo u Quốc Hoa không chịu nhảy hố.
Hắn muốn cải thiện hơn nữa sức bộc phát của Tinh Phong Entertainment.
Tuy nhiên lần này rất khó lường trước.
Các tác phẩm bom tấn tháng trước còn chưa bán hết, giờ hắn lại tiếp tục phát triển hàng mới.
Trong buổi họp đánh giá nội bộ của công ty, đám thành viên tổ sáng tạo dường như muốn quỳ rạp xuống đất kêu trời.
Đối với sự sùng bái của người ngoài, Trần Phong đã dần quen.
‘Tôi mặt dày đến độ Chung Lôi sùng bái mà còn chịu được, sợ các người sao?’
Hắn vung tay lên nói.
"20 ngày tiếp theo, tất cả mọi người phải chuẩn bị đủ tinh thần làm việc chăm chỉ cho tôi! Bây giờ, trong thư viện nhạc của công ty đã tích lũy hơn 40 bài, trong đó có 8 bài ca dao và Rock n' Roll, dùng hết cho album mới của u Tuấn Lãng đi. Mặt khác, dùng 6 bài cho album mới của Tần Lộ. Những bài còn lại, mọi người nhất định phải tìm được người mua và ký hợp đồng hết toàn bộ trong vòng 20 ngày. Đương nhiên, trước khi ký kết hợp đồng chính thức, mọi người phải gửi cho tôi toàn bộ tác phẩm tiêu biểu trong quá khứ và đánh giá âm học của người mua, tôi sẽ tự mình kiểm tra và ra quyết định cuối cùng."
u Mập đáng thương, vừa mới sống sót qua thu âm cường độ cao của album trước, mỗi ngày vẫn đang đắc ý ngồi xem bảng xếp hạng mới, vui vẻ khi thấy mình ngồi vững trong top 10 single kinh điển, nhưng không ngờ rằng chỉ một cái chớp mắt, ‘khổ ải’ lại tới!
‘Sư phụ nhà mình cường hãn đến quá đáng.
Mệnh mình thật khổ!
Ngấn bụng bị mất đi hai đường rồi!’
Trần Phong phóng ánh mắt chói chang nhìn u Tuấn Lãng ở bên dưới như đang ngồi trên bàn chông, hỏi: "u Mập, anh không muốn hát?"
Cái đầu u Tuấn Lãng lắc như trống lúc lắc, "Không! Tôi muốn, ngủ mơ cũng muốn!"
"Vậy là tốt rồi, lần này, ngoài ca dao tôi còn viết cho anh 2 bài Rock n' Roll, xem như là một thử thách đối với anh, giờ thì anh đi luyện hát đi."
Sắp xếp xong mọi chuyện, Trần Phong về nhà.
Ở văn phòng, cứ liên tục có người đến người đi, chỉ cần hắn ở đó, sẽ luôn có người đến xin chỉ thị của hắn theo thói quen, nên hắn dứt khoát tránh về nhà.
Chuyện Trần Phong phải làm sau đó còn rất nhiều.
Hắn phải dùng đầu bút nát của mình tiếp tục sửa sang điểm chính trong mấy kịch bản phim chuẩn bị chuyển về, còn phải viết chuyên khảo học thuật, lại còn phải chọn lựa mấy địa điểm cụ thể để chôn "Di vật văn hoá", cũng như chế định phương án áp dụng, đồng thời phải hoàn thành thiết kế khoa học kỹ thuật sơ bộ của vật liệu siêu dẫn thế kỷ 21.
Thiết kế này không thể viết nhăng viết cuội, nhất định phải có nội hàm sâu sắc, logic mạnh mẽ.
Vì người đầu tiên mà hắn phải lừa, vốn là chân tài thực học, Lại n.
Nên hắn trốn về phòng ở chung cư Wesley, không quan tâm đến chuyện bên ngoài, chỉ một lòng muốn viết ‘sách thánh hiền’ cho hay mà thôi.
Trong lúc viết, thỉnh thoảng Trần Phong lại đánh giá xung quanh, cảm thán trong lòng.
Khó trách tại sao chung cư Wesley có thể trở thành danh thắng cổ.
Ngẫm lại, nơi này quả là ghê gớm.
Trong chính gian phòng nho nhỏ ở nơi này, hắn đã hoàn thành sự nghiệp vĩ đại như thế, không tránh khỏi việc người khác muốn đến đây ‘hành hương’.
Bạn cần đăng nhập để bình luận