Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1314: 9000 Tỷ Năm Ánh Sáng

Phó Nhược Vy nhìn Trịnh Thành Long - một chàng trai chỉ mới 21 tuổi, với ánh mắt hiền từ như một người mẹ.
Trịnh Thành Long phát hiện, mặc dù anh vẫn không thể điều động trang phục chiến đấu thiếp thân, cũng không thể động đậy vùng chân, nhưng đôi tay của anh ta đã được khôi phục tự do.
Bang bang bang.
Trịnh Thành Long đột nhiên vỗ tay.
"Nói hay! Nói hay lắm. Chắc hẳn cô tiêu tốn không ít tâm tư để phân tích nhân loại Trái Đất. Đúng là một con ruồi ghê gớm. Nhưng các cô càng dồn tâm tư vào những thứ này, thì càng chứng tỏ sự yếu kém của chính các cô. Vô dụng thôi, các cô chờ chết đi."
Nháy mắt tiếp theo, Trịnh Thành Long đột ngột hành động.
Anh ta tung một cú đấm về phía trước.
Sắc mặt Phó Nhược Vy khẽ biến, nhưng cô ta không hề né tránh.
Nhìn vào độ vung cánh tay của Trịnh Thành Long, kéo giãn khoảng cách.
Cú đấm này không thể đánh trúng cô ta.
Tuy nhiên, chỉ trong nháy mắt tiếp theo, cô ta đã biến sắc.
Một nắm đấm sắt đâm thẳng vào ngực cô ta, xuyên qua ngực cô ta, lộ ra phía sau lưng cô ta.
Phó Nhược Vy bị thủng một lỗ lớn trên ngực, lộ ra nội tạng xanh xanh vàng vàng.
Một lượng lớn dịch mô màu vàng nhạt văng ra xung quanh, nhưng không thấy máu người.
"Đần độn! Làm đồ giả mà chỉ học mỗi da lông. Cái đám đồ chơi trong bụng cô rõ ràng là của động vật chân đốt mà. Giả bộ đồng loại cái quỷ gì chứ. Buồn cười chết mất."
Trịnh Thành Long lấy tay trái che lấy vai phải, nhếch miệng cười
Tay phải của anh ta không còn nữa.
Đúng vậy, anh ta đã sử dụng khả năng kiểm soát cơ thể hoàn hảo của mình để làm gãy vai phải trong lúc tung quả đấm, 'ném' cánh tay ra ngoài như một ám khí.
Chỉ một lần, đâm thủng ngụy trang của đối phương.
"Chết tiệt! Chết tiệt! Tên khốn!"
Phó Nhược Vy đã ngã ngửa trên mặt đất, vùng vẫy đau đớn.
Một lúc sau, cô ta run lên một cái, rồi không có phát ra tiếng nữa.
Lúc này, dịch mô màu xanh lá, vàng, xanh dương và các mảnh vỡ của cơ thể cô ta đang chảy lan đầy đất.
Cánh cửa ở góc hành lang mở ra, một cấu trúc bán sinh học bán cơ học có hình dạng giống như một con rô bốt quét rác đang dùng 6 cái chân của nó lao vùn vụt tới, giác hút của nó vùng vẫy trên sàn hành lang, hút tất cả vào bụng.
Cơ thể của Phó Nhược Vy nhanh chóng biến mất.
Cùng lúc đó, chất keo khóa chặt nửa người dưới của Trịnh Thành Long lại bắt đầu tràn lên trlên, một lần nữa cuốn chặt lấy anh ta.
Một tên mắt kép khác bay đến ngay trước mặt anh ta, một con sâu bướm trắng đục cỡ ngón tay bay ra từ đỉnh đầu của tên mắt kép, đáp xuống đỉnh đầu không thể động đậy của Trịnh Thành Long.
Kế này không thành, vậy thì áp dụng kế tiếp theo.
Con sâu bướm đè phần trán của mình lên trán Trịnh Thành Long, không biết tiếp theo phải làm thế nào.
. . .
Trịnh Thành Long không hề sợ hãi chút nào.
Anh ta không hề nao núng, cũng chẳng hối hận vì hành động tàn sát Phó Nhược Vy vừa rồi, càng không đắn đo về chuyện liệu cú đấm vừa rồi có làm tan nát "con đường sống" cho nhân loại hay không.
Điều này là không thể.
Lời nói dối tưởng chừng như đẹp đẽ của Phó Nhược Vy ẩn chứa quá nhiều sơ hở.
Chỉ cần tùy tiện tóm lấy vài chỗ, chẳng hạn như cái gọi là đào thải các nền văn minh tiềm năng thấp, dành không gian cho các nền văn minh tiềm năng cao khác, duy trì sức sống của vũ trụ, tất cả những thứ này đều là nói nhảm, xem nhân loại Trái Đất như những kẻ ngu ngốc mà đánh lừa.
Nếu tụi mày thực sự vĩ đại như thế, thì khi tuyến thời gian đầu tiên, tại sao khi phát hiện ra sự tồn tại của nhân loại, tụi mày lại kéo mái vòm tới để phong kín, sau đó lại điều động một chiến hạm có thể áp chế hoàn toàn về mặt công nghệ tới Trái Đất?
Tụi mày có để cho nhân loại cơ hội để phát triển thêm mấy nghìn, mấy vạn hay mấy triệu năm rồi hẳn bàn đến tiềm năng không?
Với tuổi thọ 15 tỷ năm của vũ trụ hiện tại, việc cho nhân loại Trái Đất thêm mấy nghìn năm là điều xa xỉ à?
Nếu không đột phá được điểm này, thì tất cả những lời hoa mỹ mà đối phương vừa nói đều trở thành dối trá.
Chừng nào nhân loại trên Trái Đất còn vững tin vào “lịch sử hư vô” do Trần Phong mang về, thì tất cả những lời dối trá của đối phương chỉ có thể là những màn trình diễn vụng về.
Động cơ của đối phương không bao giờ ngụy trang nổi, có tuôn ra nhiều lời ngon tiếng ngọt thế nào thì cũng chỉ phí công vô ích.
Tuy nhiên, Trịnh Thành Long, người dùng toàn bộ thời gian rảnh rỗi để hoàn thành khóa học lịch sử, phải thừa nhận rằng, vì để đánh bại được nhân loại, một nền văn minh không chiếm nhiều ưu thế như mắt kép đã lao tâm khổ tứ nỗ lực học tập và tìm hiểu thật sâu sắc những phương pháp tác chiến từ lịch sử văn minh nhân loại.
Tuy nhiên, với "lịch sử hư vô" do nhà hiền triết Trần Phong truyền lại, tất cả thủ đoạn mà mắt kép bày ra đều là hổ giấy.
Trịnh Thành Long thậm chí muốn cười.
Nhớ ngày đó, mắt kép tụi mày từng uy phong thế nào, chỉ một chiến hạm hình cầu cấp trinh sát thôi cũng đủ để đưa tụi tao xuống vực thẳm tuyệt vọng.
Bây giờ, để giành chiến thắng, tụi mày thế nhưng lại bắt đầu nghiên cứu lịch sử của tụi tao một cách nghiêm túc, phân tích ý thức quần thể của tụi tao, bắt chước cuộc chiến tranh tư tưởng của tụi tao một cách vụng về, dùng những lời lẽ dối trá bạo dạn mà lại rất low.
Tụi mày.... hết cứu nổi.
Thật đáng buồn.
Nhưng cũng rất tự hào.
Rốt cuộc, Trịnh Thành Long không kìm lòng được, chẳng thèm quan tâm đến con sâu bướm màu trắng trên đầu, cười thành tiếng.
Anh ta cũng có thu hoạch được chú ít, chí ít thì anh ta cũng moi được một từ khóa từ Phó Nhược Vy: "Vũ trụ đã biết có 9000 tỷ năm ánh sáng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận