Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1294: Tam Quan Thụt Lùi

Có thể dẫn chứng một ví dụ đơn giản nhất, trong một số hoạt động bùng nổ dưới thời văn hóa Phục hưng, tài phú của nhân loại ở cấp độ văn minh tinh thần sẽ đi trước một chút so với nền văn minh vật chất, và với tầm nhìn dài hạn hơn và nguồn tài nguyên văn học tích cực quý giá hơn, nó sẽ mang lại kiến thức phổ quát hơn, sản sinh ra nhiều nhân tài khoa học với tầm nhìn và năng lực vượt trội, từ đó, đưa nền văn minh vật chất tiến lên nhanh chóng, sau đó hình thành cuộc cách mạng công nghiệp thứ nhất, thứ hai, thứ ba ... thứ N.
Tuy nhiên, khi cuộc cách mạng công nghiệp và cách mạng khoa học và công nghệ nổ ra, nhu cầu văn minh vật chất lại mở rộng nhanh chóng, dẫn đến nhu cầu việc làm sẽ rõ ràng cụ thể hơn cho từng nhóm người, bầu không khí xã hội tổng thể tập trung nhiều hơn vào chủ nghĩa thực dụng. Trong môi trường xã hội này, khi đưa ra quyết định lựa chọn trong cuộc sống, rất nhiều người sẽ có xu hướng làm việc liên quan đến văn minh vật chất hơn.
Vì vậy, trong giai đoạn này, đáng lẽ ra tốc độ phát triển của văn minh tinh thần phải được phát triển, thì nó lại bị kìm hãm bởi sự phát triển quá mức nhanh chóng của văn minh vật chất.
Cho đến một ngày nào đó, ý thức quần thể về nền văn minh sẽ tự nhiên nhận ra rằng, nền văn minh tinh thần quá lạc hậu sẽ 'kéo chân' nền văn minh vật chất, gây ra một số xáo trộn, gây ra một số cuộc chiến tranh quy mô lớn hoặc quy mô nhỏ, khiến nền văn minh vật chất trì trệ hoặc thậm chí đình trệ.
Rất có thể sẽ có một số khu vực bị tụt hậu, bỏ rơi lại đằng sau, trong tinh hệ sẽ xảy ra những cuộc chiến tranh quy mô nhỏ, hoặc thậm chí là những cuộc chiến tranh quy mô lớn giữa tinh khu với nhau, và chắc chắn sẽ chết rất nhiều người.
Nhưng đó chưa phải là vấn đề lớn nhất, bởi vì chỉ cần không có kẻ thù ngoại lai, một khi nhân loại thoát ra khỏi Thái Dương Hệ, họ sẽ không bao giờ đứng trước nguy cơ bị tuyệt chủng hoàn toàn. Nền văn minh tổng thể chắc chắn sẽ loại bỏ những thành phần lạc hậu, tựa như việc cơ thể đào thải một khối u, từ đó, những gì còn lại chắc chắn sẽ là những thứ tinh hoa nhất, mang lại một vòng tiến bộ nhanh chóng mới.
Trong thời kỳ hỗn loạn, nền văn minh tinh thần chắc chắn sẽ cố gắng nhanh chóng bắt kịp, cho đến khi khoảng cách chênh lệch được lấp đầy, hoặc tạo nên một sự biến đổi cơ bản trong hệ thống xã hội.
Sau đó, nền văn minh sẽ bước vào thời kỳ phát triển nhanh chóng tiếp theo của nền văn minh vật chất, rồi lại hất văng nền văn minh tinh thần.
Vòng tuần hoàn này cứ lặp đi lặp lại nhiều lần.
Về lý thuyết, chúng ta không thể đạt được sự cân bằng hoàn hảo giữa vật chất và tinh thần.
Như vậy, trong lịch sử phát triển bình thường của nền văn minh nhân loại, nhân loại sẽ mất 10.000 đến 20.000 năm để hoàn thành quá trình mở rộng năng suất đạt được mức độ hiện tại, trải qua những thay đổi lặp đi lặp lại và lễ rửa tội của ý thức hệ, không ngừng hấp thu các bài học kinh nghiệm, từ đó, xã hội nhân loại mới có được một nền văn minh tinh thần hợp lý phù hợp với nhu cầu đương đại.
Nhưng tình hình hiện nay lại là, nhân loại trên Trái Đất chỉ mất 900 năm để hoàn thành quá trình văn minh vật chất mà bình thường phải mất đến 10.000 đến 20.000 năm, thậm chí hơn 10.000 năm.
Mọi người trên Trái Đất lao theo con đường bùng nổ công nghệ do Trần Phong tạo ra, không có thời gian để dừng lại, nhìn lại và suy nghĩ về bản thân với vũ trụ theo quan điểm triết học.
Nền văn minh Trái Đất giống như một đứa trẻ phát dục quá sớm, nhưng lại què mất một chân, thể lực thì tăng lên nhưng tam quan lại thụt lùi.
Lúc này đứa trẻ què chân còn phải cầm kiếm trong tay, chém giết với con sói đang nhe răng trợn mắt trước mặt cho tới khi lưỡi lê thấy máu, đằng sau con sói này lại còn có một bóng đen khủng bố lúc ẩn lúc hiện, không ai biết được thực lực của nó mạnh yếu ra sao.
Đứa trẻ năm nay đã 6000 tuổi, nhưng trong 6000 năm cuộc đời, nó chưa bao giờ phải đối mặt với một hoàn cảnh sinh tồn vừa xa lạ lại ác liệt như vậy, kinh nghiệm sinh tồn trong quá khứ và triết lý sinh tồn của nó đã không còn áp dụng được nữa.
Dưới sự đe dọa của môi trường bên trong và bên ngoài khủng khiếp như vậy, thì lúc này, khu vực não hoạt động tích cực nhất, sâu sắc nhất và toàn diện nhất (nhà hiền triết Trần Phong bật hack) trong bộ não của đứa trẻ biến mất, nhưng đứa trẻ vẫn chưa có thời gian để suy nghĩ về câu trả lời của những vấn đề như "Tôi là ai?", "Tôi đang làm gì", "Tôi muốn trở thành người như thế nào trong tương lai", v.v. cùng vô số những vấn đề siêu hình và nhân văn khác.
Do thiếu hiểu biết và văn minh tinh thần, nên trong quá trình đối phó với kẻ thù, đứa trẻ không thể tìm ra được đáp án cho câu hỏi “phải làm thế nào để đánh bại kẻ thù trước mặt”, chứ chưa nói đến việc đối phó với bóng đen phía sau, nó chỉ có thể giao hết thảy mọi thứ cho bản năng, và cuối cùng, nảy sinh ra những vấn đề mà Chu Đông Lai đang nhìn thấy.
Nội loạn quy mô nhỏ xảy ra trong hạm đội Vô Danh vẫn còn có thể áp chế nhờ một Đồng Linh bất khả chiến bại.
Nhưng nếu quy mô của cuộc bạo loạn này được mở rộng ra toàn bộ đế chế, thì có 100 Đồng Linh cũng không thể khống chế nổi hiện trường.
Mọi thứ sẽ trở nên mất kiểm soát hoàn toàn.
Nhưng nhân loại bây giờ đang đối diện với một kẻ thù lớn, đằng sau kẻ thù lớn mắt kép lại còn thêm một kẻ đầu têu đứng sau màn, đã được chứng minh là tồn tại, nhưng vẫn không thể ước đoán được năng lực của chúng. Nền văn minh nhân loại tuyệt đối sẽ không chịu áp bức, tốc độ tiến triển không thể nào dừng lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận